古诗词

温泉行

韦应物

出身天宝今年几,顽钝如锤命如纸。chū shēn tiān bǎo jīn nián jǐ,wán dùn rú chuí mìng rú zhǐ。
作官不了却来归,还是杜陵一男子。zuò guān bù le què lái guī,hái shì dù líng yī nán zi。
北风惨惨投温泉,忽忆先皇游幸年。běi fēng cǎn cǎn tóu wēn quán,hū yì xiān huáng yóu xìng nián。
身骑厩马引天仗,直入华清列御前。shēn qí jiù mǎ yǐn tiān zhàng,zhí rù huá qīng liè yù qián。
玉林瑶雪满寒山,上升玄阁游绛烟。yù lín yáo xuě mǎn hán shān,shàng shēng xuán gé yóu jiàng yān。
平明羽卫朝万国,车马合沓溢四廛。píng míng yǔ wèi cháo wàn guó,chē mǎ hé dá yì sì chán。
蒙恩每浴华池水,扈猎不蹂渭北田。méng ēn měi yù huá chí shuǐ,hù liè bù róu wèi běi tián。
朝廷无事共欢燕,美人丝管从九天。cháo tíng wú shì gòng huān yàn,měi rén sī guǎn cóng jiǔ tiān。
一朝铸鼎降龙驭,小臣髯绝不得去。yī cháo zhù dǐng jiàng lóng yù,xiǎo chén rán jué bù dé qù。
今来萧瑟万井空,唯见苍山起烟雾。jīn lái xiāo sè wàn jǐng kōng,wéi jiàn cāng shān qǐ yān wù。
可怜蹭蹬失风波,仰天大叫无奈何。kě lián cèng dēng shī fēng bō,yǎng tiān dà jiào wú nài hé。
弊裘羸马冻欲死,赖遇主人杯酒多。bì qiú léi mǎ dòng yù sǐ,lài yù zhǔ rén bēi jiǔ duō。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。