古诗词

答僩奴重阳二甥

韦应物

弃职曾守拙,玩幽遂忘喧。qì zhí céng shǒu zhuō,wán yōu suì wàng xuān。
山涧依硗?,竹树荫清源。shān jiàn yī qiāo jí,zhú shù yīn qīng yuán。
贫居烟火湿,岁熟梨枣繁。pín jū yān huǒ shī,suì shú lí zǎo fán。
风雨飘茅屋,蒿草没瓜园。fēng yǔ piāo máo wū,hāo cǎo méi guā yuán。
群属相欢悦,不觉过朝昏。qún shǔ xiāng huān yuè,bù jué guò cháo hūn。
有时看禾黍,落日上秋原。yǒu shí kàn hé shǔ,luò rì shàng qiū yuán。
饮酒任真性,挥笔肆狂言。yǐn jiǔ rèn zhēn xìng,huī bǐ sì kuáng yán。
一朝忝兰省,三载居远藩。yī cháo tiǎn lán shěng,sān zài jū yuǎn fān。
复与诸弟子,篇翰每相敦。fù yǔ zhū dì zi,piān hàn měi xiāng dūn。
西园休习射,南池对芳樽。xī yuán xiū xí shè,nán chí duì fāng zūn。
山药经雨碧,海榴凌霜翻。shān yào jīng yǔ bì,hǎi liú líng shuāng fān。
念尔不同此,怅然复一论。niàn ěr bù tóng cǐ,chàng rán fù yī lùn。
重阳守故家,僩子旅湘沅。zhòng yáng shǒu gù jiā,xiàn zi lǚ xiāng yuán。
俱有缄中藻,恻恻动离魂。jù yǒu jiān zhōng zǎo,cè cè dòng lí hún。
不知何日见,衣上泪空存。bù zhī hé rì jiàn,yī shàng lèi kōng cún。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。