古诗词

马明生遇神女歌

韦应物

学仙贵功亦贵精,神女变化感马生。xué xiān guì gōng yì guì jīng,shén nǚ biàn huà gǎn mǎ shēng。
石壁千寻启双检,中有玉堂铺玉簟。shí bì qiān xún qǐ shuāng jiǎn,zhōng yǒu yù táng pù yù diàn。
立之一隅不与言,玉体安隐三日眠。lì zhī yī yú bù yǔ yán,yù tǐ ān yǐn sān rì mián。
马生一立心转坚,知其丹白蒙哀怜。mǎ shēng yī lì xīn zhuǎn jiān,zhī qí dān bái méng āi lián。
安期先生来起居,请示金铛玉佩天皇书。ān qī xiān shēng lái qǐ jū,qǐng shì jīn dāng yù pèi tiān huáng shū。
神女呵责不合见,仙子谢过手足战。shén nǚ hē zé bù hé jiàn,xiān zi xiè guò shǒu zú zhàn。
大瓜玄枣冷如冰,海上摘来朝霞凝。dà guā xuán zǎo lěng rú bīng,hǎi shàng zhāi lái cháo xiá níng。
赐仙复坐对食讫,颔之使去随烟升。cì xiān fù zuò duì shí qì,hàn zhī shǐ qù suí yān shēng。
乃言马生合不死,少姑教敕令付尔。nǎi yán mǎ shēng hé bù sǐ,shǎo gū jiào chì lìng fù ěr。
安期再拜将生出,一授素书天地毕。ān qī zài bài jiāng shēng chū,yī shòu sù shū tiān dì bì。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。