古诗词

贺雪寄本府尚书

曹邺

雨雪不顺时,阴阳失明晦。yǔ xuě bù shùn shí,yīn yáng shī míng huì。
麦根半成土,农夫泣相对。mài gēn bàn chéng tǔ,nóng fū qì xiāng duì。
我公诚诉天,天地忽已泰。wǒ gōng chéng sù tiān,tiān dì hū yǐ tài。
长飙卷白云,散落群峰外。zhǎng biāo juǎn bái yún,sàn luò qún fēng wài。
拂砌花影明,交宫鹤翎碎。fú qì huā yǐng míng,jiāo gōng hè líng suì。
宿鸟晨不飞,犹疑月光在。sù niǎo chén bù fēi,yóu yí yuè guāng zài。
碧树香尽发,蠹虫声渐退。bì shù xiāng jǐn fā,dù chóng shēng jiàn tuì。
有客怀兔园,吟诗绕城内。yǒu kè huái tù yuán,yín shī rào chéng nèi。
曹邺

曹邺

曹邺,字邺之,桂州(桂林)阳朔人,与晚唐著名诗人刘驾、聂夷中、于濆、邵谒、苏拯齐名,而以曹邺才颖最佳。 曹邺的作品>>

猜您喜欢

送进士李殷下第游汾河

曹邺

上国花照地,遣君向西征。shàng guó huā zhào dì,qiǎn jūn xiàng xī zhēng。
旁人亦有恨,况复故人情。páng rén yì yǒu hèn,kuàng fù gù rén qíng。
单车欲云去,别酒忽然醒。dān chē yù yún qù,bié jiǔ hū rán xǐng。
如何今夜梦,半作道路程。rú hé jīn yè mèng,bàn zuò dào lù chéng。
边士不好礼,全家住军城。biān shì bù hǎo lǐ,quán jiā zhù jūn chéng。
城中鼓角严,旅客常夜惊。chéng zhōng gǔ jiǎo yán,lǚ kè cháng yè jīng。
中有左记室,逢人眼光明。zhōng yǒu zuǒ jì shì,féng rén yǎn guāng míng。
西门未归者,下马如到京。xī mén wèi guī zhě,xià mǎ rú dào jīng。
还应一开卷,为子心不平。hái yīng yī kāi juǎn,wèi zi xīn bù píng。
殷勤说忠抱,壮志勿自轻。yīn qín shuō zhōng bào,zhuàng zhì wù zì qīng。

相思极

曹邺

妾颜与日空,君心与日新。qiè yán yǔ rì kōng,jūn xīn yǔ rì xīn。
三年得一书,犹在湘之滨。sān nián dé yī shū,yóu zài xiāng zhī bīn。
料君相轻意,知妾无至亲。liào jūn xiāng qīng yì,zhī qiè wú zhì qīn。
况当受明礼,不令再嫁人。kuàng dāng shòu míng lǐ,bù lìng zài jià rén。
愿君从此日,化质为妾身。yuàn jūn cóng cǐ rì,huà zhì wèi qiè shēn。

代谢玄晖新亭送范零陵

曹邺

楚水洪无际,沧茫接天涯。chǔ shuǐ hóng wú jì,cāng máng jiē tiān yá。
相看不能语,独鸟下江蓠。xiāng kàn bù néng yǔ,dú niǎo xià jiāng lí。
蓬子悉有恋,蓬根却无期。péng zi xī yǒu liàn,péng gēn què wú qī。
车轮自不住,何必怨路岐。chē lún zì bù zhù,hé bì yuàn lù qí。
孟冬衣食薄,梦寐亦未遗。mèng dōng yī shí báo,mèng mèi yì wèi yí。

山中效陶

曹邺

落第非有罪,兹山聊归止。luò dì fēi yǒu zuì,zī shān liáo guī zhǐ。
山猿隔云住,共饮山中水。shān yuán gé yún zhù,gòng yǐn shān zhōng shuǐ。
读书时有兴,坐石忘却起。dú shū shí yǒu xīng,zuò shí wàng què qǐ。
西山忽然暮,往往遗巾履。xī shān hū rán mù,wǎng wǎng yí jīn lǚ。
经时一出门,兼候僮仆喜。jīng shí yī chū mén,jiān hòu tóng pū xǐ。
常被山翁笑,求名岂如此。cháng bèi shān wēng xiào,qiú míng qǐ rú cǐ。
齿发老未衰,何如且求己。chǐ fā lǎo wèi shuāi,hé rú qiě qiú jǐ。

城南野居寄知己

曹邺

奔走未到我,在城如在村。bēn zǒu wèi dào wǒ,zài chéng rú zài cūn。
出门既无意,岂如常闭门。chū mén jì wú yì,qǐ rú cháng bì mén。
作诗二十载,阙下名不闻。zuò shī èr shí zài,quē xià míng bù wén。
无人为开口,君子独有言。wú rén wèi kāi kǒu,jūn zi dú yǒu yán。
身为苦寒士,一笑亦感恩。shēn wèi kǔ hán shì,yī xiào yì gǎn ēn。
殷勤中途上,勿使车无轮。yīn qín zhōng tú shàng,wù shǐ chē wú lún。

