古诗词

寄职方刘郎中

韦应物

相闻二十载,不得展平生。xiāng wén èr shí zài,bù dé zhǎn píng shēng。
一夕南宫遇,聊用写中情。yī xī nán gōng yù,liáo yòng xiě zhōng qíng。
端服光朝次,群烈慕英声。duān fú guāng cháo cì,qún liè mù yīng shēng。
归来坐粉闱,挥笔乃纵横。guī lái zuò fěn wéi,huī bǐ nǎi zòng héng。
始陪文翰游,欢燕难久并。shǐ péi wén hàn yóu,huān yàn nán jiǔ bìng。
予因谬忝出,君为沈疾婴。yǔ yīn miù tiǎn chū,jūn wèi shěn jí yīng。
别离寒暑过,荏苒春草生。bié lí hán shǔ guò,rěn rǎn chūn cǎo shēng。
故园兹日隔,新禽池上鸣。gù yuán zī rì gé,xīn qín chí shàng míng。
郡中永无事,归思徒自盈。jùn zhōng yǒng wú shì,guī sī tú zì yíng。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。