古诗词

登高望洛城作

韦应物

高台造云端,遐瞰周四垠。gāo tái zào yún duān,xiá kàn zhōu sì yín。
雄都定鼎地,势据万国尊。xióng dōu dìng dǐng dì,shì jù wàn guó zūn。
河岳出云雨,土圭酌乾坤。hé yuè chū yún yǔ,tǔ guī zhuó qián kūn。
舟通南越贡,城背北邙原。zhōu tōng nán yuè gòng,chéng bèi běi máng yuán。
帝宅夹清洛,丹霞捧朝暾。dì zhái jiā qīng luò,dān xiá pěng cháo tūn。
葱茏瑶台榭,?窱双阙门。cōng lóng yáo tái xiè,yǎo tiǎo shuāng quē mén。
十载构屯难,兵戈若云屯。shí zài gòu tún nán,bīng gē ruò yún tún。
膏腴满榛芜,比屋空毁垣。gāo yú mǎn zhēn wú,bǐ wū kōng huǐ yuán。
圣主乃东眷,俾贤拯元元。shèng zhǔ nǎi dōng juàn,bǐ xián zhěng yuán yuán。
熙熙居守化,泛泛太府恩。xī xī jū shǒu huà,fàn fàn tài fǔ ēn。
至损当受益,苦寒必生温。zhì sǔn dāng shòu yì,kǔ hán bì shēng wēn。
平明四城开,稍见市井喧。píng míng sì chéng kāi,shāo jiàn shì jǐng xuān。
坐感理乱迹,永怀经济言。zuò gǎn lǐ luàn jì,yǒng huái jīng jì yán。
吾生自不达,空鸟何翩翻。wú shēng zì bù dá,kōng niǎo hé piān fān。
天高水流远,日晏城郭昏。tiān gāo shuǐ liú yuǎn,rì yàn chéng guō hūn。
裴回讫旦夕,聊用写忧烦。péi huí qì dàn xī,liáo yòng xiě yōu fán。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。