古诗词

青出蓝诗

吕温

物有无穷好,蓝青又出青。wù yǒu wú qióng hǎo,lán qīng yòu chū qīng。
朱研未比德,白受始成形。zhū yán wèi bǐ dé,bái shòu shǐ chéng xíng。
袍袭宜从政,衿垂可问经。páo xí yí cóng zhèng,jīn chuí kě wèn jīng。
当时不采撷,作色几飘零。dāng shí bù cǎi xié,zuò sè jǐ piāo líng。
吕温

吕温

吕温(771~811) 字和叔,又字化光,唐河中(今永济市)人。德宗贞元十四年(798)进士,次年又中博学宏词科,授集贤殿校书郎。贞元十九年(803),得王叔文推荐任左拾遗。贞元二十年夏,以侍御史为入蕃副使,在吐蕃滞留经年。顺宗即位,王叔文用事,他因在蕃中,未能参与“永贞革新”。永贞元年 (805)秋,使还,转户部员外郎。历司封员外郎、刑部郎中。元和三年 (808)秋,因与宰相李吉甫有隙,贬道州刺史,后徙衡州,甚有政声,世称“吕衡州”。 吕温的作品>>

猜您喜欢

合江亭槛前多高竹不见远岸花客命剪之感而成咏

吕温

吉凶岂前卜,人事何翻覆。jí xiōng qǐ qián bo,rén shì hé fān fù。
缘看数日花,却剪凌霜竹。yuán kàn shù rì huā,què jiǎn líng shuāng zhú。
常言契君操,今乃妨众目。cháng yán qì jūn cāo,jīn nǎi fáng zhòng mù。
自古病当门,谁言出幽独。zì gǔ bìng dāng mén,shuí yán chū yōu dú。

道州春游欧阳家林亭

吕温

道州城北欧阳家,去郭一里占烟霞。dào zhōu chéng běi ōu yáng jiā,qù guō yī lǐ zhàn yān xiá。
主人虽朴甚有思,解留满地红桃花。zhǔ rén suī pǔ shén yǒu sī,jiě liú mǎn dì hóng táo huā。
桃花成泥不须扫,明朝更访桃源老。táo huā chéng ní bù xū sǎo,míng cháo gèng fǎng táo yuán lǎo。
政成兴足告即归,门前便是家山道。zhèng chéng xīng zú gào jí guī,mén qián biàn shì jiā shān dào。

衡州早春偶游黄溪口号

吕温

偶寻皇溪日欲没,早梅未尽山樱发。ǒu xún huáng xī rì yù méi,zǎo méi wèi jǐn shān yīng fā。
无事江城闭此身,不得坐待花间月。wú shì jiāng chéng bì cǐ shēn,bù dé zuò dài huā jiān yuè。

咏蜀客石琴枕

吕温

可怜他山石,几度负贞坚。kě lián tā shān shí,jǐ dù fù zhēn jiān。
推迁强为用,雕斫伤自然。tuī qiān qiáng wèi yòng,diāo zhuó shāng zì rán。
文含巴江浪,色起青城烟。wén hán bā jiāng làng,sè qǐ qīng chéng yān。
更闻馀玉声,时入朱丝弦。gèng wén yú yù shēng,shí rù zhū sī xián。

道州北池放鹅

吕温

我非好鹅癖,尔乏鸣雁姿。wǒ fēi hǎo é pǐ,ěr fá míng yàn zī。
安得免沸鼎,澹然游清池。ān dé miǎn fèi dǐng,dàn rán yóu qīng chí。
见生不忍食,深情固在斯。jiàn shēng bù rěn shí,shēn qíng gù zài sī。
能自远飞去,无念稻粱为。néng zì yuǎn fēi qù,wú niàn dào liáng wèi。

蕃中答退浑词二首

吕温

退浑儿,退浑儿,朔风长在气何衰。tuì hún ér,tuì hún ér,shuò fēng zhǎng zài qì hé shuāi。
万群铁马从奴虏,强弱由人莫叹时。wàn qún tiě mǎ cóng nú lǔ,qiáng ruò yóu rén mò tàn shí。

