古诗词

送龙州樊使君

许棠

曾见邛人说,龙州地未深。céng jiàn qióng rén shuō,lóng zhōu dì wèi shēn。
碧溪飞白鸟,红旆映青林。bì xī fēi bái niǎo,hóng pèi yìng qīng lín。
土产唯宜药,王租只贡金。tǔ chǎn wéi yí yào,wáng zū zhǐ gòng jīn。
政成开宴日,谁伴使君吟。zhèng chéng kāi yàn rì,shuí bàn shǐ jūn yín。

许棠

唐宣州泾人,字文化。懿宗咸通末高湜为礼部侍郎,时士多由权要干进,湜独取棠及公乘亿、聂夷中等,皆有名当时。工诗,所作《洞庭诗》脍炙人口,时号许洞庭。有集。 许棠的作品>>

猜您喜欢

青山晚望

许棠

昔人怀感处,此地倍魂消。xī rén huái gǎn chù,cǐ dì bèi hún xiāo。
四海经摇落,三吴正寂寥。sì hǎi jīng yáo luò,sān wú zhèng jì liáo。
风移残烧远,帆带夕阳遥。fēng yí cán shāo yuǎn,fān dài xī yáng yáo。
欲继前贤迹,谁能似隐招。yù jì qián xián jì,shuí néng shì yǐn zhāo。

宣城送进士郑徽赴举

许棠

长安去是归,上马肯沾衣。zhǎng ān qù shì guī,shàng mǎ kěn zhān yī。
水国车通少,秦人楚荐稀。shuǐ guó chē tōng shǎo,qín rén chǔ jiàn xī。
鸿方离北鄙,叶下已西畿。hóng fāng lí běi bǐ,yè xià yǐ xī jī。
好整丹霄步,知音在紫微。hǎo zhěng dān xiāo bù,zhī yīn zài zǐ wēi。

言怀

许棠

万事不关心,终朝但苦吟。wàn shì bù guān xīn,zhōng cháo dàn kǔ yín。
久贫惭负债,渐老爱山深。jiǔ pín cán fù zhài,jiàn lǎo ài shān shēn。
日月销天外,帆樯弃海阴。rì yuè xiāo tiān wài,fān qiáng qì hǎi yīn。
荣枯应已定,无复系浮沉。róng kū yīng yǐ dìng,wú fù xì fú chén。

旅中送人归九华

许棠

分与仙山背,多年负翠微。fēn yǔ xiān shān bèi,duō nián fù cuì wēi。
无因随鹿去,只是送人归。wú yīn suí lù qù,zhǐ shì sòng rén guī。
顶木晴摩日,根岚晓润衣。dǐng mù qíng mó rì,gēn lán xiǎo rùn yī。
会于猿鸟外,相对掩高扉。huì yú yuán niǎo wài,xiāng duì yǎn gāo fēi。

亲仁里双鹭

许棠

双去双来日已频,只应知我是江人。shuāng qù shuāng lái rì yǐ pín,zhǐ yīng zhī wǒ shì jiāng rén。
对欹雪顶思寻水,更振霜翎恐染尘。duì yī xuě dǐng sī xún shuǐ,gèng zhèn shuāng líng kǒng rǎn chén。
三楚几时初失侣,五陵何树又栖身。sān chǔ jǐ shí chū shī lǚ,wǔ líng hé shù yòu qī shēn。
天然不与凡禽类,傍砌听吟性自驯。tiān rán bù yǔ fán qín lèi,bàng qì tīng yín xìng zì xùn。

成纪书事二首

许棠

东吴远别客西秦,怀旧伤时暗洒巾。dōng wú yuǎn bié kè xī qín,huái jiù shāng shí àn sǎ jīn。
满野多成无主冢,防边半是异乡人。mǎn yě duō chéng wú zhǔ zhǒng,fáng biān bàn shì yì xiāng rén。
山河再阔千馀里,城市曾经一百春。shān hé zài kuò qiān yú lǐ,chéng shì céng jīng yī bǎi chūn。
闲与将军议戎事,伊兰犹未绝胡尘。xián yǔ jiāng jūn yì róng shì,yī lán yóu wèi jué hú chén。

成纪书事二首

许棠

蹉跎远入犬羊中,荏苒将成白首翁。cuō tuó yuǎn rù quǎn yáng zhōng,rěn rǎn jiāng chéng bái shǒu wēng。
三楚田园归未得,五原岐路去无穷。sān chǔ tián yuán guī wèi dé,wǔ yuán qí lù qù wú qióng。
天垂大野雕盘草,月落孤城角啸风。tiān chuí dà yě diāo pán cǎo,yuè luò gū chéng jiǎo xiào fēng。
难问开元向前事,依稀犹认隗嚣宫。nán wèn kāi yuán xiàng qián shì,yī xī yóu rèn kuí xiāo gōng。

