古诗词

沣上寄幼遐

韦应物

寂寞到城阙,惆怅返柴荆。jì mò dào chéng quē,chóu chàng fǎn chái jīng。
端居无所为,念子远徂征。duān jū wú suǒ wèi,niàn zi yuǎn cú zhēng。
夏昼人已息,我怀独未宁。xià zhòu rén yǐ xī,wǒ huái dú wèi níng。
忽从东斋起,兀兀寻涧行。hū cóng dōng zhāi qǐ,wù wù xún jiàn xíng。
罥挂丛榛密,披玩孤花明。juàn guà cóng zhēn mì,pī wán gū huā míng。
旷然西南望,一极山水情。kuàng rán xī nán wàng,yī jí shān shuǐ qíng。
周览同游处,逾恨阻音形。zhōu lǎn tóng yóu chù,yú hèn zǔ yīn xíng。
壮图非旦夕,君子勤令名。zhuàng tú fēi dàn xī,jūn zi qín lìng míng。
勿复久留燕,蹉跎在北京。wù fù jiǔ liú yàn,cuō tuó zài běi jīng。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。