古诗词

登渭南县楼

许棠

近甸名偏著,登城景又宽。jìn diān míng piān zhù,dēng chéng jǐng yòu kuān。
半空分太华,极目是长安。bàn kōng fēn tài huá,jí mù shì zhǎng ān。
雪助河流涨,人耕烧色残。xuě zhù hé liú zhǎng,rén gēng shāo sè cán。
闲来时甚少,欲下重凭栏。xián lái shí shén shǎo,yù xià zhòng píng lán。

许棠

唐宣州泾人,字文化。懿宗咸通末高湜为礼部侍郎,时士多由权要干进,湜独取棠及公乘亿、聂夷中等,皆有名当时。工诗,所作《洞庭诗》脍炙人口,时号许洞庭。有集。 许棠的作品>>

猜您喜欢

讲德陈情上淮南李仆射八首

许棠

平生南北逐蓬飘,待得名成鬓已雕。píng shēng nán běi zhú péng piāo,dài dé míng chéng bìn yǐ diāo。
寒浦一从抛钓艇,旧林无处认风飙。hán pǔ yī cóng pāo diào tǐng,jiù lín wú chù rèn fēng biāo。
程途虽喜关河尽,时节犹惊骨肉遥。chéng tú suī xǐ guān hé jǐn,shí jié yóu jīng gǔ ròu yáo。
愁策羸蹄更归去,乱山流水满翻潮。chóu cè léi tí gèng guī qù,luàn shān liú shuǐ mǎn fān cháo。

讲德陈情上淮南李仆射八首

许棠

丹霄空把桂枝归,白首依前着布衣。dān xiāo kōng bǎ guì zhī guī,bái shǒu yī qián zhe bù yī。
当路公卿谁见待,故乡亲爱自疑非。dāng lù gōng qīng shuí jiàn dài,gù xiāng qīn ài zì yí fēi。
东风乍喜还沧海,栖旅终愁出翠微。dōng fēng zhà xǐ hái cāng hǎi,qī lǚ zhōng chóu chū cuì wēi。
应念无媒居选限,二年须更守渔矶。yīng niàn wú méi jū xuǎn xiàn,èr nián xū gèng shǒu yú jī。

献独孤尚书

许棠

虚抛南楚滞西秦,白首依前衣白身。xū pāo nán chǔ zhì xī qín,bái shǒu yī qián yī bái shēn。
退鹢已经三十载,登龙曾见一千人。tuì yì yǐ jīng sān shí zài,dēng lóng céng jiàn yī qiān rén。
魂离为役诗篇苦,泪竭缘嗟骨相贫。hún lí wèi yì shī piān kǔ,lèi jié yuán jiē gǔ xiāng pín。
今日鞠躬高旆下,欲倾肝胆杳无因。jīn rì jū gōng gāo pèi xià,yù qīng gān dǎn yǎo wú yīn。

将过单于

许棠

荒碛连天堡戍稀,日忧蕃寇却忘机。huāng qì lián tiān bǎo shù xī,rì yōu fān kòu què wàng jī。
江山不到处皆到,陇雁已归时未归。jiāng shān bù dào chù jiē dào,lǒng yàn yǐ guī shí wèi guī。
行李亦须携战器,趋迎当便著戎衣。xíng lǐ yì xū xié zhàn qì,qū yíng dāng biàn zhù róng yī。
并州去路殊迢遰,风雨何当达近畿。bìng zhōu qù lù shū tiáo dì,fēng yǔ hé dāng dá jìn jī。

