古诗词

送客往

李端

识君年已老,孤棹向潇湘。shí jūn nián yǐ lǎo,gū zhào xiàng xiāo xiāng。
素发临高镜,清晨入远乡。sù fā lín gāo jìng,qīng chén rù yuǎn xiāng。
三山分夏口,五两映涔阳。sān shān fēn xià kǒu,wǔ liǎng yìng cén yáng。
更逐巴东客,南行泪几行。gèng zhú bā dōng kè,nán xíng lèi jǐ xíng。
李端

李端

李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。 李端的作品>>

猜您喜欢

送从兄赴洪州别驾兄善琴

李端

援琴兼爱竹,遥夜在湘沅。yuán qín jiān ài zhú,yáo yè zài xiāng yuán。
鹤舞月将下,乌啼霜正繁。hè wǔ yuè jiāng xià,wū tí shuāng zhèng fán。
乱流喧橘岸,飞雪暗荆门。luàn liú xuān jú àn,fēi xuě àn jīng mén。
佐郡无辞屈,其如相府恩。zuǒ jùn wú cí qū,qí rú xiāng fǔ ēn。

山中期张芬不至

李端

石堤春草碧,双燕向西飞。shí dī chūn cǎo bì,shuāng yàn xiàng xī fēi。
怅望云天暮,佳人何处归。chàng wàng yún tiān mù,jiā rén hé chù guī。
药栏虫网遍,苔井水痕稀。yào lán chóng wǎng biàn,tái jǐng shuǐ hén xī。
谁道嵇康懒,山中自掩扉。shuí dào jī kāng lǎn,shān zhōng zì yǎn fēi。

寄畅当

李端

麦秀草芊芊,幽人好昼眠。mài xiù cǎo qiān qiān,yōu rén hǎo zhòu mián。
云霞生岭上,猿鸟下床前。yún xiá shēng lǐng shàng,yuán niǎo xià chuáng qián。
颜子方敦行,支郎久住禅。yán zi fāng dūn xíng,zhī láng jiǔ zhù chán。
中林轻暂别,约略已经年。zhōng lín qīng zàn bié,yuē lüè yǐ jīng nián。

送义兴元少府

李端

逢君惠连第,初命便光辉。féng jūn huì lián dì,chū mìng biàn guāng huī。
已得群公祖,终妨太傅讥。yǐ dé qún gōng zǔ,zhōng fáng tài fù jī。
路长人反顾,草断燕回飞。lù zhǎng rén fǎn gù,cǎo duàn yàn huí fēi。
本是江南客,还同衣锦归。běn shì jiāng nán kè,hái tóng yī jǐn guī。

卧病别郑锡

李端

病来喜无事,多卧竹林间。bìng lái xǐ wú shì,duō wò zhú lín jiān。
此日一相见,明朝还掩关。cǐ rì yī xiāng jiàn,míng cháo hái yǎn guān。
幽人爱芳草,志士惜颓颜。yōu rén ài fāng cǎo,zhì shì xī tuí yán。
岁晏不我弃,期君在故山。suì yàn bù wǒ qì,qī jūn zài gù shān。

书志赠畅当

李端

少喜神仙术,未去已蹉跎。shǎo xǐ shén xiān shù,wèi qù yǐ cuō tuó。
壮志一为累,浮生事渐多。zhuàng zhì yī wèi lèi,fú shēng shì jiàn duō。
衰颜不相识,岁暮定相过。shuāi yán bù xiāng shí,suì mù dìng xiāng guò。
请问宗居士,君其奈老何。qǐng wèn zōng jū shì,jūn qí nài lǎo hé。

送诸暨裴少府

李端

山公访嵇绍,赵武见韩侯。shān gōng fǎng jī shào,zhào wǔ jiàn hán hóu。
事去恩犹在,名成泪却流。shì qù ēn yóu zài,míng chéng lèi què liú。
一官同北去,千里赴南州。yī guān tóng běi qù,qiān lǐ fù nán zhōu。
才子清风后,无贻相府忧。cái zi qīng fēng hòu,wú yí xiāng fǔ yōu。

