古诗词

横吹曲辞长安道

韦应物

汉家宫殿含云烟,两宫十里相连延。hàn jiā gōng diàn hán yún yān,liǎng gōng shí lǐ xiāng lián yán。
晨霞出没弄丹阙,春雨依微自甘泉。chén xiá chū méi nòng dān quē,chūn yǔ yī wēi zì gān quán。
春雨依微春尚早,长安贵游爱芳草。chūn yǔ yī wēi chūn shàng zǎo,zhǎng ān guì yóu ài fāng cǎo。
宝马横来下建章,香车却转避驰道。bǎo mǎ héng lái xià jiàn zhāng,xiāng chē què zhuǎn bì chí dào。
贵游谁最贵,卫霍世难比。guì yóu shuí zuì guì,wèi huò shì nán bǐ。
何能蒙主恩,幸遇边尘起。hé néng méng zhǔ ēn,xìng yù biān chén qǐ。
归来甲第拱皇居,朱门峨峨临九衢。guī lái jiǎ dì gǒng huáng jū,zhū mén é é lín jiǔ qú。
中有流苏合欢之宝帐,一百二十凤凰罗列含明珠。zhōng yǒu liú sū hé huān zhī bǎo zhàng,yī bǎi èr shí fèng huáng luó liè hán míng zhū。
下有锦铺翠被之粲烂,博山吐香五云散。xià yǒu jǐn pù cuì bèi zhī càn làn,bó shān tǔ xiāng wǔ yún sàn。
丽人绮阁情飘飖,头上鸳钗双翠翘。lì rén qǐ gé qíng piāo yáo,tóu shàng yuān chāi shuāng cuì qiào。
低鬟曳袖回春雪,聚黛一声愁碧霄。dī huán yè xiù huí chūn xuě,jù dài yī shēng chóu bì xiāo。
山珍海错弃藩篱,烹犊炰羔如折葵。shān zhēn hǎi cuò qì fān lí,pēng dú páo gāo rú zhé kuí。
既请列侯封部曲,还将金印授庐儿。jì qǐng liè hóu fēng bù qū,hái jiāng jīn yìn shòu lú ér。
欢荣若此何所苦,但苦白日西南驰。huān róng ruò cǐ hé suǒ kǔ,dàn kǔ bái rì xī nán chí。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。