秦中遇友人

许棠

半生南走复西驰,愁过杨朱罢泣岐。bàn shēng nán zǒu fù xī chí,chóu guò yáng zhū bà qì qí。
远梦亦羞归海徼,贫游多是滞边陲。yuǎn mèng yì xiū guī hǎi jiǎo,pín yóu duō shì zhì biān chuí。
胡云不聚风无定,陇路难行栈更危。hú yún bù jù fēng wú dìng,lǒng lù nán xíng zhàn gèng wēi。
旦暮唯闻语征战,看看已欲废吟诗。dàn mù wéi wén yǔ zhēng zhàn,kàn kàn yǐ yù fèi yín shī。

过分水岭

许棠

陇山高共鸟行齐,瞰险盘空甚蹑梯。lǒng shān gāo gòng niǎo xíng qí,kàn xiǎn pán kōng shén niè tī。
云势崩腾时向背,水声呜咽若东西。yún shì bēng téng shí xiàng bèi,shuǐ shēng wū yàn ruò dōng xī。
风兼雨气吹人面,石带冰棱碍马蹄。fēng jiān yǔ qì chuī rén miàn,shí dài bīng léng ài mǎ tí。
此去秦川无别路,隔崖穷谷却难迷。cǐ qù qín chuān wú bié lù,gé yá qióng gǔ què nán mí。

讲德陈情上淮南李仆射八首

许棠

天降贤人佐圣时,自然声教满华夷。tiān jiàng xián rén zuǒ shèng shí,zì rán shēng jiào mǎn huá yí。
英明不独中朝仰,清重兼闻外国知。yīng míng bù dú zhōng cháo yǎng,qīng zhòng jiān wén wài guó zhī。
凉夜酒醒多对月,晓庭公退半吟诗。liáng yè jiǔ xǐng duō duì yuè,xiǎo tíng gōng tuì bàn yín shī。
梁城东下虽经战,风俗犹传守旧规。liáng chéng dōng xià suī jīng zhàn,fēng sú yóu chuán shǒu jiù guī。

讲德陈情上淮南李仆射八首

许棠

多朝轩冕冠乾坤,四海皆推圣最尊。duō cháo xuān miǎn guān qián kūn,sì hǎi jiē tuī shèng zuì zūn。
楚玉已曾分卞玉,膺门依旧是龙门。chǔ yù yǐ céng fēn biàn yù,yīng mén yī jiù shì lóng mén。
筵开乐振高云动,城掩鼙收落日昏。yán kāi lè zhèn gāo yún dòng,chéng yǎn pí shōu luò rì hūn。
尝念苍生如赤子,九州无处不沾恩。cháng niàn cāng shēng rú chì zi,jiǔ zhōu wú chù bù zhān ēn。

讲德陈情上淮南李仆射八首

许棠

未领春闱望早清,况联戎阃控强兵。wèi lǐng chūn wéi wàng zǎo qīng,kuàng lián róng kǔn kòng qiáng bīng。
风威遍布江山静,教化高同日月明。fēng wēi biàn bù jiāng shān jìng,jiào huà gāo tóng rì yuè míng。
九郡竟歌兼煮海,四方皆得共和羹。jiǔ jùn jìng gē jiān zhǔ hǎi,sì fāng jiē dé gòng hé gēng。
东南自此全无事,只为期年政已成。dōng nán zì cǐ quán wú shì,zhǐ wèi qī nián zhèng yǐ chéng。

讲德陈情上淮南李仆射八首

许棠

帝念淮堧疫疹频,牢笼山海委名臣。dì niàn huái ruán yì zhěn pín,láo lóng shān hǎi wěi míng chén。
古来比德由无侣,当代同途岂有人。gǔ lái bǐ dé yóu wú lǚ,dāng dài tóng tú qǐ yǒu rén。
夜宴独吟梁苑月,朝游重见广陵春。yè yàn dú yín liáng yuàn yuè,cháo yóu zhòng jiàn guǎng líng chūn。
多年疲瘵全苏息,须到讴谣日满秦。duō nián pí zhài quán sū xī,xū dào ōu yáo rì mǎn qín。

讲德陈情上淮南李仆射八首

许棠

三纪吟诗望一名,丹霄待得白头成。sān jì yín shī wàng yī míng,dān xiāo dài dé bái tóu chéng。
已期到老还沾禄,无复偷闲却养生。yǐ qī dào lǎo hái zhān lù,wú fù tōu xián què yǎng shēng。
当宴每垂听乐泪,望云长起忆山情。dāng yàn měi chuí tīng lè lèi,wàng yún zhǎng qǐ yì shān qíng。
朱门旧是登龙客,初脱鱼鳞胆尚惊。zhū mén jiù shì dēng lóng kè,chū tuō yú lín dǎn shàng jīng。

讲德陈情上淮南李仆射八首

许棠

东来淮海拜旌旟,不把公卿一字书。dōng lái huái hǎi bài jīng yú,bù bǎ gōng qīng yī zì shū。
曾侍晚斋吟对雪,又容华馆食兼鱼。céng shì wǎn zhāi yín duì xuě,yòu róng huá guǎn shí jiān yú。
孤微自省恩非次,际会谁知分有馀。gū wēi zì shěng ēn fēi cì,jì huì shuí zhī fēn yǒu yú。
唯耻旧桥题处在,荣归无计似相如。wéi chǐ jiù qiáo tí chù zài,róng guī wú jì shì xiāng rú。
133«3456789