上官昭容书楼歌

吕温

汉家婕妤唐昭容,工诗能赋千载同。hàn jiā jié yú táng zhāo róng,gōng shī néng fù qiān zài tóng。
自言才艺是天真,不服丈夫胜妇人。zì yán cái yì shì tiān zhēn,bù fú zhàng fū shèng fù rén。
歌阑舞罢闲无事,纵恣优游弄文字。gē lán wǔ bà xián wú shì,zòng zì yōu yóu nòng wén zì。
玉楼宝架中天居,缄奇秘异万卷馀。yù lóu bǎo jià zhōng tiān jū,jiān qí mì yì wàn juǎn yú。
水精编帙录钿轴,云母捣纸黄金书。shuǐ jīng biān zhì lù diàn zhóu,yún mǔ dǎo zhǐ huáng jīn shū。
风吹花露清旭时,绮窗高挂红绡帷。fēng chuī huā lù qīng xù shí,qǐ chuāng gāo guà hóng xiāo wéi。
香囊盛烟绣结络,翠羽拂案青琉璃。xiāng náng shèng yān xiù jié luò,cuì yǔ fú àn qīng liú lí。
吟披啸卷终无已,皎皎渊机破研理。yín pī xiào juǎn zhōng wú yǐ,jiǎo jiǎo yuān jī pò yán lǐ。
词萦彩翰紫鸾回,思耿寥天碧云起。cí yíng cǎi hàn zǐ luán huí,sī gěng liáo tiān bì yún qǐ。
碧云起,心悠哉。bì yún qǐ,xīn yōu zāi。
境深转苦坐自摧,金梯珠履声一断。jìng shēn zhuǎn kǔ zuò zì cuī,jīn tī zhū lǚ shēng yī duàn。
瑶阶日夜生青苔,青苔秘空关。yáo jiē rì yè shēng qīng tái,qīng tái mì kōng guān。
曾比群玉山,神仙杳何许。céng bǐ qún yù shān,shén xiān yǎo hé xǔ。
遗逸满人间,君不见洛阳南市卖书肆。yí yì mǎn rén jiān,jūn bù jiàn luò yáng nán shì mài shū sì。
有人买得研神记,纸上香多蠹不成。yǒu rén mǎi dé yán shén jì,zhǐ shàng xiāng duō dù bù chéng。
昭容题处犹分明,令人惆怅难为情。zhāo róng tí chù yóu fēn míng,lìng rén chóu chàng nán wèi qíng。

闻砧有感

吕温

千门俨云端,此地富罗纨。qiān mén yǎn yún duān,cǐ dì fù luó wán。
秋月三五夜,砧声满长安。qiū yuè sān wǔ yè,zhēn shēng mǎn zhǎng ān。
幽人感中怀,静听泪汍澜。yōu rén gǎn zhōng huái,jìng tīng lèi wán lán。
所恨捣衣者,不知天下寒。suǒ hèn dǎo yī zhě,bù zhī tiān xià hán。

早觉有感

吕温

东方殊未明,暗室虫正飞。dōng fāng shū wèi míng,àn shì chóng zhèng fēi。
先觉忽先起,衣裳颠倒时。xiān jué hū xiān qǐ,yī shang diān dào shí。
严冬寒漏长,此夜如何其。yán dōng hán lòu zhǎng,cǐ yè rú hé qí。
不用思秉烛,扶桑有清晖。bù yòng sī bǐng zhú,fú sāng yǒu qīng huī。

贞元十四年旱甚见权门移芍药花

吕温

绿原青垄渐成尘,汲井开园日日新。lǜ yuán qīng lǒng jiàn chéng chén,jí jǐng kāi yuán rì rì xīn。
四月带花移芍药,不知忧国是何人。sì yuè dài huā yí sháo yào,bù zhī yōu guó shì hé rén。

经河源军汉村作

吕温

行行忽到旧河源,城外千家作汉村。xíng xíng hū dào jiù hé yuán,chéng wài qiān jiā zuò hàn cūn。
樵采未侵征虏墓,耕耘犹就破羌屯。qiáo cǎi wèi qīn zhēng lǔ mù,gēng yún yóu jiù pò qiāng tún。
金汤天险长全设,伏腊华风亦暗存。jīn tāng tiān xiǎn zhǎng quán shè,fú là huá fēng yì àn cún。
暂驻单车空下泪,有心无力复何言。zàn zhù dān chē kōng xià lèi,yǒu xīn wú lì fù hé yán。
7112345