送郑宥入蜀迎觐

李端

宁亲西陟险,君去异王阳。níng qīn xī zhì xiǎn,jūn qù yì wáng yáng。
在世谁非客,还家即是乡。zài shì shuí fēi kè,hái jiā jí shì xiāng。
剑门千转尽,巴水一支长。jiàn mén qiān zhuǎn jǐn,bā shuǐ yī zhī zhǎng。
请语愁猿道,无烦促泪行。qǐng yǔ chóu yuán dào,wú fán cù lèi xíng。

送耿拾遗湋使江南括图书

李端

驱传草连天,回风满树蝉。qū chuán cǎo lián tiān,huí fēng mǎn shù chán。
将过夫子宅,前问孝廉船。jiāng guò fū zi zhái,qián wèn xiào lián chuán。
汉使收三箧,周诗采百篇。hàn shǐ shōu sān qiè,zhōu shī cǎi bǎi piān。
别来将有泪,不是怨流年。bié lái jiāng yǒu lèi,bù shì yuàn liú nián。

送王少府游河南

李端

马卿方失意,东去谒诸侯。mǎ qīng fāng shī yì,dōng qù yè zhū hóu。
过宋人应少,游梁客独愁。guò sòng rén yīng shǎo,yóu liáng kè dú chóu。
鸟翻千室暮,蝉急两河秋。niǎo fān qiān shì mù,chán jí liǎng hé qiū。
仆本无媒者,因君泪亦流。pū běn wú méi zhě,yīn jūn lèi yì liú。

送别驾赴晋陵即舍人叔之兄

李端

诸宗称叔父,从子亦光辉。zhū zōng chēng shū fù,cóng zi yì guāng huī。
谢朓中书直,王祥别乘归。xiè tiǎo zhōng shū zhí,wáng xiáng bié chéng guī。
江帆冲雨上,海树隔潮微。jiāng fān chōng yǔ shàng,hǎi shù gé cháo wēi。
南阮贫无酒,唯将泪湿衣。nán ruǎn pín wú jiǔ,wéi jiāng lèi shī yī。

卧病寄阎寀

李端

病中贪好景,强步出幽居。bìng zhōng tān hǎo jǐng,qiáng bù chū yōu jū。
紫葛垂山径,黄花绕野渠。zǐ gé chuí shān jìng,huáng huā rào yě qú。
荒林飞老鹤,败堰过游鱼。huāng lín fēi lǎo hè,bài yàn guò yóu yú。
纵忆同年友,无人可寄书。zòng yì tóng nián yǒu,wú rén kě jì shū。

晚夏闻蝉寄

李端

昨日莺啭声,今朝蝉忽鸣。zuó rì yīng zhuàn shēng,jīn cháo chán hū míng。
朱颜向华发,定是几年程。zhū yán xiàng huá fā,dìng shì jǐ nián chéng。
故国白云远,闲居青草生。gù guó bái yún yuǎn,xián jū qīng cǎo shēng。
因垂数行泪,书报十年兄。yīn chuí shù xíng lèi,shū bào shí nián xiōng。

归山居寄钱起

李端

怅望青山下,回头泪满巾。chàng wàng qīng shān xià,huí tóu lèi mǎn jīn。
故乡多古树,落日少行人。gù xiāng duō gǔ shù,luò rì shǎo xíng rén。
发鬓将回色,簪缨未到身。fā bìn jiāng huí sè,zān yīng wèi dào shēn。
谁知武陵路,亦有汉家臣。shuí zhī wǔ líng lù,yì yǒu hàn jiā chén。

晓发瓜州

李端

晓发悲行客,停桡独未前。xiǎo fā bēi xíng kè,tíng ráo dú wèi qián。
寒江半有月,野戍渐无烟。hán jiāng bàn yǒu yuè,yě shù jiàn wú yān。
棹唱临高岸,鸿嘶发远田。zhào chàng lín gāo àn,hóng sī fā yuǎn tián。
谁知避徒御,对酒一潸然。shuí zhī bì tú yù,duì jiǔ yī shān rán。
2051234567»