古莫买妾行

曹邺

千扉不当路,未似开一门。qiān fēi bù dāng lù,wèi shì kāi yī mén。
若遣绿珠丑,石家应尚存。ruò qiǎn lǜ zhū chǒu,shí jiā yīng shàng cún。

霁后作

曹邺

新霁辨草木,晚塘明衣衿。xīn jì biàn cǎo mù,wǎn táng míng yī jīn。
乳燕不归宿,双双飞向林。rǔ yàn bù guī sù,shuāng shuāng fēi xiàng lín。
微照露花影,轻云浮麦阴。wēi zhào lù huā yǐng,qīng yún fú mài yīn。
无人可招隐,尽日登山吟。wú rén kě zhāo yǐn,jǐn rì dēng shān yín。

田家效陶

曹邺

黑黍舂来酿酒饮,青禾刈了驱牛载。hēi shǔ chōng lái niàng jiǔ yǐn,qīng hé yì le qū niú zài。
大姑小叔常在眼,却笑长安在天外。dà gū xiǎo shū cháng zài yǎn,què xiào zhǎng ān zài tiān wài。

寄贾驰先辈

曹邺

游子想万里,何必登高台。yóu zi xiǎng wàn lǐ,hé bì dēng gāo tái。
闻君燕女吟,如自蓟北来。wén jūn yàn nǚ yín,rú zì jì běi lái。
长安高盖多,健马东西街。zhǎng ān gāo gài duō,jiàn mǎ dōng xī jiē。
尽说蒿簪古,将钱买金钗。jǐn shuō hāo zān gǔ,jiāng qián mǎi jīn chāi。
我祖西园事,言之独伤怀。wǒ zǔ xī yuán shì,yán zhī dú shāng huái。
如今数君子,如鸟无树栖。rú jīn shù jūn zi,rú niǎo wú shù qī。
济水一入河,便与清流乖。jì shuǐ yī rù hé,biàn yǔ qīng liú guāi。
闻君欲自持,勿使吾道低。wén jūn yù zì chí,wù shǐ wú dào dī。

送友人入塞

曹邺

乱蓬无根日,送子入青塞。luàn péng wú gēn rì,sòng zi rù qīng sāi。
苍茫万里秋,如见原野大。cāng máng wàn lǐ qiū,rú jiàn yuán yě dà。
鸟雀寒不下,山川迥相对。niǎo què hán bù xià,shān chuān jiǒng xiāng duì。
一马没黄云,登高望犹在。yī mǎ méi huáng yún,dēng gāo wàng yóu zài。
惊风忽然起,白日黯已晦。jīng fēng hū rán qǐ,bái rì àn yǐ huì。
如何怨路长,出门天涯外。rú hé yuàn lù zhǎng,chū mén tiān yá wài。

战城南

曹邺

千金画阵图,自为弓剑苦。qiān jīn huà zhèn tú,zì wèi gōng jiàn kǔ。
杀尽田野人,将军犹爱武。shā jǐn tián yě rén,jiāng jūn yóu ài wǔ。
性命换他恩,功成谁作主。xìng mìng huàn tā ēn,gōng chéng shuí zuò zhǔ。
凤皇楼上人,夜夜长歌舞。fèng huáng lóu shàng rén,yè yè zhǎng gē wǔ。

长相思

曹邺

剪妾身上巾,赠郎伤妾神。jiǎn qiè shēn shàng jīn,zèng láng shāng qiè shén。
郎车不暂停,妾貌宁长春。láng chē bù zàn tíng,qiè mào níng zhǎng chūn。
青天无停雪,沧海无停津。qīng tiān wú tíng xuě,cāng hǎi wú tíng jīn。
遣妾空床梦,夜夜随车轮。qiǎn qiè kōng chuáng mèng,yè yè suí chē lún。

乐府体

曹邺

莲子房房嫩,菖蒲叶叶齐。lián zi fáng fáng nèn,chāng pú yè yè qí。
共结池中根,不厌池中泥。gòng jié chí zhōng gēn,bù yàn chí zhōng ní。

怨歌行

曹邺

丈夫好弓剑,行坐说金吾。zhàng fū hǎo gōng jiàn,xíng zuò shuō jīn wú。
喜闻有行役,结束不待车。xǐ wén yǒu xíng yì,jié shù bù dài chē。
官田赠倡妇,留妾侍舅姑。guān tián zèng chàng fù,liú qiè shì jiù gū。
舅姑皆已死,庭花半是芜。jiù gū jiē yǐ sǐ,tíng huā bàn shì wú。
中妹寻适人,生女亦嫁夫。zhōng mèi xún shì rén,shēng nǚ yì jià fū。
何曾寄消息,他处却有书。hé céng jì xiāo xī,tā chù què yǒu shū。
严风厉中野,女子心易孤。yán fēng lì zhōng yě,nǚ zi xīn yì gū。
贫贱又相负,封侯意何如。pín jiàn yòu xiāng fù,fēng hóu yì hé rú。
89123456