古诗词

同苗

李端

潘安秋兴动,凉夜宿僧房。pān ān qiū xīng dòng,liáng yè sù sēng fáng。
倚杖云离月,垂帘竹有霜。yǐ zhàng yún lí yuè,chuí lián zhú yǒu shuāng。
回风生远径,落叶飒长廊。huí fēng shēng yuǎn jìng,luò yè sà zhǎng láng。
一与交亲会,空贻别后伤。yī yǔ jiāo qīn huì,kōng yí bié hòu shāng。
李端

李端

李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。 李端的作品>>

猜您喜欢

送客赋得巴江夜猿

李端

巴水天边路,啼猿伤客情。bā shuǐ tiān biān lù,tí yuán shāng kè qíng。
迟迟云外尽,杳杳树中生。chí chí yún wài jǐn,yǎo yǎo shù zhōng shēng。
残月暗将落,空霜寒欲明。cán yuè àn jiāng luò,kōng shuāng hán yù míng。
楚人皆掩泪,闻到第三声。chǔ rén jiē yǎn lèi,wén dào dì sān shēng。

秋日忆暕上人

李端

一从持钵别,更未到人间。yī cóng chí bō bié,gèng wèi dào rén jiān。
好静居贫寺,遗名弃近山。hǎo jìng jū pín sì,yí míng qì jìn shān。
雨前缝百衲,叶下闭重关。yǔ qián fèng bǎi nà,yè xià bì zhòng guān。
若便浔阳去,须将旧客还。ruò biàn xún yáng qù,xū jiāng jiù kè hái。

寄上舍人叔

李端

车马朝初下,看山忆独寻。chē mǎ cháo chū xià,kàn shān yì dú xún。
会知逢水尽,且爱入云深。huì zhī féng shuǐ jǐn,qiě ài rù yún shēn。
残雨开斜日,新蝉发迥林。cán yǔ kāi xié rì,xīn chán fā jiǒng lín。
阮咸虽别巷,遥识此时心。ruǎn xián suī bié xiàng,yáo shí cǐ shí xīn。

送古之奇赴安西幕

李端

畴昔十年兄,相逢五校营。chóu xī shí nián xiōng,xiāng féng wǔ xiào yíng。
今宵举杯酒,陇月见军城。jīn xiāo jǔ bēi jiǔ,lǒng yuè jiàn jūn chéng。
堠火经阴绝,边人接晓行。hòu huǒ jīng yīn jué,biān rén jiē xiǎo xíng。
殷勤送书记,强虏几时平。yīn qín sòng shū jì,qiáng lǔ jǐ shí píng。

送张芬归江东兼寄柳中庸

李端

久是天涯客,偏伤落木时。jiǔ shì tiān yá kè,piān shāng luò mù shí。
如何故国见,更欲异乡期。rú hé gù guó jiàn,gèng yù yì xiāng qī。
鸟暮东西急,波寒上下迟。niǎo mù dōng xī jí,bō hán shàng xià chí。
空将满眼泪,千里怨相思。kōng jiāng mǎn yǎn lèi,qiān lǐ yuàn xiāng sī。

送丘丹归江东

李端

故山霜落久,才子忆荆扉。gù shān shuāng luò jiǔ,cái zi yì jīng fēi。
旅舍寻人别,秋风逐雁归。lǚ shě xún rén bié,qiū fēng zhú yàn guī。
梦愁枫叶尽,醉惜菊花稀。mèng chóu fēng yè jǐn,zuì xī jú huā xī。
肯学求名者,经年未拂衣。kěn xué qiú míng zhě,jīng nián wèi fú yī。

卧病寄苗员外

李端

故人初未贵,相见得淹留。gù rén chū wèi guì,xiāng jiàn dé yān liú。
一自朝天去,因成计日游。yī zì cháo tiān qù,yīn chéng jì rì yóu。
月明应独醉,叶下肯同愁。yuè míng yīng dú zuì,yè xià kěn tóng chóu。
因恨刘桢病,空园卧见秋。yīn hèn liú zhēn bìng,kōng yuán wò jiàn qiū。

