古诗词

始至郡

韦应物

湓城古雄郡,横江千里驰。pén chéng gǔ xióng jùn,héng jiāng qiān lǐ chí。
高树上迢递,峻堞绕欹危。gāo shù shàng tiáo dì,jùn dié rào yī wēi。
井邑烟火晚,郊原草树滋。jǐng yì yān huǒ wǎn,jiāo yuán cǎo shù zī。
洪流荡北阯,崇岭郁南圻。hóng liú dàng běi zhǐ,chóng lǐng yù nán qí。
斯民本乐生,逃逝竟何为。sī mín běn lè shēng,táo shì jìng hé wèi。
旱岁属荒歉,旧逋积如坻。hàn suì shǔ huāng qiàn,jiù bū jī rú chí。
到郡方逾月,终朝理乱丝。dào jùn fāng yú yuè,zhōng cháo lǐ luàn sī。
宾朋未及宴,简牍已云疲。bīn péng wèi jí yàn,jiǎn dú yǐ yún pí。
昔贤播高风,得守愧无施。xī xián bō gāo fēng,dé shǒu kuì wú shī。
岂待干戈戢,且愿抚茕嫠。qǐ dài gàn gē jí,qiě yuàn fǔ qióng lí。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。