古诗词

奉命齐州推事毕寄本府尚书

曹邺

越鸟栖不定,孤飞入齐乡。yuè niǎo qī bù dìng,gū fēi rù qí xiāng。
日暮天欲雨,那兼羽翎伤。rì mù tiān yù yǔ,nà jiān yǔ líng shāng。
州民言刺史,蠹物甚于蝗。zhōu mín yán cì shǐ,dù wù shén yú huáng。
受命大执法,草草是行装。shòu mìng dà zhí fǎ,cǎo cǎo shì xíng zhuāng。
仆隶皆分散,单车驿路长。pū lì jiē fēn sàn,dān chē yì lù zhǎng。
四顾无相识,奔驰若投荒。sì gù wú xiāng shí,bēn chí ruò tóu huāng。
重门下长锁,树影空过墙。zhòng mén xià zhǎng suǒ,shù yǐng kōng guò qiáng。
驱囚绕廊屋,??如牛羊。qū qiú rào láng wū,jí jí rú niú yáng。
狱吏相对语,簿书堆满床。yù lì xiāng duì yǔ,bù shū duī mǎn chuáng。
敲枷打锁声,终日在目旁。qiāo jiā dǎ suǒ shēng,zhōng rì zài mù páng。
既舍三山侣,来馀五斗粮。jì shě sān shān lǚ,lái yú wǔ dòu liáng。
忍学空城雀,潜身入官仓。rěn xué kōng chéng què,qián shēn rù guān cāng。
国中天子令,头上白日光。guó zhōng tiān zi lìng,tóu shàng bái rì guāng。
曲木用处多,不如直为梁。qū mù yòng chù duō,bù rú zhí wèi liáng。
恐孤食恩地,昼夜心不遑。kǒng gū shí ēn dì,zhòu yè xīn bù huáng。
仲夏天气热,鬓须忽成霜。zhòng xià tiān qì rè,bìn xū hū chéng shuāng。
社鼠不可灌,城狐不易防。shè shǔ bù kě guàn,chéng hú bù yì fáng。
偶于擒纵间,尽得见否臧。ǒu yú qín zòng jiān,jǐn dé jiàn fǒu zāng。
截断奸吏舌,擘开冤人肠。jié duàn jiān lì shé,bāi kāi yuān rén cháng。
明朝向西望,走马归汶阳。míng cháo xiàng xī wàng,zǒu mǎ guī wèn yáng。
曹邺

曹邺

曹邺,字邺之,桂州(桂林)阳朔人,与晚唐著名诗人刘驾、聂夷中、于濆、邵谒、苏拯齐名,而以曹邺才颖最佳。 曹邺的作品>>

猜您喜欢

早起

曹邺

月堕沧浪西,门开树无影。yuè duò cāng làng xī,mén kāi shù wú yǐng。
此时归梦阑,立在梧桐井。cǐ shí guī mèng lán,lì zài wú tóng jǐng。

甲第

曹邺

游人未入门,花影出门前。yóu rén wèi rù mén,huā yǐng chū mén qián。
将军来此住,十里无荒田。jiāng jūn lái cǐ zhù,shí lǐ wú huāng tián。

入关

曹邺

衡门亦无路,何况入西秦。héng mén yì wú lù,hé kuàng rù xī qín。
灸病不得穴,徒为采艾人。jiǔ bìng bù dé xué,tú wèi cǎi ài rén。

金井怨

曹邺

西风吹急景,美人照金井。xī fēng chuī jí jǐng,měi rén zhào jīn jǐng。
不见面上花,却恨井中影。bù jiàn miàn shàng huā,què hèn jǐng zhōng yǐng。

过白起墓

曹邺

夷陵火焰灭,长平生气低。yí líng huǒ yàn miè,zhǎng píng shēng qì dī。
将军临老病,赐剑咸阳西。jiāng jūn lín lǎo bìng,cì jiàn xián yáng xī。

老圃堂

曹邺

邵平瓜地接吾庐,谷雨干时偶自锄。shào píng guā dì jiē wú lú,gǔ yǔ gàn shí ǒu zì chú。
昨日春风欺不在,就床吹落读残书。zuó rì chūn fēng qī bù zài,jiù chuáng chuī luò dú cán shū。

寄刘驾

曹邺

一川草色青袅袅,绕屋水声如在家。yī chuān cǎo sè qīng niǎo niǎo,rào wū shuǐ shēng rú zài jiā。
怅望美人不携手,墙东又发数枝花。chàng wàng měi rén bù xié shǒu,qiáng dōng yòu fā shù zhī huā。

题女郎庙

曹邺

数点烟香出庙门,女娥飞去影中存。shù diǎn yān xiāng chū miào mén,nǚ é fēi qù yǐng zhōng cún。
年年岭上春无主,露泣花愁断客魂。nián nián lǐng shàng chūn wú zhǔ,lù qì huā chóu duàn kè hún。

北郭闲思

曹邺

山前山后是青草,尽日出门还掩门。shān qián shān hòu shì qīng cǎo,jǐn rì chū mén hái yǎn mén。
每思骨肉在天畔,来看野翁怜子孙。měi sī gǔ ròu zài tiān pàn,lái kàn yě wēng lián zi sūn。

偶题

曹邺

白玉先生多在市,青牛道士不居山。bái yù xiān shēng duō zài shì,qīng niú dào shì bù jū shān。
但能共得丹田语,正是忙时身亦闲。dàn néng gòng dé dān tián yǔ,zhèng shì máng shí shēn yì xián。

出关

曹邺

山上黄犊走避人,山下女郎歌满野。shān shàng huáng dú zǒu bì rén,shān xià nǚ láng gē mǎn yě。
我独南征恨此身,更有无成出关者。wǒ dú nán zhēng hèn cǐ shēn,gèng yǒu wú chéng chū guān zhě。

听刘尊师弹琴

曹邺

曾于清海独闻蝉,又向空庭夜听泉。céng yú qīng hǎi dú wén chán,yòu xiàng kōng tíng yè tīng quán。
不似斋堂人静处,秋声长在七条弦。bù shì zhāi táng rén jìng chù,qiū shēng zhǎng zài qī tiáo xián。

题山居

曹邺

扫叶煎茶摘叶书,心闲无梦夜窗虚。sǎo yè jiān chá zhāi yè shū,xīn xián wú mèng yè chuāng xū。
只应光武恩波晚,岂是严君恋钓鱼。zhǐ yīng guāng wǔ ēn bō wǎn,qǐ shì yán jūn liàn diào yú。

关试前送进士姚潜下第归南阳

曹邺

马嘶残日没残霞,二月东风便到家。mǎ sī cán rì méi cán xiá,èr yuè dōng fēng biàn dào jiā。
莫羡长安占春者,明年始见故园花。mò xiàn zhǎng ān zhàn chūn zhě,míng nián shǐ jiàn gù yuán huā。

题舒乡

曹邺

功名若及鸱夷子,必拟将舟泛洞庭。gōng míng ruò jí chī yí zi,bì nǐ jiāng zhōu fàn dòng tíng。
柳色湖光好相待,我心非醉亦非醒。liǔ sè hú guāng hǎo xiāng dài,wǒ xīn fēi zuì yì fēi xǐng。
89123456