古诗词

四怨三愁五情诗十二首怨其一

曹邺

美人如新花,许嫁还独守。měi rén rú xīn huā,xǔ jià hái dú shǒu。
岂无青铜镜,终日自疑丑。qǐ wú qīng tóng jìng,zhōng rì zì yí chǒu。
曹邺

曹邺

曹邺,字邺之,桂州(桂林)阳朔人,与晚唐著名诗人刘驾、聂夷中、于濆、邵谒、苏拯齐名,而以曹邺才颖最佳。 曹邺的作品>>

猜您喜欢

和潘安仁金谷集

曹邺

太守龙为马,将军金作车。tài shǒu lóng wèi mǎ,jiāng jūn jīn zuò chē。
香飘十里风,风下绿珠歌。xiāng piāo shí lǐ fēng,fēng xià lǜ zhū gē。
莫怪坐上客,叹君庭前花。mò guài zuò shàng kè,tàn jūn tíng qián huā。
明朝此池馆,不是石崇家。míng cháo cǐ chí guǎn,bù shì shí chóng jiā。

不可见

曹邺

常闻贫贱夫,头白终相待。cháng wén pín jiàn fū,tóu bái zhōng xiāng dài。
自从嫁黔娄,终岁长不在。zì cóng jià qián lóu,zhōng suì zhǎng bù zài。
君梦有双影,妾梦空四邻。jūn mèng yǒu shuāng yǐng,qiè mèng kōng sì lín。
常思劲北风,吹折双车轮。cháng sī jìn běi fēng,chuī zhé shuāng chē lún。

秦后作

曹邺

大道不居谦,八荒安苟得。dà dào bù jū qiān,bā huāng ān gǒu dé。
木中不生火,高殿祸顷刻。mù zhōng bù shēng huǒ,gāo diàn huò qǐng kè。
谁将白帝子,践我礼义域。shuí jiāng bái dì zi,jiàn wǒ lǐ yì yù。
空持拔山志,欲夺天地德。kōng chí bá shān zhì,yù duó tiān dì dé。
轵道人不回,壮士断消息。zhǐ dào rén bù huí,zhuàng shì duàn xiāo xī。
父母骨成薪,虫蛇自相食。fù mǔ gǔ chéng xīn,chóng shé zì xiāng shí。
鼎乱阴阳疑,战尽鬼神力。dǐng luàn yīn yáng yí,zhàn jǐn guǐ shén lì。
东郊龙见血,九土玄黄色。dōng jiāo lóng jiàn xuè,jiǔ tǔ xuán huáng sè。
鼙鼓裂二景,妖星动中国。pí gǔ liè èr jǐng,yāo xīng dòng zhōng guó。
圆丘无日月,旷野失南北。yuán qiū wú rì yuè,kuàng yě shī nán běi。
徒流杀人血,神器终不忒。tú liú shā rén xuè,shén qì zhōng bù tè。
一马渡空江,始知贤者贼。yī mǎ dù kōng jiāng,shǐ zhī xián zhě zéi。

薄命妾

曹邺

薄命常恻恻,出门见南北。báo mìng cháng cè cè,chū mén jiàn nán běi。
刘郎马蹄疾,何处去不得?liú láng mǎ tí jí,hé chù qù bù dé?
泪珠不可收,虫丝不可织。lèi zhū bù kě shōu,chóng sī bù kě zhī。
知君绿桑下,更有新相识。zhī jūn lǜ sāng xià,gèng yǒu xīn xiāng shí。

放歌行

曹邺

莫唱放歌行,此歌临楚水。mò chàng fàng gē xíng,cǐ gē lín chǔ shuǐ。
人皆恶此声,唱者终不已。rén jiē è cǐ shēng,chàng zhě zhōng bù yǐ。
三闾有何罪,不向枕上死。sān lǘ yǒu hé zuì,bù xiàng zhěn shàng sǐ。

江西送人

曹邺

八月江上楼,西风令人愁。bā yuè jiāng shàng lóu,xī fēng lìng rén chóu。
携酒楼上别,尽见四山秋。xié jiǔ lóu shàng bié,jǐn jiàn sì shān qiū。
但愁今日知,莫作他时疑。dàn chóu jīn rì zhī,mò zuò tā shí yí。
郎本不住此,无人泣望归。láng běn bù zhù cǐ,wú rén qì wàng guī。
何水不生波,何木不改柯。hé shuǐ bù shēng bō,hé mù bù gǎi kē。
遥知明日恨,不如今日多。yáo zhī míng rì hèn,bù rú jīn rì duō。
将心速投人,路远人如何。jiāng xīn sù tóu rén,lù yuǎn rén rú hé。

