古诗词

塞上

崔融

旅魂惊塞北,归望断河西。lǚ hún jīng sāi běi,guī wàng duàn hé xī。
春风若可寄,暂为绕兰闺。chūn fēng ruò kě jì,zàn wèi rào lán guī。
崔融

崔融

崔融(653-706),字安成。唐代齐州全节(今济南市章丘市)人。崔融为文华美,当时无出其上者。凡朝廷大手笔,多由皇帝手敕,付其完成。其《洛出宝图颂》、《则天哀册文》尤见工力。作《则天哀册文》时,苦思过甚,遂发病而卒。中宗以其有侍读之恩,追赠为卫州刺史,谥号“文”。 崔融的作品>>

猜您喜欢

哭蒋詹事俨

崔融

江上有长离,从容盛羽仪。jiāng shàng yǒu zhǎng lí,cóng róng shèng yǔ yí。
一鸣百兽舞,一举群鸟随。yī míng bǎi shòu wǔ,yī jǔ qún niǎo suí。
应我圣明代,巢君阿阁垂。yīng wǒ shèng míng dài,cháo jūn ā gé chuí。
钩陈侍帷扆,环卫奉旌麾。gōu chén shì wéi yǐ,huán wèi fèng jīng huī。
雅量沧海纳,完才庙廊施。yǎ liàng cāng hǎi nà,wán cái miào láng shī。
养亲光孝道,事主竭忠规。yǎng qīn guāng xiào dào,shì zhǔ jié zhōng guī。
贞节既已固,殊荣良不訾。zhēn jié jì yǐ gù,shū róng liáng bù zī。
朝游云汉省,夕宴芙蓉池。cháo yóu yún hàn shěng,xī yàn fú róng chí。
汲黯言当直,陈平智本奇。jí àn yán dāng zhí,chén píng zhì běn qí。
功成喜身退,时往惜年驰。gōng chéng xǐ shēn tuì,shí wǎng xī nián chí。
镇国山基毁,中天柱石颓。zhèn guó shān jī huǐ,zhōng tiān zhù shí tuí。
将军空有颂,刺史独留碑。jiāng jūn kōng yǒu sòng,cì shǐ dú liú bēi。
芜漫藏书壁,荒凉悬剑枝。wú màn cáng shū bì,huāng liáng xuán jiàn zhī。
昔余参下位,数载忝牵羁。xī yú cān xià wèi,shù zài tiǎn qiān jī。
置榻恩逾重,迎门礼自卑。zhì tà ēn yú zhòng,yíng mén lǐ zì bēi。
竹林常接兴,黍谷每逢吹。zhú lín cháng jiē xīng,shǔ gǔ měi féng chuī。
逸翰金相发,清谈玉柄挥。yì hàn jīn xiāng fā,qīng tán yù bǐng huī。
不轻文举少,深叹子云疲。bù qīng wén jǔ shǎo,shēn tàn zi yún pí。
遗爱犹如在,残编尚可窥。yí ài yóu rú zài,cán biān shàng kě kuī。
即今流水曲,何处俗人知。jí jīn liú shuǐ qū,hé chù sú rén zhī。

关山月

崔融

月生西海上,气逐边风壮。yuè shēng xī hǎi shàng,qì zhú biān fēng zhuàng。
万里度关山,苍茫非一状。wàn lǐ dù guān shān,cāng máng fēi yī zhuàng。
汉兵开郡国,胡马窥亭障。hàn bīng kāi jùn guó,hú mǎ kuī tíng zhàng。
夜夜闻悲笳,征人起南望。yè yè wén bēi jiā,zhēng rén qǐ nán wàng。
1712