古诗词

鼋头山神女歌

韦应物

鼋头之山,直上洞庭连青天。yuán tóu zhī shān,zhí shàng dòng tíng lián qīng tiān。
苍苍烟树闭古庙,中有蛾眉成水仙。cāng cāng yān shù bì gǔ miào,zhōng yǒu é méi chéng shuǐ xiān。
水府沈沈行路绝,蛟龙出没无时节。shuǐ fǔ shěn shěn xíng lù jué,jiāo lóng chū méi wú shí jié。
魂同魍魉潜太阴,身与空山长不灭。hún tóng wǎng liǎng qián tài yīn,shēn yǔ kōng shān zhǎng bù miè。
东晋永和今几代,云发素颜犹盼睐。dōng jìn yǒng hé jīn jǐ dài,yún fā sù yán yóu pàn lài。
阴深灵气静凝美,的砾龙绡杂琼佩。yīn shēn líng qì jìng níng měi,de lì lóng xiāo zá qióng pèi。
山精木魅不敢亲,昏明想像如有人。shān jīng mù mèi bù gǎn qīn,hūn míng xiǎng xiàng rú yǒu rén。
蕙兰琼芳积烟露,碧窗松月无冬春。huì lán qióng fāng jī yān lù,bì chuāng sōng yuè wú dōng chūn。
舟客经过奠椒醑,巫女南音歌激楚。zhōu kè jīng guò diàn jiāo xǔ,wū nǚ nán yīn gē jī chǔ。
碧水冥空惟鸟飞,长天何处云随雨。bì shuǐ míng kōng wéi niǎo fēi,zhǎng tiān hé chù yún suí yǔ。
红渠绿蘋芳意多,玉灵荡漾凌清波。hóng qú lǜ píng fāng yì duō,yù líng dàng yàng líng qīng bō。
孤峰绝岛俨相向,鬼啸猿啼垂女萝。gū fēng jué dǎo yǎn xiāng xiàng,guǐ xiào yuán tí chuí nǚ luó。
皓雪琼枝殊异色,北方绝代徒倾国。hào xuě qióng zhī shū yì sè,běi fāng jué dài tú qīng guó。
云没烟销不可期,明堂翡翠无人得。yún méi yān xiāo bù kě qī,míng táng fěi cuì wú rén dé。
精灵变态状无方,游龙宛转惊鸿翔。jīng líng biàn tài zhuàng wú fāng,yóu lóng wǎn zhuǎn jīng hóng xiáng。
湘妃独立九疑暮,汉女菱歌春日长。xiāng fēi dú lì jiǔ yí mù,hàn nǚ líng gē chūn rì zhǎng。
始知仙事无不有,可惜吴宫空白首。shǐ zhī xiān shì wú bù yǒu,kě xī wú gōng kōng bái shǒu。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

休暇日访王侍御不遇

韦应物

九日驱驰一日闲,寻君不遇又空还。jiǔ rì qū chí yī rì xián,xún jūn bù yù yòu kōng hái。
怪来诗思清人骨,门对寒流雪满山。guài lái shī sī qīng rén gǔ,mén duì hán liú xuě mǎn shān。

春思

韦应物

野花如雪绕江城,坐见年芳忆帝京。yě huā rú xuě rào jiāng chéng,zuò jiàn nián fāng yì dì jīng。
阊阖晓开凝碧树,曾陪鸳鹭听流莺。chāng hé xiǎo kāi níng bì shù,céng péi yuān lù tīng liú yīng。

登宝意寺上方旧游

韦应物

翠岭香台出半天,万家烟树满晴川。cuì lǐng xiāng tái chū bàn tiān,wàn jiā yān shù mǎn qíng chuān。
诸僧近住不相识,坐听微钟记往年。zhū sēng jìn zhù bù xiāng shí,zuò tīng wēi zhōng jì wǎng nián。