始皇陵下作

曹邺

千金买鱼灯,泉下照狐兔。qiān jīn mǎi yú dēng,quán xià zhào hú tù。
行人上陵过,却吊扶苏墓。xíng rén shàng líng guò,què diào fú sū mù。
累累圹中物,多于养生具。lèi lèi kuàng zhōng wù,duō yú yǎng shēng jù。
若使山可移,应将秦国去。ruò shǐ shān kě yí,yīng jiāng qín guó qù。
舜殁虽在前,今犹未封树。shùn mò suī zài qián,jīn yóu wèi fēng shù。

洛原西望

曹邺

筑城畏不坚,城坚心自毁。zhù chéng wèi bù jiān,chéng jiān xīn zì huǐ。
秦树满平原,秦人不居此。qín shù mǎn píng yuán,qín rén bù jū cǐ。
犹为泣路者,无力报天子。yóu wèi qì lù zhě,wú lì bào tiān zi。

赵城怀古

曹邺

邯郸旧公子,骑马又鸣珂。hán dān jiù gōng zi,qí mǎ yòu míng kē。
手挥白玉鞭,不避五侯车。shǒu huī bái yù biān,bù bì wǔ hóu chē。
闲愁春日短,沽酒入倡家。xián chóu chūn rì duǎn,gū jiǔ rù chàng jiā。
一笑千万金,醉中赠秦娥。yī xiào qiān wàn jīn,zuì zhōng zèng qín é。
如今高原上,树树白杨花。rú jīn gāo yuán shàng,shù shù bái yáng huā。

代班姬

曹邺

宠极多妒容,乘车上金阶。chǒng jí duō dù róng,chéng chē shàng jīn jiē。
歘然赵飞燕,不语到日西。chuā rán zhào fēi yàn,bù yǔ dào rì xī。
手把菖蒲花,君王唤不来。shǒu bǎ chāng pú huā,jūn wáng huàn bù lái。
常嫌鬓蝉重,乞人白玉钗。cháng xián bìn chán zhòng,qǐ rén bái yù chāi。
君心无定波,咫尺流不回。jūn xīn wú dìng bō,zhǐ chǐ liú bù huí。
后宫门不掩,每夜黄鸟啼。hòu gōng mén bù yǎn,měi yè huáng niǎo tí。
买得千金赋,花颜已如灰。mǎi dé qiān jīn fù,huā yán yǐ rú huī。

庭草

曹邺

庭草根自浅,造化无遗功。tíng cǎo gēn zì qiǎn,zào huà wú yí gōng。
低回一寸心,不敢怨春风。dī huí yī cùn xīn,bù gǎn yuàn chūn fēng。

对酒

曹邺

爱酒知是僻,难与性相舍。ài jiǔ zhī shì pì,nán yǔ xìng xiāng shě。
未必独醒人,便是不饮者。wèi bì dú xǐng rén,biàn shì bù yǐn zhě。
晚岁无此物,何由住田野。wǎn suì wú cǐ wù,hé yóu zhù tián yě。

续幽愤

曹邺

繁霜作阴起,朱火乘夕发。fán shuāng zuò yīn qǐ,zhū huǒ chéng xī fā。
清昼冷无光,兰膏坐销歇。qīng zhòu lěng wú guāng,lán gāo zuò xiāo xiē。
惟公执天宪,身是台中杰。wéi gōng zhí tiān xiàn,shēn shì tái zhōng jié。
一逐楚大夫,何人为君雪。yī zhú chǔ dà fū,hé rén wèi jūn xuě。
匆匆鬼方路,不许辞双阙。cōng cōng guǐ fāng lù,bù xǔ cí shuāng quē。
过门似他乡,举趾如遗辙。guò mén shì tā xiāng,jǔ zhǐ rú yí zhé。
八月黄草生,洪涛入云热。bā yuè huáng cǎo shēng,hóng tāo rù yún rè。
危魂没太行,客吊空骨节。wēi hún méi tài xíng,kè diào kōng gǔ jié。
千年瘴江水,恨声流不绝。qiān nián zhàng jiāng shuǐ,hèn shēng liú bù jué。

古词

曹邺

高阙碍飞鸟,人言是君家。gāo quē ài fēi niǎo,rén yán shì jūn jiā。
经年不归去,爱妾面上花。jīng nián bù guī qù,ài qiè miàn shàng huā。
妾面虽有花,妾心非女萝。qiè miàn suī yǒu huā,qiè xīn fēi nǚ luó。
郎妻自不重,于妾欲如何。láng qī zì bù zhòng,yú qiè yù rú hé。

和谢豫章从宋公戏马台送孔令谢病

曹邺

碧树杳云暮,朔风自西来。bì shù yǎo yún mù,shuò fēng zì xī lái。
佳人忆山水,置酒在高台。jiā rén yì shān shuǐ,zhì jiǔ zài gāo tái。
不必问流水,坐来日已西。bù bì wèn liú shuǐ,zuò lái rì yǐ xī。
劝君速归去,正及鹧鸪啼。quàn jūn sù guī qù,zhèng jí zhè gū tí。
89123456