古诗词

送僧归洞庭

顾非熊

江山万万重,归去指何峰。jiāng shān wàn wàn zhòng,guī qù zhǐ hé fēng。
未入连云寺,先斋越浪钟。wèi rù lián yún sì,xiān zhāi yuè làng zhōng。
岛香回栈柏,秋荫出庵松。dǎo xiāng huí zhàn bǎi,qiū yīn chū ān sōng。
若救吴人病,须降震泽龙。ruò jiù wú rén bìng,xū jiàng zhèn zé lóng。
顾非熊

顾非熊

[唐](约公元八三六年前后在世)字不详,姑苏人,顾况之子。生卒年均不详,约唐文宗开成初年前后在世。少俊悟,一览成诵。性滑稽,好凌轹。困举场三十年。武宗久闻其诗名,会昌五年,(公元八四五年)放榜,仍无其名,怪之。乃勑有司进所试文章,追榜放令及第。大中间,为盱眙尉,不乐奉迎,更厌鞭挞,乃弃官隐茅山。王建有诗送别。后不知所终。非熊著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 顾非熊的作品>>

猜您喜欢

寄九华山费拾遗

顾非熊

先生九华隐,鸟道隔尘埃。xiān shēng jiǔ huá yǐn,niǎo dào gé chén āi。
石室和云住,山田引烧开。shí shì hé yún zhù,shān tián yǐn shāo kāi。
久闲仙客降,高卧诏书来。jiǔ xián xiān kè jiàng,gāo wò zhào shū lái。
一入深林去,人间更不回。yī rù shēn lín qù,rén jiān gèng bù huí。

顾非熊

逐暖来南国,迎寒背朔云。zhú nuǎn lái nán guó,yíng hán bèi shuò yún。
下时波势出,起处阵形分。xià shí bō shì chū,qǐ chù zhèn xíng fēn。
声急奔前侣,行低续后群。shēng jí bēn qián lǚ,xíng dī xù hòu qún。
何人寄书札,绝域可知闻。hé rén jì shū zhá,jué yù kě zhī wén。

早秋雨夕

顾非熊

贫居常寂寞,况复是秋天。pín jū cháng jì mò,kuàng fù shì qiū tiān。
黄叶如霜后,清风似水边。huáng yè rú shuāng hòu,qīng fēng shì shuǐ biān。
中宵疑有雁,当夕暂无蝉。zhōng xiāo yí yǒu yàn,dāng xī zàn wú chán。
就枕终难寐,残灯灭又然。jiù zhěn zhōng nán mèi,cán dēng miè yòu rán。

天津桥晚望

顾非熊

晴登洛桥望,寒色古槐稀。qíng dēng luò qiáo wàng,hán sè gǔ huái xī。
流水东不息,翠华西未归。liú shuǐ dōng bù xī,cuì huá xī wèi guī。
云收中岳近,钟出后宫微。yún shōu zhōng yuè jìn,zhōng chū hòu gōng wēi。
回首禁门路,群鸦度落晖。huí shǒu jìn mén lù,qún yā dù luò huī。

送李廓侍御赴剑南

顾非熊

鸟道见狼烟,元戎正急贤。niǎo dào jiàn láng yān,yuán róng zhèng jí xián。
图书借朋友,吟咏入戈鋋。tú shū jiè péng yǒu,yín yǒng rù gē chán。
山色城池近,江声鼓角连。shān sè chéng chí jìn,jiāng shēng gǔ jiǎo lián。
不应夸战胜,知在檄蛮篇。bù yīng kuā zhàn shèng,zhī zài xí mán piān。

送友人归汉阳

顾非熊

樽前别楚客,云水思萦回。zūn qián bié chǔ kè,yún shuǐ sī yíng huí。
秦野春将尽,商山花不开。qín yě chūn jiāng jǐn,shāng shān huā bù kāi。
鸥惊帆乍起,虹见雨初来。ōu jīng fān zhà qǐ,hóng jiàn yǔ chū lái。
自有归期在,蝉声处处催。zì yǒu guī qī zài,chán shēng chù chù cuī。

送造微上人归淮南觐兄

顾非熊

到家方坐夏,柳巷对兄禅。dào jiā fāng zuò xià,liǔ xiàng duì xiōng chán。
雨断芜城路,虹分建邺天。yǔ duàn wú chéng lù,hóng fēn jiàn yè tiān。
赴斋随野鹤,迎水上渔船。fù zhāi suí yě hè,yíng shuǐ shàng yú chuán。
终拟归何处,三湘思渺然。zhōng nǐ guī hé chù,sān xiāng sī miǎo rán。

