古诗词

村墅

崔道融

正月二月村墅闲,馀粮未乏人心宽。zhèng yuè èr yuè cūn shù xián,yú liáng wèi fá rén xīn kuān。
南邻雨中揭屋笑,酒熟数家来相看。nán lín yǔ zhōng jiē wū xiào,jiǔ shú shù jiā lái xiāng kàn。
崔道融

崔道融

崔道融,江陵人。唐末诗人。以征辟为永嘉(今浙江省温州市)令。累官至右补阙。后避居于闽,因号“东瓯散人”。与司空图为诗友,人称江陵才子。工绝句。僖宗乾符二年(875年),于永嘉山斋集诗500首,辑为《申唐诗》3卷。另有《东浮集》9卷,当为入闽后所作。 崔道融的作品>>

猜您喜欢

寄人二首其一

崔道融

花上断续雨,江头来去风。huā shàng duàn xù yǔ,jiāng tóu lái qù fēng。
相思春欲尽,未遣酒尊空。xiāng sī chūn yù jǐn,wèi qiǎn jiǔ zūn kōng。

江鸥

崔道融

白鸟波上栖,见人懒飞起。bái niǎo bō shàng qī,jiàn rén lǎn fēi qǐ。
为有求鱼心,不是恋江水。wèi yǒu qiú yú xīn,bù shì liàn jiāng shuǐ。

春晚

崔道融

三月寒食时,日色浓于酒。sān yuè hán shí shí,rì sè nóng yú jiǔ。
落尽墙头花,莺声隔原柳。luò jǐn qiáng tóu huā,yīng shēng gé yuán liǔ。

汉宫词

崔道融

独诏胡衣出,天花落殿堂。dú zhào hú yī chū,tiān huā luò diàn táng。
他人不敢妒,垂泪向君王。tā rén bù gǎn dù,chuí lèi xiàng jūn wáng。

旅行

崔道融

少壮经勤苦,衰年始浪游。shǎo zhuàng jīng qín kǔ,shuāi nián shǐ làng yóu。
谁怜不龟手,他处却封侯。shuí lián bù guī shǒu,tā chù què fēng hóu。

班婕妤

崔道融

宠极辞同辇,恩深弃后宫。chǒng jí cí tóng niǎn,ēn shēn qì hòu gōng。
自题秋扇后,不敢怨春风。zì tí qiū shàn hòu,bù gǎn yuàn chūn fēng。

元日有题

崔道融

十载元正酒,相欢意转深。shí zài yuán zhèng jiǔ,xiāng huān yì zhuǎn shēn。
自量麋鹿分,只合在山林。zì liàng mí lù fēn,zhǐ hé zài shān lín。

古树

崔道融

古树春风入,阳和力太迟。gǔ shù chūn fēng rù,yáng hé lì tài chí。
莫言生意尽,更引万年枝。mò yán shēng yì jǐn,gèng yǐn wàn nián zhī。

春题二首其二

崔道融

满眼桃李花,愁人如不见。mǎn yǎn táo lǐ huā,chóu rén rú bù jiàn。
别有惜花人,东风莫吹散。bié yǒu xī huā rén,dōng fēng mò chuī sàn。

长安春

崔道融

长安牡丹开,绣毂辗晴雷。zhǎng ān mǔ dān kāi,xiù gǔ niǎn qíng léi。
若使花长在,人应看不回。ruò shǐ huā zhǎng zài,rén yīng kàn bù huí。

溪夜

崔道融

积雪消来溪水宽,满楼明月碎琅玕。jī xuě xiāo lái xī shuǐ kuān,mǎn lóu míng yuè suì láng gān。
渔人抛得钓筒尽,却放轻舟下急滩。yú rén pāo dé diào tǒng jǐn,què fàng qīng zhōu xià jí tān。

山居卧疾广利大师见访

崔道融

桐谷孙枝已上弦,野人犹卧白云边。tóng gǔ sūn zhī yǐ shàng xián,yě rén yóu wò bái yún biān。
九天飞锡应相诮,三到行朝二十年。jiǔ tiān fēi xī yīng xiāng qiào,sān dào xíng cháo èr shí nián。

悲李拾遗二首

崔道融

故友从来匪石心,谏多难得主恩深。gù yǒu cóng lái fěi shí xīn,jiàn duō nán dé zhǔ ēn shēn。
行朝半夜烟尘起,晓殿吁嗟一镜沈。xíng cháo bàn yè yān chén qǐ,xiǎo diàn xū jiē yī jìng shěn。

悲李拾遗二首

崔道融

天涯时有北来尘,因话它人及故人。tiān yá shí yǒu běi lái chén,yīn huà tā rén jí gù rén。
也是先皇能罪己,殿前频得触龙鳞。yě shì xiān huáng néng zuì jǐ,diàn qián pín dé chù lóng lín。

题李将军传

崔道融

猿臂将军去似飞,弯弓百步虏无遗。yuán bì jiāng jūn qù shì fēi,wān gōng bǎi bù lǔ wú yí。
汉文自与封侯得,何必伤嗟不遇时。hàn wén zì yǔ fēng hóu dé,hé bì shāng jiē bù yù shí。
601234