古诗词

宋黄罗襦

孙元晏

戚属群臣尽见猜,预忧身后又堪哀。qī shǔ qún chén jǐn jiàn cāi,yù yōu shēn hòu yòu kān āi。
到头委付何曾是,虚把罗襦与彦回。dào tóu wěi fù hé céng shì,xū bǎ luó rú yǔ yàn huí。

孙元晏

晚唐人,生平事迹无可考。元晏著有咏史诗75首,皆为七言绝句,分咏吴、东晋、宋、齐、梁、陈诸朝人物史事,与胡曾《咏史诗》合观,亦可见一时风气。后之历史演义,亦时加引用。《宋史·艺文志七》著录其《六朝咏史诗》1卷,《全唐诗》存诗1卷。 孙元晏的作品>>

猜您喜欢

齐王伦之

孙元晏

豫章太守重词林,图画陈蕃与华歆。yù zhāng tài shǒu zhòng cí lín,tú huà chén fān yǔ huá xīn。
更奠子将并孺子,为君千载作知音。gèng diàn zi jiāng bìng rú zi,wèi jūn qiān zài zuò zhī yīn。

齐潘妃

孙元晏

曾步金莲宠绝伦,岂甘今日委埃尘。céng bù jīn lián chǒng jué lún,qǐ gān jīn rì wěi āi chén。
玉儿还有怀恩处,不肯将身嫁小臣。yù ér hái yǒu huái ēn chù,bù kěn jiāng shēn jià xiǎo chén。

齐王亮

孙元晏

后见梁王未免哀,奈何无计拯倾颓。hòu jiàn liáng wáng wèi miǎn āi,nài hé wú jì zhěng qīng tuí。
若教彼相颠扶得,争遣明公到此来。ruò jiào bǐ xiāng diān fú dé,zhēng qiǎn míng gōng dào cǐ lái。

梁分宫女

孙元晏

涤荡齐宫法令新,分张宫女二千人。dí dàng qí gōng fǎ lìng xīn,fēn zhāng gōng nǚ èr qiān rén。
可怜无限如花貌,重见世间桃李春。kě lián wú xiàn rú huā mào,zhòng jiàn shì jiān táo lǐ chūn。

梁马仙埤

孙元晏

齐朝太守不甘降,忠节当时动四方。qí cháo tài shǒu bù gān jiàng,zhōng jié dāng shí dòng sì fāng。
义士要教天下见,且留君住待袁昂。yì shì yào jiào tiān xià jiàn,qiě liú jūn zhù dài yuán áng。

梁勍敌

孙元晏

传闻天子重儒才,特为皇华绮宴开。chuán wén tiān zi zhòng rú cái,tè wèi huáng huá qǐ yàn kāi。
今日方惊遇勍敌,此人元自北朝来。jīn rì fāng jīng yù qíng dí,cǐ rén yuán zì běi cháo lái。

梁蔡撙

孙元晏

紫茄白苋以为珍,守任清真转更贫。zǐ jiā bái xiàn yǐ wèi zhēn,shǒu rèn qīng zhēn zhuǎn gèng pín。
不饮吴兴郡中水,古今能有几多人。bù yǐn wú xīng jùn zhōng shuǐ,gǔ jīn néng yǒu jǐ duō rén。

梁楚祠

孙元晏

曾与萧侯醉玉杯,此时神影尽倾颓。céng yǔ xiāo hóu zuì yù bēi,cǐ shí shén yǐng jǐn qīng tuí。
莫云千古无灵圣,也向西川助敌来。mò yún qiān gǔ wú líng shèng,yě xiàng xī chuān zhù dí lái。

梁谢朏小舆

孙元晏

小舆升殿掌钧台,不免无憀却忆回。xiǎo yú shēng diàn zhǎng jūn tái,bù miǎn wú liáo què yì huí。
应恨被他何胤误,悔先容易出山来。yīng hèn bèi tā hé yìn wù,huǐ xiān róng yì chū shān lái。

梁八关斋

孙元晏

依凭金地甚虔诚,忍溺空王为圣明。yī píng jīn dì shén qián chéng,rěn nì kōng wáng wèi shèng míng。
内殿设斋申祷祝,岂无功德及台城。nèi diàn shè zhāi shēn dǎo zhù,qǐ wú gōng dé jí tái chéng。

梁庾信

孙元晏

苦心词赋向谁谈,沦落周朝志岂甘。kǔ xīn cí fù xiàng shuí tán,lún luò zhōu cháo zhì qǐ gān。
可惜多才庾开府,一生惆怅忆江南。kě xī duō cái yǔ kāi fǔ,yī shēng chóu chàng yì jiāng nán。

陈王僧辨

孙元晏

彼此英雄各有名,石头高卧拟争衡。bǐ cǐ yīng xióng gè yǒu míng,shí tóu gāo wò nǐ zhēng héng。
当时堪笑王僧辨,待欲将心托圣明。dāng shí kān xiào wáng sēng biàn,dài yù jiāng xīn tuō shèng míng。

陈武帝蚌盘

孙元晏

金翠丝黄略不舒,蚌盘清宴意何如。jīn cuì sī huáng lüè bù shū,bàng pán qīng yàn yì hé rú。
岂知三阁繁华日,解为君王妙破除。qǐ zhī sān gé fán huá rì,jiě wèi jūn wáng miào pò chú。

陈虞居士

孙元晏

苦谏将军总不知,几随烟焰作尘飞。kǔ jiàn jiāng jūn zǒng bù zhī,jǐ suí yān yàn zuò chén fēi。
东山居士何人识,惟有君王却许归。dōng shān jū shì hé rén shí,wéi yǒu jūn wáng què xǔ guī。

陈姚察

孙元晏

曾佐徐陵向北游,剖陈疑事动名流。céng zuǒ xú líng xiàng běi yóu,pōu chén yí shì dòng míng liú。
却归掌选清何甚,一匹花綀不肯收。què guī zhǎng xuǎn qīng hé shén,yī pǐ huā shū bù kěn shōu。
541234