古诗词

上刘侍中

杨巨源

命代生申甫,承家翊禹汤。mìng dài shēng shēn fǔ,chéng jiā yì yǔ tāng。
庙谟膺间气,师律动清霜。miào mó yīng jiān qì,shī lǜ dòng qīng shuāng。
钟鼎勋庸大,山河诫誓长。zhōng dǐng xūn yōng dà,shān hé jiè shì zhǎng。
英姿凌虎视,逸步压龙骧。yīng zī líng hǔ shì,yì bù yā lóng xiāng。
道协陶钧力,恩回日月光。dào xié táo jūn lì,ēn huí rì yuè guāng。
一言弘社稷,九命备圭璋。yī yán hóng shè jì,jiǔ mìng bèi guī zhāng。
政洽军逾肃,仁敷物已康。zhèng qià jūn yú sù,rén fū wù yǐ kāng。
朱门重棨戟,丹诏半缣缃。zhū mén zhòng qǐ jǐ,dān zhào bàn jiān xiāng。
位总云龙野,师临涿鹿乡。wèi zǒng yún lóng yě,shī lín zhuō lù xiāng。
射雕天更碧,吹角塞仍黄。shè diāo tiān gèng bì,chuī jiǎo sāi réng huáng。
深入平夷路,横行辟汉疆。shēn rù píng yí lù,héng xíng pì hàn jiāng。
功垂贞石远,名映色丝香。gōng chuí zhēn shí yuǎn,míng yìng sè sī xiāng。
断碛瞻貔武,临池识凤凰。duàn qì zhān pí wǔ,lín chí shí fèng huáng。
舞腰凝绮榭,歌响拂雕梁。wǔ yāo níng qǐ xiè,gē xiǎng fú diāo liáng。
杯净传鹦鹉,裘鲜照鹔鹴。bēi jìng chuán yīng wǔ,qiú xiān zhào sù shuāng。
吟诗白羽扇,校猎绿沈枪。yín shī bái yǔ shàn,xiào liè lǜ shěn qiāng。
风景佳人地,烟沙壮士场。fēng jǐng jiā rén dì,yān shā zhuàng shì chǎng。
幕中邀谢鉴,麾下得周郎。mù zhōng yāo xiè jiàn,huī xià dé zhōu láng。
珠影含空彻,琼枝映座芳。zhū yǐng hán kōng chè,qióng zhī yìng zuò fāng。
王浑知武子,陈寔奖元方。wáng hún zhī wǔ zi,chén shí jiǎng yuán fāng。
富贵春无限,欢娱夜未央。fù guì chūn wú xiàn,huān yú yè wèi yāng。
管弦随玉帐,尊俎奉金章。guǎn xián suí yù zhàng,zūn zǔ fèng jīn zhāng。
俗理宁因劝,边城讵假防。sú lǐ níng yīn quàn,biān chéng jù jiǎ fáng。
军容雄朔漠,公望冠岩廊。jūn róng xióng shuò mò,gōng wàng guān yán láng。
分野邻孤岛,京坻溢万厢。fēn yě lín gū dǎo,jīng chí yì wàn xiāng。
曙华分碣石,秋色入衡阳。shǔ huá fēn jié shí,qiū sè rù héng yáng。
城远迷玄兔,川明辩白狼。chéng yuǎn mí xuán tù,chuān míng biàn bái láng。
忠贤多感激,今古共苍茫。zhōng xián duō gǎn jī,jīn gǔ gòng cāng máng。
堤拥红蕖艳,桥分翠柳行。dī yōng hóng qú yàn,qiáo fēn cuì liǔ xíng。
轩车纷自至,亭馆郁相当。xuān chē fēn zì zhì,tíng guǎn yù xiāng dāng。
珍簟回烦暑,层轩引早凉。zhēn diàn huí fán shǔ,céng xuān yǐn zǎo liáng。
听琴知思静,说剑觉神扬。tīng qín zhī sī jìng,shuō jiàn jué shén yáng。
佳景燕台上,清辉郑驿傍。jiā jǐng yàn tái shàng,qīng huī zhèng yì bàng。
鼓鼙喧北里,圭玉映东床。gǔ pí xuān běi lǐ,guī yù yìng dōng chuáng。
敢炫由之瑟,甘循赐也墙。gǎn xuàn yóu zhī sè,gān xún cì yě qiáng。
官微思假路,战胜忝升堂。guān wēi sī jiǎ lù,zhàn shèng tiǎn shēng táng。
欲奋三年翼,频回一夕肠。yù fèn sān nián yì,pín huí yī xī cháng。
消忧期酒圣,乘兴任诗狂。xiāo yōu qī jiǔ shèng,chéng xīng rèn shī kuáng。
海内栽桃李,天涯荷稻粱。hǎi nèi zāi táo lǐ,tiān yá hé dào liáng。
升沉门下意,谁道在苍苍。shēng chén mén xià yì,shuí dào zài cāng cāng。

杨巨源

唐代诗人。字景山,后改名巨济。河中(治所今山西永济)人。贞元五年(789)进士。初为张弘靖从事,由秘书郎擢太常博士,迁虞部员外郎。出为凤翔少尹,复召授国子司业。长庆四年(824),辞官退休,执政请以为河中少尹,食其禄终身。关于杨巨源生年,据方崧卿《韩集举正》考订。韩愈《送杨少尹序》作于长庆四年(824),序中述及杨有“年满七十”、“去归其乡”语。由此推断,杨当生于755年,卒年不详。 杨巨源的作品>>