同越琅琊山

韦应物

石门有雪无行迹,松壑凝烟满众香。shí mén yǒu xuě wú xíng jì,sōng hè níng yān mǎn zhòng xiāng。
馀食施庭寒鸟下,破衣挂树老僧亡。yú shí shī tíng hán niǎo xià,pò yī guà shù lǎo sēng wáng。

寻简寂观瀑布

韦应物

蹑石欹危过急涧,攀崖迢递弄悬泉。niè shí yī wēi guò jí jiàn,pān yá tiáo dì nòng xuán quán。
犹将虎竹为身累,欲付归人绝世缘。yóu jiāng hǔ zhú wèi shēn lèi,yù fù guī rén jué shì yuán。

九日

韦应物

今朝把酒复惆怅,忆在杜陵田舍时。jīn cháo bǎ jiǔ fù chóu chàng,yì zài dù líng tián shě shí。
明年九日知何处,世难还家未有期。míng nián jiǔ rì zhī hé chù,shì nán hái jiā wèi yǒu qī。

送崔押衙相州

韦应物

礼乐儒家子,英豪燕赵风。lǐ lè rú jiā zi,yīng háo yàn zhào fēng。
驱鸡尝理邑,走马却从戎。qū jī cháng lǐ yì,zǒu mǎ què cóng róng。
白刃千夫辟,黄金四海同。bái rèn qiān fū pì,huáng jīn sì hǎi tóng。
嫖姚恩顾下,诸将指挥中。piáo yáo ēn gù xià,zhū jiāng zhǐ huī zhōng。
别路怜芳草,归心伴塞鸿。bié lù lián fāng cǎo,guī xīn bàn sāi hóng。
邺城新骑满,魏帝旧台空。yè chéng xīn qí mǎn,wèi dì jiù tái kōng。
望阙应怀恋,遭时贵立功。wàng quē yīng huái liàn,zāo shí guì lì gōng。
万方如已静,何处欲输忠。wàn fāng rú yǐ jìng,hé chù yù shū zhōng。

奉和圣制重阳日赐宴

韦应物

圣心忧万国,端居在穆清。shèng xīn yōu wàn guó,duān jū zài mù qīng。
玄功致海晏,锡宴表文明。xuán gōng zhì hǎi yàn,xī yàn biǎo wén míng。
恩属重阳节,雨应此时晴。ēn shǔ zhòng yáng jié,yǔ yīng cǐ shí qíng。
寒菊生池苑,高树出宫城。hán jú shēng chí yuàn,gāo shù chū gōng chéng。
捧藻千官处,垂戒百王程。pěng zǎo qiān guān chù,chuí jiè bǎi wáng chéng。
复睹开元日,臣愚献颂声。fù dǔ kāi yuán rì,chén yú xiàn sòng shēng。

怀素友子西

韦应物

广陌并游骑,公堂接华襟。guǎng mò bìng yóu qí,gōng táng jiē huá jīn。
方欢遽见别,永日独沉吟。fāng huān jù jiàn bié,yǒng rì dú chén yín。
阶暝流暗驶,气疏露已侵。jiē míng liú àn shǐ,qì shū lù yǐ qīn。
层城湛深夜,片月生幽林。céng chéng zhàn shēn yè,piàn yuè shēng yōu lín。
往款良未遂,来觌旷无音。wǎng kuǎn liáng wèi suì,lái dí kuàng wú yīn。
恒当清觞宴,思子玉山岑。héng dāng qīng shāng yàn,sī zi yù shān cén。
耿耿何以写,密言空委心。gěng gěng hé yǐ xiě,mì yán kōng wěi xīn。

授衣还田里

韦应物

公门悬甲令,浣濯遂其私。gōng mén xuán jiǎ lìng,huàn zhuó suì qí sī。
晨起怀怆恨,野田寒露时。chén qǐ huái chuàng hèn,yě tián hán lù shí。
气收天地广,风凄草木衰。qì shōu tiān dì guǎng,fēng qī cǎo mù shuāi。
山明始重叠,川浅更逶迤。shān míng shǐ zhòng dié,chuān qiǎn gèng wēi yí。
烟火生闾里,禾黍积东菑。yān huǒ shēng lǘ lǐ,hé shǔ jī dōng zāi。
终然可乐业,时节一来斯。zhōng rán kě lè yè,shí jié yī lái sī。