闻蝉十二韵

许棠

造化生微物,常能应候鸣。zào huà shēng wēi wù,cháng néng yīng hòu míng。
初离何处树,又发去年声。chū lí hé chù shù,yòu fā qù nián shēng。
未蜕唯愁动,才飞似解惊。wèi tuì wéi chóu dòng,cái fēi shì jiě jīng。
闻来邻海徼,恨起过边城。wén lái lín hǎi jiǎo,hèn qǐ guò biān chéng。
骚屑随风远,悠扬类雪轻。sāo xiè suí fēng yuǎn,yōu yáng lèi xuě qīng。
报秋凉渐至,嘶月思偏清。bào qiū liáng jiàn zhì,sī yuè sī piān qīng。
互默疑相答,微摇似欲行。hù mò yí xiāng dá,wēi yáo shì yù xíng。
繁音人已厌,朽壳蚁犹争。fán yīn rén yǐ yàn,xiǔ ké yǐ yóu zhēng。
朝士严冠饰,宫嫔逞鬓名。cháo shì yán guān shì,gōng pín chěng bìn míng。
乱依西日噪,多引北归情。luàn yī xī rì zào,duō yǐn běi guī qíng。
筱露凝潜吸,蛛丝忽迸萦。xiǎo lù níng qián xī,zhū sī hū bèng yíng。
此时吟立者,不觉万愁生。cǐ shí yín lì zhě,bù jué wàn chóu shēng。

题郑侍郎岩隐

许棠

朝退常归隐,真修大隐情。cháo tuì cháng guī yǐn,zhēn xiū dà yǐn qíng。
园林应得趣,岩谷自为名。yuán lín yīng dé qù,yán gǔ zì wèi míng。
野步难寻寺,闲吟少在城。yě bù nán xún sì,xián yín shǎo zài chéng。
树藏幽洞黑,花照远村明。shù cáng yōu dòng hēi,huā zhào yuǎn cūn míng。
海石分湖路,风泉遰雨声。hǎi shí fēn hú lù,fēng quán dì yǔ shēng。
性高怜散逸,官达厌公卿。xìng gāo lián sàn yì,guān dá yàn gōng qīng。
架引藤重长,阶延笋迸生。jià yǐn téng zhòng zhǎng,jiē yán sǔn bèng shēng。
青门无到客,紫阁有来莺。qīng mén wú dào kè,zǐ gé yǒu lái yīng。
物外身虽隐,区中望本清。wù wài shēn suī yǐn,qū zhōng wàng běn qīng。
终难依此境,坐卧避钧衡。zhōng nán yī cǐ jìng,zuò wò bì jūn héng。

题甘露寺

许棠

丹槛拂丹霄,人寰下瞰遥。dān kǎn fú dān xiāo,rén huán xià kàn yáo。
何年增造化,万古出尘嚣。hé nián zēng zào huà,wàn gǔ chū chén xiāo。
地势盘三楚,江声换几朝。dì shì pán sān chǔ,jiāng shēng huàn jǐ cháo。
满栏皆异药,到顶尽飞桥。mǎn lán jiē yì yào,dào dǐng jǐn fēi qiáo。
泽广方云梦,山孤数沃焦。zé guǎng fāng yún mèng,shān gū shù wò jiāo。
中宵霞始散,经腊木稀凋。zhōng xiāo xiá shǐ sàn,jīng là mù xī diāo。
铎动天风度,窗明海气消。duó dòng tiān fēng dù,chuāng míng hǎi qì xiāo。
带鼙分迥堞,当日辨翻潮。dài pí fēn jiǒng dié,dāng rì biàn fān cháo。
鸟去沉葭菼,帆来映泬㵳。niǎo qù chén jiā tǎn,fān lái yìng jué liáo。
浮生自多事,无计免回镳。fú shēng zì duō shì,wú jì miǎn huí biāo。

