古诗词

华山

郑谷

峭仞耸巍巍,晴岚染近畿。qiào rèn sǒng wēi wēi,qíng lán rǎn jìn jī。
孤高不可状,图写尽应非。gū gāo bù kě zhuàng,tú xiě jǐn yīng fēi。
绝顶神仙会,半空鸾鹤归。jué dǐng shén xiān huì,bàn kōng luán hè guī。
云台分远霭,树谷隐斜晖。yún tái fēn yuǎn ǎi,shù gǔ yǐn xié huī。
坠石连村响,狂雷发庙威。zhuì shí lián cūn xiǎng,kuáng léi fā miào wēi。
气中寒渭阔,影外白楼微。qì zhōng hán wèi kuò,yǐng wài bái lóu wēi。
云对莲花落,泉横露掌飞。yún duì lián huā luò,quán héng lù zhǎng fēi。
乳悬危磴滑,樵彻上方稀。rǔ xuán wēi dèng huá,qiáo chè shàng fāng xī。
澹泊生真趣,逍遥息世机。dàn pō shēng zhēn qù,xiāo yáo xī shì jī。
野花明涧路,春藓涩松围。yě huā míng jiàn lù,chūn xiǎn sè sōng wéi。
远洞时闻磬,群僧昼掩扉。yuǎn dòng shí wén qìng,qún sēng zhòu yǎn fēi。
他年洗尘骨,香火愿相依。tā nián xǐ chén gǔ,xiāng huǒ yuàn xiāng yī。
郑谷

郑谷

郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。 郑谷的作品>>

猜您喜欢

下第退居二首

郑谷

年来还未上丹梯,且著渔蓑谢故溪。nián lái hái wèi shàng dān tī,qiě zhù yú suō xiè gù xī。
落尽梨花春又了,破篱残雨晚莺啼。luò jǐn lí huā chūn yòu le,pò lí cán yǔ wǎn yīng tí。

下第退居二首

郑谷

未尝青杏出长安,豪士应疑怕牡丹。wèi cháng qīng xìng chū zhǎng ān,háo shì yīng yí pà mǔ dān。
只有退耕耕不得,茫然村落水吹残。zhǐ yǒu tuì gēng gēng bù dé,máng rán cūn luò shuǐ chuī cán。

越鸟

郑谷

背霜南雁不到处,倚棹北人初听时。bèi shuāng nán yàn bù dào chù,yǐ zhào běi rén chū tīng shí。
梅雨满江春草歇,一声声在荔枝枝。méi yǔ mǎn jiāng chūn cǎo xiē,yī shēng shēng zài lì zhī zhī。

黄莺

郑谷

春云薄薄日辉辉,宫树烟深隔水飞。chūn yún báo báo rì huī huī,gōng shù yān shēn gé shuǐ fēi。
应为能歌系仙籍,麻姑乞与女真衣。yīng wèi néng gē xì xiān jí,má gū qǐ yǔ nǚ zhēn yī。

失鹭鸶

郑谷

野格由来倦小池,惊飞却下碧江涯。yě gé yóu lái juàn xiǎo chí,jīng fēi què xià bì jiāng yá。
月昏风急何处宿,秋岸萧萧黄苇枝。yuè hūn fēng jí hé chù sù,qiū àn xiāo xiāo huáng wěi zhī。

苔钱

郑谷

春红秋紫绕池台,个个圆如济世财。chūn hóng qiū zǐ rào chí tái,gè gè yuán rú jì shì cái。
雨后无端满穷巷,买花不得买愁来。yǔ hòu wú duān mǎn qióng xiàng,mǎi huā bù dé mǎi chóu lái。

莲叶

郑谷

移舟水溅差差绿,倚槛风摇柄柄香。yí zhōu shuǐ jiàn chà chà lǜ,yǐ kǎn fēng yáo bǐng bǐng xiāng。
多谢浣溪人不折,雨中留得盖鸳鸯。duō xiè huàn xī rén bù zhé,yǔ zhōng liú dé gài yuān yāng。

蜀中赏海棠

郑谷

浓澹芳春满蜀乡,半随风雨断莺肠。nóng dàn fāng chūn mǎn shǔ xiāng,bàn suí fēng yǔ duàn yīng cháng。
浣花溪上堪惆怅,子美无心为发扬。huàn huā xī shàng kān chóu chàng,zi měi wú xīn wèi fā yáng。

投所知

郑谷

砌下芝兰新满径,门前桃李旧垂阴。qì xià zhī lán xīn mǎn jìng,mén qián táo lǐ jiù chuí yīn。
却应回念江边草,放出春烟一寸心。què yīng huí niàn jiāng biān cǎo,fàng chū chūn yān yī cùn xīn。

早入谏院二首

郑谷

玉阶春冷未催班,暂拂尘衣就笏眠。yù jiē chūn lěng wèi cuī bān,zàn fú chén yī jiù hù mián。
孤立小心还自笑,梦魂潜绕御炉烟。gū lì xiǎo xīn hái zì xiào,mèng hún qián rào yù lú yān。

早入谏院二首

郑谷

紫云重叠抱春城,廊下人稀唱漏声。zǐ yún zhòng dié bào chūn chéng,láng xià rén xī chàng lòu shēng。
偷得微吟斜倚柱,满衣花露听宫莺。tōu dé wēi yín xié yǐ zhù,mǎn yī huā lù tīng gōng yīng。

忝官谏垣明日转对

郑谷

吾君英睿相君贤,其那寰区未晏然。wú jūn yīng ruì xiāng jūn xián,qí nà huán qū wèi yàn rán。
明日翠华春殿下,不知何语可闻天。míng rì cuì huá chūn diàn xià,bù zhī hé yǔ kě wén tiān。

再经南阳

郑谷

平芜漠漠失楼台,昔日游人乱后来。píng wú mò mò shī lóu tái,xī rì yóu rén luàn hòu lái。
寥落墙匡春欲暮,烧残宫树有花开。liáo luò qiáng kuāng chūn yù mù,shāo cán gōng shù yǒu huā kāi。

赠下第举公

郑谷

见君失意我惆怅,记得当年落第情。jiàn jūn shī yì wǒ chóu chàng,jì dé dāng nián luò dì qíng。
出去无憀归又闷,花南慢打讲钟声。chū qù wú liáo guī yòu mèn,huā nán màn dǎ jiǎng zhōng shēng。

春阴

郑谷

推琴当酒度春阴,不解谋生只解吟。tuī qín dāng jiǔ dù chūn yīn,bù jiě móu shēng zhǐ jiě yín。
舞蝶歌莺莫相试,老郎心是老僧心。wǔ dié gē yīng mò xiāng shì,lǎo láng xīn shì lǎo sēng xīn。