送杨皋擢第归江东

李端

隋堤望楚国,江上一归人。suí dī wàng chǔ guó,jiāng shàng yī guī rén。
绿气千樯暮,青风万里春。lǜ qì qiān qiáng mù,qīng fēng wàn lǐ chūn。
试才初得桂,泊渚肯伤蘋。shì cái chū dé guì,pō zhǔ kěn shāng píng。
拜手终悽怆,恭承中外亲。bài shǒu zhōng qī chuàng,gōng chéng zhōng wài qīn。

题郑少府林园

李端

谢家今日晚,词客愿抽毫。xiè jiā jīn rì wǎn,cí kè yuàn chōu háo。
枥马方回影,池鹅正理毛。lì mǎ fāng huí yǐng,chí é zhèng lǐ máo。
竹筒传水远,麈尾坐僧高。zhú tǒng chuán shuǐ yuǎn,zhǔ wěi zuò sēng gāo。
独有宗雷贱,过君著敝袍。dú yǒu zōng léi jiàn,guò jūn zhù bì páo。

送吉中孚拜官归业

李端

南入华阳洞,无人古树寒。nán rù huá yáng dòng,wú rén gǔ shù hán。
吟诗开旧帙,带绶上荒坛。yín shī kāi jiù zhì,dài shòu shàng huāng tán。
因病求归易,沾恩更隐难。yīn bìng qiú guī yì,zhān ēn gèng yǐn nán。
孟宗应献鲊,家近守渔官。mèng zōng yīng xiàn zhǎ,jiā jìn shǒu yú guān。

送杨少府赴阳翟

李端

冠带仁兄后,光辉寿母前。guān dài rén xiōng hòu,guāng huī shòu mǔ qián。
陆云还入洛,潘岳更张筵。lù yún hái rù luò,pān yuè gèng zhāng yán。
井邑嵩山对,园林颍水连。jǐng yì sōng shān duì,yuán lín yǐng shuǐ lián。
东人欲相送,旅舍已潸然。dōng rén yù xiāng sòng,lǚ shě yǐ shān rán。

慈恩寺暕上人房招耿拾遗

李端

悠然对惠远,共结故山期。yōu rán duì huì yuǎn,gòng jié gù shān qī。
汲井树阴下,闭门亭午时。jí jǐng shù yīn xià,bì mén tíng wǔ shí。
地闲花落厚,石浅水流迟。dì xián huā luò hòu,shí qiǎn shuǐ liú chí。
愿与神仙客,同来事本师。yuàn yǔ shén xiān kè,tóng lái shì běn shī。

宿山寺雪夜寄吉中孚

李端

独爱僧房竹,春来长到池。dú ài sēng fáng zhú,chūn lái zhǎng dào chí。
云遮皆晃朗,雪压半低垂。yún zhē jiē huǎng lǎng,xuě yā bàn dī chuí。
不见侵山叶,空闻拂地枝。bù jiàn qīn shān yè,kōng wén fú dì zhī。
鄙夫今夜兴,唯有子猷知。bǐ fū jīn yè xīng,wéi yǒu zi yóu zhī。

赠赵神童

李端

圣朝殊汉令,才子少登科。shèng cháo shū hàn lìng,cái zi shǎo dēng kē。
每见先鸣早,常惊后进多。měi jiàn xiān míng zǎo,cháng jīng hòu jìn duō。
独居方寂寞,相对觉蹉跎。dú jū fāng jì mò,xiāng duì jué cuō tuó。
不是通家旧,频劳文举过。bù shì tōng jiā jiù,pín láo wén jǔ guò。

宿云际寺赠深上人

李端

暂别青蓝寺,今来发欲斑。zàn bié qīng lán sì,jīn lái fā yù bān。
独眠孤烛下,风雨在前山。dú mián gū zhú xià,fēng yǔ zài qián shān。
坏宅终须去,空门不易还。huài zhái zhōng xū qù,kōng mén bù yì hái。
支公有方便,一愿启玄关。zhī gōng yǒu fāng biàn,yī yuàn qǐ xuán guān。
2051234567»