古诗词

鸿沟

张碧

毒龙衔日天地昏,八纮叆叇生愁云。dú lóng xián rì tiān dì hūn,bā hóng ài dài shēng chóu yún。
秦园走鹿无藏处,纷纷争处蜂成群。qín yuán zǒu lù wú cáng chù,fēn fēn zhēng chù fēng chéng qún。
四溟波立鲸相吞,荡摇五岳崩山根。sì míng bō lì jīng xiāng tūn,dàng yáo wǔ yuè bēng shān gēn。
鱼虾舞浪狂鳅鲲,龙蛇胆战登鸿门。yú xiā wǔ làng kuáng qiū kūn,lóng shé dǎn zhàn dēng hóng mén。
星旗羽镞强者尊,黑风白雨东西屯。xīng qí yǔ zú qiáng zhě zūn,hēi fēng bái yǔ dōng xī tún。
山河欲拆人烟分,壮士鼓勇君王存。shān hé yù chāi rén yān fēn,zhuàng shì gǔ yǒng jūn wáng cún。
项庄愤气吐不得,亚父㪷声天上闻。xiàng zhuāng fèn qì tǔ bù dé,yà fù dǒu shēng tiān shàng wén。
玉光堕地惊昆仑,留侯气魄吞太华。yù guāng duò dì jīng kūn lún,liú hóu qì pò tūn tài huá。
舌头一寸生阳春,神农女娲愁不言。shé tóu yī cùn shēng yáng chūn,shén nóng nǚ wā chóu bù yán。
蛇枯老媪啼泪痕,星曹定秤秤王孙。shé kū lǎo ǎo tí lèi hén,xīng cáo dìng chèng chèng wáng sūn。
项籍骨轻迷精魂,沛公仰面争乾坤。xiàng jí gǔ qīng mí jīng hún,pèi gōng yǎng miàn zhēng qián kūn。
须臾垓下贼星起,歌声缭绕悽人耳。xū yú gāi xià zéi xīng qǐ,gē shēng liáo rào qī rén ěr。
吴娃捧酒横秋波,霜天月照空城垒。wú wá pěng jiǔ héng qiū bō,shuāng tiān yuè zhào kōng chéng lěi。
力拔山兮忽到此,骓嘶懒渡乌江水。lì bá shān xī hū dào cǐ,zhuī sī lǎn dù wū jiāng shuǐ。
新丰瑞色生楼台,西楚寒蒿哭愁鬼。xīn fēng ruì sè shēng lóu tái,xī chǔ hán hāo kū chóu guǐ。
三尺霜鸣金匣里,神光一掉八千里。sān chǐ shuāng míng jīn xiá lǐ,shén guāng yī diào bā qiān lǐ。
汉皇骤马意气生,西南扫地迎天子。hàn huáng zhòu mǎ yì qì shēng,xī nán sǎo dì yíng tiān zi。

张碧

唐人,字太碧。举进士不第,遂寄情诗酒,绝意仕进。诗慕李白、李贺之作,气势宏伟,稍涉险怪。曾与贯休交识。 张碧的作品>>

猜您喜欢

林书记蔷薇

张碧

东风折尽诸花卉,是个亭台冷如水。dōng fēng zhé jǐn zhū huā huì,shì gè tíng tái lěng rú shuǐ。
黄鹂舌滑跳柳阴,教看蔷薇吐金蕊。huáng lí shé huá tiào liǔ yīn,jiào kàn qiáng wēi tǔ jīn ruǐ。
双成涌出琉璃宫,天香阔罩红熏笼。shuāng chéng yǒng chū liú lí gōng,tiān xiāng kuò zhào hóng xūn lóng。
西施晓下吴王殿,乱抛娇脸新匀浓。xī shī xiǎo xià wú wáng diàn,luàn pāo jiāo liǎn xīn yún nóng。
瑶姬学绣流苏幔,绿夹殷红垂锦段。yáo jī xué xiù liú sū màn,lǜ jiā yīn hóng chuí jǐn duàn。
炎洲吹落满汀云,阮瑀庭前装一半。yán zhōu chuī luò mǎn tīng yún,ruǎn yǔ tíng qián zhuāng yī bàn。
醉且书怀还复吟,蜀笺影里霞光侵。zuì qiě shū huái hái fù yín,shǔ jiān yǐng lǐ xiá guāng qīn。
秦娥晚凭栏干立,柔枝坠落青罗襟。qín é wǎn píng lán gàn lì,róu zhī zhuì luò qīng luó jīn。
殷勤无波绿池水,为君作镜开妆蕊。yīn qín wú bō lǜ chí shuǐ,wèi jūn zuò jìng kāi zhuāng ruǐ。

答友人新栽松

张碧

石门新长青龙髯,虬身宛转云光粘。shí mén xīn zhǎng qīng lóng rán,qiú shēn wǎn zhuǎn yún guāng zhān。
闻君爱我幽崖前,十株五株寒霜天。wén jūn ài wǒ yōu yá qián,shí zhū wǔ zhū hán shuāng tiān。
越溪老僧头削雪,曾云手植当庭月。yuè xī lǎo sēng tóu xuē xuě,céng yún shǒu zhí dāng tíng yuè。
三十年来遮火云,凉风五月生空门。sān shí nián lái zhē huǒ yún,liáng fēng wǔ yuè shēng kōng mén。
愿君栽于清涧泉,贞姿莫迓夭桃妍。yuàn jūn zāi yú qīng jiàn quán,zhēn zī mò yà yāo táo yán。
□□易开还易落,贞姿郁郁长依然。yì kāi hái yì luò,zhēn zī yù yù zhǎng yī rán。
山童懒上孤峰巅,当窗划破屏风烟。shān tóng lǎn shàng gū fēng diān,dāng chuāng huà pò píng fēng yān。
1712