古诗词

寄大梁诸友

韦应物

分竹守南谯,弭节过梁池。fēn zhú shǒu nán qiáo,mǐ jié guò liáng chí。
雄都众君子,出饯拥河湄。xióng dōu zhòng jūn zi,chū jiàn yōng hé méi。
燕谑始云洽,方舟已解维。yàn xuè shǐ yún qià,fāng zhōu yǐ jiě wéi。
一为风水便,但见山川驰。yī wèi fēng shuǐ biàn,dàn jiàn shān chuān chí。
昨日次睢阳,今夕宿符离。zuó rì cì suī yáng,jīn xī sù fú lí。
云树怆重叠,烟波念还期。yún shù chuàng zhòng dié,yān bō niàn hái qī。
相敦在勤事,海内方劳师。xiāng dūn zài qín shì,hǎi nèi fāng láo shī。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。