陪王卿郎中游南池

韦应物

鹓鸿俱失侣,同为此地游。yuān hóng jù shī lǚ,tóng wèi cǐ dì yóu。
露浥荷花气,风散柳园秋。lù yì hé huā qì,fēng sàn liǔ yuán qiū。
烟草凝衰屿,星汉泛归流。yān cǎo níng shuāi yǔ,xīng hàn fàn guī liú。
林高初上月,塘深未转舟。lín gāo chū shàng yuè,táng shēn wèi zhuǎn zhōu。
清言屡往复,华樽始献酬。qīng yán lǚ wǎng fù,huá zūn shǐ xiàn chóu。
终忆秦川赏,端坐起离忧。zhōng yì qín chuān shǎng,duān zuò qǐ lí yōu。

芳草涧

韦应物

青青满地铺颜色,曲曲一湾流水声。qīng qīng mǎn dì pù yán sè,qū qū yī wān liú shuǐ shēng。
总为游人逞风景,乱云初卷碧天空。zǒng wèi yóu rén chěng fēng jǐng,luàn yún chū juǎn bì tiān kōng。

拟古诗十二首

韦应物

辞君远行迈,饮此长恨端。cí jūn yuǎn xíng mài,yǐn cǐ zhǎng hèn duān。
已谓道里远,如何中险艰。yǐ wèi dào lǐ yuǎn,rú hé zhōng xiǎn jiān。
流水赴大壑,孤云还暮山。liú shuǐ fù dà hè,gū yún hái mù shān。
无情尚有归,行子何独难。wú qíng shàng yǒu guī,xíng zi hé dú nán。
驱车背乡园,朔风卷行迹。qū chē bèi xiāng yuán,shuò fēng juǎn xíng jì。
严冬霜断肌,日入不遑息。yán dōng shuāng duàn jī,rì rù bù huáng xī。
忧欢容发变,寒暑人事易。yōu huān róng fā biàn,hán shǔ rén shì yì。
中心君讵知,冰玉徒贞白。zhōng xīn jūn jù zhī,bīng yù tú zhēn bái。

拟古诗十二首

韦应物

黄鸟何关关,幽兰亦靡靡。huáng niǎo hé guān guān,yōu lán yì mí mí。
此时深闺妇,日照纱窗里。cǐ shí shēn guī fù,rì zhào shā chuāng lǐ。
娟娟双青娥,微微启玉齿。juān juān shuāng qīng é,wēi wēi qǐ yù chǐ。
自惜桃李年,误身游侠子。zì xī táo lǐ nián,wù shēn yóu xiá zi。
无事久离别,不知今生死。wú shì jiǔ lí bié,bù zhī jīn shēng sǐ。

拟古诗十二首

韦应物

峨峨高山巅,浼浼青川流。é é gāo shān diān,měi měi qīng chuān liú。
世人不自悟,驰谢如惊飍。shì rén bù zì wù,chí xiè rú jīng xiū。
百金非所重,厚意良难得。bǎi jīn fēi suǒ zhòng,hòu yì liáng nán dé。
旨酒亲与朋,芳年乐京国。zhǐ jiǔ qīn yǔ péng,fāng nián lè jīng guó。
京城繁华地,轩盖凌晨出。jīng chéng fán huá dì,xuān gài líng chén chū。
垂杨十二衢,隐映金张室。chuí yáng shí èr qú,yǐn yìng jīn zhāng shì。
汉宫南北对,飞观齐白日。hàn gōng nán běi duì,fēi guān qí bái rì。
游泳属芳时,平生自云毕。yóu yǒng shǔ fāng shí,píng shēng zì yún bì。