古诗词

横塘行

韦应物

妾家住横塘,夫婿郗家郎。qiè jiā zhù héng táng,fū xù xī jiā láng。
玉盘的历双白鱼,宝簟玲珑透象床。yù pán de lì shuāng bái yú,bǎo diàn líng lóng tòu xiàng chuáng。
象床可寝鱼可食,不知郎意何南北。xiàng chuáng kě qǐn yú kě shí,bù zhī láng yì hé nán běi。
岸上种莲岂得生,池中种槿岂得成。àn shàng zhǒng lián qǐ dé shēng,chí zhōng zhǒng jǐn qǐ dé chéng。
丈夫一去花落树,妾独夜长心未平。zhàng fū yī qù huā luò shù,qiè dú yè zhǎng xīn wèi píng。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。