古诗词

和韦承庆过义阳公主山池五首

杜审言

径转危峰逼,桥回缺岸妨。jìng zhuǎn wēi fēng bī,qiáo huí quē àn fáng。
玉泉移酒味,石髓换粳香。yù quán yí jiǔ wèi,shí suǐ huàn jīng xiāng。
绾雾青丝弱,牵风紫蔓长。wǎn wù qīng sī ruò,qiān fēng zǐ màn zhǎng。
犹言宴乐少,别向后池塘。yóu yán yàn lè shǎo,bié xiàng hòu chí táng。
杜审言

杜审言

杜审言(约645-708),字必简,汉族,中国唐朝襄州襄阳人,是大诗人杜甫的祖父。唐高宗咸亨进士,唐中宗时,因与张易之兄弟交往,被流放峰州(今越南越池东南)。曾任隰城尉、洛阳丞等小官,累官修文馆直学士,少与李峤、崔融、苏味道齐名,称“文章四友”,是唐代“近体诗”的奠基人之一,作品多朴素自然。其五言律诗,格律谨严。 杜审言的作品>>

猜您喜欢

旅寓安南

杜审言

交趾殊风候,寒迟暖复催。jiāo zhǐ shū fēng hòu,hán chí nuǎn fù cuī。
仲冬山果熟,正月野花开。zhòng dōng shān guǒ shú,zhèng yuè yě huā kāi。
积雨生昏雾,轻霜下震雷。jī yǔ shēng hūn wù,qīng shuāng xià zhèn léi。
故乡逾万里,客思倍从来。gù xiāng yú wàn lǐ,kè sī bèi cóng lái。

春日怀归

杜审言

心是伤归望,春归异往年。xīn shì shāng guī wàng,chūn guī yì wǎng nián。
河山鉴魏阙,桑梓忆秦川。hé shān jiàn wèi quē,sāng zǐ yì qín chuān。
花杂芳园鸟,风和绿野烟。huā zá fāng yuán niǎo,fēng hé lǜ yě yān。
更怀欢赏地,车马洛桥边。gèng huái huān shǎng dì,chē mǎ luò qiáo biān。

代张侍御伤美人

杜审言

二八泉扉掩,帷屏宠爱空。èr bā quán fēi yǎn,wéi píng chǒng ài kōng。
泪痕消夜烛,愁绪乱春风。lèi hén xiāo yè zhú,chóu xù luàn chūn fēng。
巧笑人疑在,新妆曲未终。qiǎo xiào rén yí zài,xīn zhuāng qū wèi zhōng。
应怜脂粉气,留着舞衣中。yīng lián zhī fěn qì,liú zhe wǔ yī zhōng。

送高郎中北使

杜审言

北狄愿和亲,东京发使臣。běi dí yuàn hé qīn,dōng jīng fā shǐ chén。
马衔边地雪,衣染异方尘。mǎ xián biān dì xuě,yī rǎn yì fāng chén。
岁月催行旅,恩荣变苦辛。suì yuè cuī xíng lǚ,ēn róng biàn kǔ xīn。
歌钟期重锡,拜手落花春。gē zhōng qī zhòng xī,bài shǒu luò huā chūn。

都尉山亭

杜审言

紫藤萦葛藟,绿刺罥蔷薇。zǐ téng yíng gé lěi,lǜ cì juàn qiáng wēi。
下钓看鱼跃,探巢畏鸟飞。xià diào kàn yú yuè,tàn cháo wèi niǎo fēi。
叶疏荷已晚,枝亚果新肥。yè shū hé yǐ wǎn,zhī yà guǒ xīn féi。
胜迹都无限,只应伴月归。shèng jì dōu wú xiàn,zhǐ yīng bàn yuè guī。

夏日过郑七山斋

杜审言

共有樽中好,言寻谷口来。gòng yǒu zūn zhōng hǎo,yán xún gǔ kǒu lái。
薜萝山径入,荷芰水亭开。bì luó shān jìng rù,hé jì shuǐ tíng kāi。
日气含残雨,云阴送晚雷。rì qì hán cán yǔ,yún yīn sòng wǎn léi。
洛阳钟鼓至,车马系迟回。luò yáng zhōng gǔ zhì,chē mǎ xì chí huí。

送崔融

杜审言

君王行出将,书记远从征。jūn wáng xíng chū jiāng,shū jì yuǎn cóng zhēng。
祖帐连河阙,军麾动洛城。zǔ zhàng lián hé quē,jūn huī dòng luò chéng。
旌旃朝朔气,笳吹夜边声。jīng zhān cháo shuò qì,jiā chuī yè biān shēng。
坐觉烟尘扫,秋风古北平。zuò jué yān chén sǎo,qiū fēng gǔ běi píng。