猜您喜欢

赠陈判官求子花诗

杨巨源

油地轻绡碧且红,须怜纤手是良工。yóu dì qīng xiāo bì qiě hóng,xū lián xiān shǒu shì liáng gōng。
能生丽思千花外,善点秾姿五彩中。néng shēng lì sī qiān huā wài,shàn diǎn nóng zī wǔ cǎi zhōng。
子细传看临霁景,殷勤持赠及春风。zi xì chuán kàn lín jì jǐng,yīn qín chí zèng jí chūn fēng。
若将江上迎桃叶,一帖何妨锦绣同。ruò jiāng jiāng shàng yíng táo yè,yī tiē hé fáng jǐn xiù tóng。

谢人送鲫鱼鲙

杨巨源

君家一箸万钱?,分我银丝侑客欢。jūn jiā yī zhù wàn qián pīn,fēn wǒ yín sī yòu kè huān。
芳饵得来珍丙穴,金刀落处照辛盘。fāng ěr dé lái zhēn bǐng xué,jīn dāo luò chù zhào xīn pán。
腹空羞迫诗肩瘦,鳞活能生酒面寒。fù kōng xiū pò shī jiān shòu,lín huó néng shēng jiǔ miàn hán。
玉手行厨如许巧,说教鱼婢学应难。yù shǒu xíng chú rú xǔ qiǎo,shuō jiào yú bì xué yīng nán。

和郑相公寻

杨巨源

方寻莲境去,又值竹房空。fāng xún lián jìng qù,yòu zhí zhú fáng kōng。
几韵飘寒玉,馀清不在风。jǐ yùn piāo hán yù,yú qīng bù zài fēng。

题范阳金台驿

杨巨源

六国唯求客,千金遂筑台。liù guó wéi qiú kè,qiān jīn suì zhù tái。
若令逢圣代,憔悴郭生回。ruò lìng féng shèng dài,qiáo cuì guō shēng huí。

寄薛侍御

杨巨源

世上无穷事,生涯莫废诗。shì shàng wú qióng shì,shēng yá mò fèi shī。
何曾好风月,不是忆君时。hé céng hǎo fēng yuè,bù shì yì jūn shí。

赋得灞岸柳留辞郑员外

杨巨源

杨柳含烟灞岸春,年年攀折为行人。yáng liǔ hán yān bà àn chūn,nián nián pān zhé wèi xíng rén。
好风傥借低枝便,莫遣青丝扫路尘。hǎo fēng tǎng jiè dī zhī biàn,mò qiǎn qīng sī sǎo lù chén。

折杨柳

杨巨源

水边杨柳曲尘丝,立马烦君折一枝。shuǐ biān yáng liǔ qū chén sī,lì mǎ fán jūn zhé yī zhī。
惟有春风最相惜,殷勤更向手中吹。wéi yǒu chūn fēng zuì xiāng xī,yīn qín gèng xiàng shǒu zhōng chuī。

雪中听筝

杨巨源

玉柱泠泠对寒雪,清商怨徵声何切。yù zhù líng líng duì hán xuě,qīng shāng yuàn zhēng shēng hé qiè。
谁怜楚客向隅时,一片愁心与弦绝。shuí lián chǔ kè xiàng yú shí,yī piàn chóu xīn yǔ xián jué。

题五老峰下费君书院

杨巨源

解向花间栽碧松,门前不负老人峰。jiě xiàng huā jiān zāi bì sōng,mén qián bù fù lǎo rén fēng。
已将心事随身隐,认得溪云第几重。yǐ jiāng xīn shì suí shēn yǐn,rèn dé xī yún dì jǐ zhòng。

僧院听琴

杨巨源

禅思何妨在玉琴,真僧不见听时心。chán sī hé fáng zài yù qín,zhēn sēng bù jiàn tīng shí xīn。
离声怨调秋堂夕,云向苍梧湘水深。lí shēng yuàn diào qiū táng xī,yún xiàng cāng wú xiāng shuǐ shēn。

和武相公春晓闻莺

杨巨源

语恨飞迟天欲明,殷勤似诉有馀情。yǔ hèn fēi chí tiān yù míng,yīn qín shì sù yǒu yú qíng。
仁风已及芳菲节,犹向花溪鸣几声。rén fēng yǐ jí fāng fēi jié,yóu xiàng huā xī míng jǐ shēng。

唐昌观玉蕊花

杨巨源

晴空素艳照霞新,香洒天风不到尘。qíng kōng sù yàn zhào xiá xīn,xiāng sǎ tiān fēng bù dào chén。
持赠昔闻将白雪,蕊珠宫上玉花春。chí zèng xī wén jiāng bái xuě,ruǐ zhū gōng shàng yù huā chūn。

山中主人

杨巨源

十里青山有一家,翠屏深处更添霞。shí lǐ qīng shān yǒu yī jiā,cuì píng shēn chù gèng tiān xiá。
若为说得溪中事,锦石和烟四面花。ruò wèi shuō dé xī zhōng shì,jǐn shí hé yān sì miàn huā。

太原赠李属侍御

杨巨源

路入桑干塞雁飞,枣郎年少有光辉。lù rù sāng gàn sāi yàn fēi,zǎo láng nián shǎo yǒu guāng huī。
春风走马三千里,不废看花君绣衣。chūn fēng zǒu mǎ sān qiān lǐ,bù fèi kàn huā jūn xiù yī。

崔娘诗

杨巨源

清润潘郎玉不如,中庭蕙草雪消初。qīng rùn pān láng yù bù rú,zhōng tíng huì cǎo xuě xiāo chū。
风流才子多春思,肠断萧娘一纸书。fēng liú cái zi duō chūn sī,cháng duàn xiāo niáng yī zhǐ shū。