汴河十二韵

许棠

昔年开汴水,元应别有由。xī nián kāi biàn shuǐ,yuán yīng bié yǒu yóu。
或兼通楚塞,宁独为扬州。huò jiān tōng chǔ sāi,níng dú wèi yáng zhōu。
直断平芜色,横分积石流。zhí duàn píng wú sè,héng fēn jī shí liú。
所思千里便,岂计万方忧。suǒ sī qiān lǐ biàn,qǐ jì wàn fāng yōu。
首甚资功济,终难弭宴游。shǒu shén zī gōng jì,zhōng nán mǐ yàn yóu。
空怀龙舸下,不见锦帆收。kōng huái lóng gě xià,bù jiàn jǐn fān shōu。
浪倒长汀柳,风欹远岸楼。làng dào zhǎng tīng liǔ,fēng yī yuǎn àn lóu。
奔逾怀许竭,澄彻泗滨休。bēn yú huái xǔ jié,chéng chè sì bīn xiū。
路要多行客,鱼稀少钓舟。lù yào duō xíng kè,yú xī shǎo diào zhōu。
日开天际晚,雁合碛西秋。rì kāi tiān jì wǎn,yàn hé qì xī qiū。
一派注沧海,几人生白头。yī pài zhù cāng hǎi,jǐ rén shēng bái tóu。
常期身事毕,于此泳东浮。cháng qī shēn shì bì,yú cǐ yǒng dōng fú。

客行

许棠

旅食唯草草,此生谁我同。lǚ shí wéi cǎo cǎo,cǐ shēng shuí wǒ tóng。
故园魂梦外,长路别离中。gù yuán hún mèng wài,zhǎng lù bié lí zhōng。
人事萍随水,年光鸟过空。rén shì píng suí shuǐ,nián guāng niǎo guò kōng。
欲吟先落泪,多是怨途穷。yù yín xiān luò lèi,duō shì yuàn tú qióng。

题金山寺

许棠

四面波涛匝,中楼日月邻。sì miàn bō tāo zā,zhōng lóu rì yuè lín。
上穷如出世,下瞷忽惊神。shàng qióng rú chū shì,xià jiàn hū jīng shén。
刹碍长空鸟,船通外国人。shā ài zhǎng kōng niǎo,chuán tōng wài guó rén。
房房皆叠石,风扫永无尘。fáng fáng jiē dié shí,fēng sǎo yǒng wú chén。

送徐侍御充南诏判官

许棠

西去安夷落,乘轺从节行。xī qù ān yí luò,chéng yáo cóng jié xíng。
彤庭传圣旨,异城化戎情。tóng tíng chuán shèng zhǐ,yì chéng huà róng qíng。
瘴路穷巴徼,蛮川过峤城。zhàng lù qióng bā jiǎo,mán chuān guò jiào chéng。
地偏风自杂,天漏月稀明。dì piān fēng zì zá,tiān lòu yuè xī míng。
危栈连空动,长江到底清。wēi zhàn lián kōng dòng,zhǎng jiāng dào dǐ qīng。
笑宜防狒狒,言好听猩猩。xiào yí fáng fèi fèi,yán hǎo tīng xīng xīng。
抚论如敦行,归情自合盟。fǔ lùn rú dūn xíng,guī qíng zì hé méng。
回期佩印绶,何更见新正。huí qī pèi yìn shòu,hé gèng jiàn xīn zhèng。

送友人归江南

许棠

皇州五更鼓,月落西南维。huáng zhōu wǔ gèng gǔ,yuè luò xī nán wéi。
此时有行客,别我孤舟归。cǐ shí yǒu xíng kè,bié wǒ gū zhōu guī。
上国身无主,下第诚可悲。shàng guó shēn wú zhǔ,xià dì chéng kě bēi。

新年呈友

许棠

一月月相似,一年年不同。yī yuè yuè xiāng shì,yī nián nián bù tóng。
清晨窥古镜,旅貌近衰翁。qīng chén kuī gǔ jìng,lǚ mào jìn shuāi wēng。
处世闲难得,关身事半空。chù shì xián nán dé,guān shēn shì bàn kōng。
浮生能几许,莫惜醉春风。fú shēng néng jǐ xǔ,mò xī zuì chūn fēng。
133«3456789