古诗词

答冯鲁秀才

韦应物

晨坐枉琼藻,知子返中林。chén zuò wǎng qióng zǎo,zhī zi fǎn zhōng lín。
澹然山景晏,泉谷响幽禽。dàn rán shān jǐng yàn,quán gǔ xiǎng yōu qín。
仿佛谢尘迹,逍遥舒道心。fǎng fú xiè chén jì,xiāo yáo shū dào xīn。
顾我腰间绶,端为华发侵。gù wǒ yāo jiān shòu,duān wèi huá fā qīn。
簿书劳应对,篇翰旷不寻。bù shū láo yīng duì,piān hàn kuàng bù xún。
薄田失锄耨,生苗安可任。báo tián shī chú nòu,shēng miáo ān kě rèn。
徒令惭所问,想望东山岑。tú lìng cán suǒ wèn,xiǎng wàng dōng shān cén。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。