古诗词

郡斋感秋寄诸弟

韦应物

首夏辞旧国,穷秋卧滁城。shǒu xià cí jiù guó,qióng qiū wò chú chéng。
方如昨日别,忽觉徂岁惊。fāng rú zuó rì bié,hū jué cú suì jīng。
高阁收烟雾,池水晚澄清。gāo gé shōu yān wù,chí shuǐ wǎn chéng qīng。
户牖已凄爽,晨夜感深情。hù yǒu yǐ qī shuǎng,chén yè gǎn shēn qíng。
昔游郎署间,是月天气晴。xī yóu láng shǔ jiān,shì yuè tiān qì qíng。
授衣还西郊,晓露田中行。shòu yī hái xī jiāo,xiǎo lù tián zhōng xíng。
采菊投酒中,昆弟自同倾。cǎi jú tóu jiǔ zhōng,kūn dì zì tóng qīng。
簪组聊挂壁,焉知有世荣。zān zǔ liáo guà bì,yān zhī yǒu shì róng。
一旦居远郡,山川间音形。yī dàn jū yuǎn jùn,shān chuān jiān yīn xíng。
大道庶无累,及兹念已盈。dà dào shù wú lèi,jí zī niàn yǐ yíng。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。