经行岚州

杜审言

北地春光晚,边城气候寒。běi dì chūn guāng wǎn,biān chéng qì hòu hán。
往来花不发,新旧雪仍残。wǎng lái huā bù fā,xīn jiù xuě réng cán。
水作琴中听,山疑画里看。shuǐ zuò qín zhōng tīng,shān yí huà lǐ kàn。
自惊牵远役,艰险促征鞍。zì jīng qiān yuǎn yì,jiān xiǎn cù zhēng ān。

重九日宴江阴

杜审言

蟋蟀期归晚,茱萸节候新。xī shuài qī guī wǎn,zhū yú jié hòu xīn。
降霜青女月,送酒白衣人。jiàng shuāng qīng nǚ yuè,sòng jiǔ bái yī rén。
高兴要长寿,卑栖隔近臣。gāo xīng yào zhǎng shòu,bēi qī gé jìn chén。
龙沙即此地,旧俗坐为邻。lóng shā jí cǐ dì,jiù sú zuò wèi lín。

除夜有怀

杜审言

故节当歌守,新年把烛迎。gù jié dāng gē shǒu,xīn nián bǎ zhú yíng。
冬氛恋虬箭,春色候鸡鸣。dōng fēn liàn qiú jiàn,chūn sè hòu jī míng。
兴尽闻壶覆,宵阑见斗横。xīng jǐn wén hú fù,xiāo lán jiàn dòu héng。
还将万亿寿,更谒九重城。hái jiāng wàn yì shòu,gèng yè jiǔ zhòng chéng。

赠苏绾书记

杜审言

知君书记本翩翩,为许从戎赴朔边。zhī jūn shū jì běn piān piān,wèi xǔ cóng róng fù shuò biān。
红粉楼中应计日,燕支山下莫经年。hóng fěn lóu zhōng yīng jì rì,yàn zhī shān xià mò jīng nián。

渡湘江

杜审言

迟日园林悲昔游,今春花鸟作边愁。chí rì yuán lín bēi xī yóu,jīn chūn huā niǎo zuò biān chóu。
独怜京国人南窜,不似湘江水北流。dú lián jīng guó rén nán cuàn,bù shì xiāng jiāng shuǐ běi liú。

戏赠赵使君美人

杜审言

红粉青娥映楚云,桃花马上石榴裙。hóng fěn qīng é yìng chǔ yún,táo huā mǎ shàng shí liú qún。
罗敷独向东方去,谩学他家作使君。luó fū dú xiàng dōng fāng qù,mán xué tā jiā zuò shǐ jūn。

扈从出长安应制

杜审言

分野都畿列,时乘六御均。fēn yě dōu jī liè,shí chéng liù yù jūn。
京师旧西幸,洛道此东巡。jīng shī jiù xī xìng,luò dào cǐ dōng xún。
文物驱三统,声名走百神。wén wù qū sān tǒng,shēng míng zǒu bǎi shén。
龙旗萦漏夕,凤辇拂钩陈。lóng qí yíng lòu xī,fèng niǎn fú gōu chén。
抚迹地灵古,游情皇鉴新。fǔ jì dì líng gǔ,yóu qíng huáng jiàn xīn。
山追散马日,水忆钓鱼人。shān zhuī sàn mǎ rì,shuǐ yì diào yú rén。
禹食传中使,尧樽遍下臣。yǔ shí chuán zhōng shǐ,yáo zūn biàn xià chén。
省方称国阜,问道识风淳。shěng fāng chēng guó fù,wèn dào shí fēng chún。
岁晚天行吉,年丰景从亲。suì wǎn tiān xíng jí,nián fēng jǐng cóng qīn。
欢娱包历代,宇宙忽疑春。huān yú bāo lì dài,yǔ zhòu hū yí chūn。

春日江津游望

杜审言

旅客摇边思,春江弄晚晴。lǚ kè yáo biān sī,chūn jiāng nòng wǎn qíng。
烟销垂柳弱,雾卷落花轻。yān xiāo chuí liǔ ruò,wù juǎn luò huā qīng。
飞棹乘空下,回流向日平。fēi zhào chéng kōng xià,huí liú xiàng rì píng。
鸟啼移几处,蝶舞乱相迎。niǎo tí yí jǐ chù,dié wǔ luàn xiāng yíng。
忽叹人皆浊,堤防水至清。hū tàn rén jiē zhuó,dī fáng shuǐ zhì qīng。
谷王常不让,深可戒中盈。gǔ wáng cháng bù ràng,shēn kě jiè zhōng yíng。
39123