赋得江边柳送陈许郭员外

顾非熊

拂水复含烟,行分古岸边。fú shuǐ fù hán yān,xíng fēn gǔ àn biān。
春风正摇落,客思共悠然。chūn fēng zhèng yáo luò,kè sī gòng yōu rán。
絮急频萦水,根灵复系船。xù jí pín yíng shuǐ,gēn líng fù xì chuán。
微阴覆离岸,只此醉昏眠。wēi yīn fù lí àn,zhǐ cǐ zuì hūn mián。

武宗挽歌词二首

顾非熊

睿略皇威远,英风帝业开。ruì lüè huáng wēi yuǎn,yīng fēng dì yè kāi。
竹林方受位,薤露忽兴哀。zhú lín fāng shòu wèi,xiè lù hū xīng āi。
静塞妖星落,和戎贵主回。jìng sāi yāo xīng luò,hé róng guì zhǔ huí。
龙髯不可附,空见望仙台。lóng rán bù kě fù,kōng jiàn wàng xiān tái。

武宗挽歌词二首

顾非熊

苍生期渐泰,皇道欲中兴。cāng shēng qī jiàn tài,huáng dào yù zhōng xīng。
国用销灵像,农功复冗僧。guó yòng xiāo líng xiàng,nóng gōng fù rǒng sēng。
冕旒辞北阙,歌舞怨西陵。miǎn liú cí běi quē,gē wǔ yuàn xī líng。
惟有金茎石,长宵对玉绳。wéi yǒu jīn jīng shí,zhǎng xiāo duì yù shéng。

会中赋得新年

顾非熊

万古如昨日,一年加一晨。wàn gǔ rú zuó rì,yī nián jiā yī chén。
暗生无限事,潜老几多人。àn shēng wú xiàn shì,qián lǎo jǐ duō rén。
归路旧侣尽,故乡回雁新。guī lù jiù lǚ jǐn,gù xiāng huí yàn xīn。
那堪独惆怅,犹是白衣身。nà kān dú chóu chàng,yóu shì bái yī shēn。

斜谷邮亭玩海棠花

顾非熊

忽识海棠花,令人只叹嗟。hū shí hǎi táng huā,lìng rén zhǐ tàn jiē。
艳繁惟共笑,香近试堪夸。yàn fán wéi gòng xiào,xiāng jìn shì kān kuā。
驻骑忘山险,持杯任日斜。zhù qí wàng shān xiǎn,chí bēi rèn rì xié。
何川是多处,应绕羽人家。hé chuān shì duō chù,yīng rào yǔ rén jiā。

万年厉员外宅残菊

顾非熊

才过重阳后,人心已为残。cái guò zhòng yáng hòu,rén xīn yǐ wèi cán。
近霜须苦惜,带蝶更宜看。jìn shuāng xū kǔ xī,dài dié gèng yí kàn。
色减频经雨,香销恐渐寒。sè jiǎn pín jīng yǔ,xiāng xiāo kǒng jiàn hán。
今朝陶令宅,不醉却应难。jīn cháo táo lìng zhái,bù zuì què yīng nán。

长安清明言怀

顾非熊

明时帝里遇清明,还逐游人出禁城。míng shí dì lǐ yù qīng míng,hái zhú yóu rén chū jìn chéng。
九陌芳菲莺自啭,万家车马雨初晴。jiǔ mò fāng fēi yīng zì zhuàn,wàn jiā chē mǎ yǔ chū qíng。
客中下第逢今日,愁里看花厌此生。kè zhōng xià dì féng jīn rì,chóu lǐ kàn huā yàn cǐ shēng。
春色来年谁是主,不堪憔悴更无成。chūn sè lái nián shuí shì zhǔ,bù kān qiáo cuì gèng wú chéng。

出塞即事二首

顾非熊

【其一】
塞山行尽到乌延,万顷沙堆见极边。sāi shān xíng jǐn dào wū yán,wàn qǐng shā duī jiàn jí biān。
河上月沉鸿雁起,碛中风度犬羊膻。hé shàng yuè chén hóng yàn qǐ,qì zhōng fēng dù quǎn yáng shān。
席箕草断城池外,护柳花开帐幕前。xí jī cǎo duàn chéng chí wài,hù liǔ huā kāi zhàng mù qián。
此处游人堪下泪,更闻终日望狼烟。cǐ chù yóu rén kān xià lèi,gèng wén zhōng rì wàng láng yān。
【其二】
贺兰山便是戎疆,此去萧关路几荒。hè lán shān biàn shì róng jiāng,cǐ qù xiāo guān lù jǐ huāng。
无限城池非汉界,几多人物在胡乡。wú xiàn chéng chí fēi hàn jiè,jǐ duō rén wù zài hú xiāng。
诸侯持节望吾土,男子生身负我唐。zhū hóu chí jié wàng wú tǔ,nán zi shēng shēn fù wǒ táng。
回望风光成异域,谁能献计复河湟。huí wàng fēng guāng chéng yì yù,shuí néng xiàn jì fù hé huáng。
521234