古诗词

西林寺与焦鍊师赋得阶下泉

李翔

回廊折旋绕空阶,暗想翻霜泻峭崖。huí láng zhé xuán rào kōng jiē,àn xiǎng fān shuāng xiè qiào yá。
蕙带客寻经远涧,麻衣僧引到高斋。huì dài kè xún jīng yuǎn jiàn,má yī sēng yǐn dào gāo zhāi。
流分晓月光难驻,响入清琴韵易谐。liú fēn xiǎo yuè guāng nán zhù,xiǎng rù qīng qín yùn yì xié。
时有真官访衰病,每同观听荡幽怀。shí yǒu zhēn guān fǎng shuāi bìng,měi tóng guān tīng dàng yōu huái。

李翔

唐宗室,出江王房。官莆田尉。约懿宗咸通前后在世。事迹见《新唐书·宗室世系表下》。敦煌遗书伯三八六六收其《涉道诗》28首,皆七言律诗,内容均与道教有关。《全唐诗外编》据之收入。 李翔的作品>>

猜您喜欢

寄题寻真观

李翔

见说寻真地势雄,面临湖北倚高峰。jiàn shuō xún zhēn dì shì xióng,miàn lín hú běi yǐ gāo fēng。
奔涛入夏雷声迅,险嶂凌秋黛色浓。bēn tāo rù xià léi shēng xùn,xiǎn zhàng líng qiū dài sè nóng。
坛上步虚频降鹤,洞中投简数惊龙。tán shàng bù xū pín jiàng hè,dòng zhōng tóu jiǎn shù jīng lóng。
何劳更访桃源路,水曲云深千万重。hé láo gèng fǎng táo yuán lù,shuǐ qū yún shēn qiān wàn zhòng。

登临川仙台观南亭

李翔

独倚危栏爱景晴,古松坛殿半阴横。dú yǐ wēi lán ài jǐng qíng,gǔ sōng tán diàn bàn yīn héng。
东山有路干云险,汝水无波到底清。dōng shān yǒu lù gàn yún xiǎn,rǔ shuǐ wú bō dào dǐ qīng。
归洞斗龙收雨脚,拂檐行雁起秋声。guī dòng dòu lóng shōu yǔ jiǎo,fú yán xíng yàn qǐ qiū shēng。
开襟正是忘机处,不觉疏钟遍郡城。kāi jīn zhèng shì wàng jī chù,bù jué shū zhōng biàn jùn chéng。

谢公石樽

李翔

康乐云楼迹尚存,竹亭犹仰古洼樽。kāng lè yún lóu jì shàng cún,zhú tíng yóu yǎng gǔ wā zūn。
苔封四面迷山象,露滴中心认酒痕。tái fēng sì miàn mí shān xiàng,lù dī zhōng xīn rèn jiǔ hén。
岩月旧来曾伴饮,涧泉今咽共谁论。yán yuè jiù lái céng bàn yǐn,jiàn quán jīn yàn gòng shuí lùn。
无因访得逃尧客,求取风瓢挂石门。wú yīn fǎng dé táo yáo kè,qiú qǔ fēng piáo guà shí mén。

谢梁尊师见访不遇

李翔

晓斫黄精昼未还,岂知仙老降柴关。xiǎo zhuó huáng jīng zhòu wèi hái,qǐ zhī xiān lǎo jiàng chái guān。
一声归鹤唳江口,数片白云遗竹间。yī shēng guī hè lì jiāng kǒu,shù piàn bái yún yí zhú jiān。
怅望有惭劳羽驾,差池不得礼冰颜。chàng wàng yǒu cán láo yǔ jià,chà chí bù dé lǐ bīng yán。
秋风独倚书斋立,遥想真晖对暮山。qiū fēng dú yǐ shū zhāi lì,yáo xiǎng zhēn huī duì mù shān。

小有王君别西域总真

李翔

从事明真入洞台,便祛秋骨致仙材。cóng shì míng zhēn rù dòng tái,biàn qū qiū gǔ zhì xiān cái。
绛宫玄圃皆寻遍,龟岫龙洲尽到来。jiàng gōng xuán pǔ jiē xún biàn,guī xiù lóng zhōu jǐn dào lái。
闻启玉皇过九奏,教诏金液语千回。wén qǐ yù huáng guò jiǔ zòu,jiào zhào jīn yè yǔ qiān huí。
谓言得道轻离别,重感师恩泣更哀。wèi yán dé dào qīng lí bié,zhòng gǎn shī ēn qì gèng āi。

童子山

李翔

童子山形也不孤,势疑高拱耸仙都。tóng zi shān xíng yě bù gū,shì yí gāo gǒng sǒng xiān dōu。
云生石肘如擎帔,月到岩心似捧壸。yún shēng shí zhǒu rú qíng pèi,yuè dào yán xīn shì pěng kǔn。
岂可绕坛操凤节,争教侍烛秉麟须。qǐ kě rào tán cāo fèng jié,zhēng jiào shì zhú bǐng lín xū。
桑田若更成东海,始肯随师化此躯。sāng tián ruò gèng chéng dōng hǎi,shǐ kěn suí shī huà cǐ qū。

舞凤石

李翔

远见麻姑戏瑞禽,每来教舞此坛心。yuǎn jiàn má gū xì ruì qín,měi lái jiào wǔ cǐ tán xīn。
基离地面三千丈,势倚云根一万寻。jī lí dì miàn sān qiān zhàng,shì yǐ yún gēn yī wàn xún。
烟海日摇双翅影,洞天风散九韵音。yān hǎi rì yáo shuāng chì yǐng,dòng tiān fēng sàn jiǔ yùn yīn。
自从越叟分明说,便想罗浮直至今。zì cóng yuè sǒu fēn míng shuō,biàn xiǎng luó fú zhí zhì jīn。
2212