古诗词

春日奉献圣寿无疆词十首

杨巨源

日上苍龙阙,香含紫禁林。rì shàng cāng lóng quē,xiāng hán zǐ jìn lín。
晴光五云叠,春色九重深。qíng guāng wǔ yún dié,chūn sè jiǔ zhòng shēn。
赏叶元和德,文垂雅颂音。shǎng yè yuán hé dé,wén chuí yǎ sòng yīn。
景云随御辇,颢气在宸襟。jǐng yún suí yù niǎn,hào qì zài chén jīn。
永保无疆寿,长怀不战心。yǒng bǎo wú jiāng shòu,zhǎng huái bù zhàn xīn。
圣朝多庆赐,琼树粉墙阴。shèng cháo duō qìng cì,qióng shù fěn qiáng yīn。

杨巨源

唐代诗人。字景山,后改名巨济。河中(治所今山西永济)人。贞元五年(789)进士。初为张弘靖从事,由秘书郎擢太常博士,迁虞部员外郎。出为凤翔少尹,复召授国子司业。长庆四年(824),辞官退休,执政请以为河中少尹,食其禄终身。关于杨巨源生年,据方崧卿《韩集举正》考订。韩愈《送杨少尹序》作于长庆四年(824),序中述及杨有“年满七十”、“去归其乡”语。由此推断,杨当生于755年,卒年不详。 杨巨源的作品>>

猜您喜欢

酬崔博士

杨巨源

自知顽叟更何能,唯学雕虫谬见称。zì zhī wán sǒu gèng hé néng,wéi xué diāo chóng miù jiàn chēng。
长被有情邀唱和,近来无力更祗承。zhǎng bèi yǒu qíng yāo chàng hé,jìn lái wú lì gèng zhī chéng。
青松树杪三千鹤,白玉壶中一片冰。qīng sōng shù miǎo sān qiān hè,bái yù hú zhōng yī piàn bīng。
今日为君书壁右,孤城莫怕世人憎。jīn rì wèi jūn shū bì yòu,gū chéng mò pà shì rén zēng。

酬裴舍人见寄

杨巨源

谁道重迁是旧班,自将霄汉比乡关。shuí dào zhòng qiān shì jiù bān,zì jiāng xiāo hàn bǐ xiāng guān。
二妃楼下宜临水,五老祠西好看山。èr fēi lóu xià yí lín shuǐ,wǔ lǎo cí xī hǎo kàn shān。
再葺吾庐心已足,每来公府路常闲。zài qì wú lú xīn yǐ zú,měi lái gōng fǔ lù cháng xián。
诗陪亚相逾三纪,石笥烟霞不共攀。shī péi yà xiāng yú sān jì,shí sì yān xiá bù gòng pān。

酬崔驸马惠笺百张兼贻四韵

杨巨源

百张云样乱花开,七字文头艳锦回。bǎi zhāng yún yàng luàn huā kāi,qī zì wén tóu yàn jǐn huí。
浮碧空从天上得,殷红应自日边来。fú bì kōng cóng tiān shàng dé,yīn hóng yīng zì rì biān lái。
捧持价重凌云叶,封裹香深笑海苔。pěng chí jià zhòng líng yún yè,fēng guǒ xiāng shēn xiào hǎi tái。
满箧清光应照眼,欲题凡韵辄裴回。mǎn qiè qīng guāng yīng zhào yǎn,yù tí fán yùn zhé péi huí。

赠史开封

杨巨源

天低荒草誓师坛,邓艾心知战地宽。tiān dī huāng cǎo shì shī tán,dèng ài xīn zhī zhàn dì kuān。
鼓角迥临霜野曙,旌旗高对雪峰寒。gǔ jiǎo jiǒng lín shuāng yě shǔ,jīng qí gāo duì xuě fēng hán。
五营向水红尘起,一剑当风白日看。wǔ yíng xiàng shuǐ hóng chén qǐ,yī jiàn dāng fēng bái rì kàn。
曾从伏波征绝域,碛西蕃部怯金鞍。céng cóng fú bō zhēng jué yù,qì xī fān bù qiè jīn ān。

奉寄通州元九侍御

杨巨源

大明宫殿郁苍苍,紫禁龙楼直署香。dà míng gōng diàn yù cāng cāng,zǐ jìn lóng lóu zhí shǔ xiāng。
九陌华轩争道路,一枝寒玉任烟霜。jiǔ mò huá xuān zhēng dào lù,yī zhī hán yù rèn yān shuāng。
须听瑞雪传心语,莫被啼猿续泪行。xū tīng ruì xuě chuán xīn yǔ,mò bèi tí yuán xù lèi xíng。
共说圣朝容直气,期君新岁奉恩光。gòng shuō shèng cháo róng zhí qì,qī jūn xīn suì fèng ēn guāng。

赠浑钜中允

杨巨源

公子髫年四海闻,城南侍猎雪雰雰。gōng zi tiáo nián sì hǎi wén,chéng nán shì liè xuě fēn fēn。
马盘旷野弦开月,雁落寒原箭在云。mǎ pán kuàng yě xián kāi yuè,yàn luò hán yuán jiàn zài yún。
曾向天西穿虏阵,惯游花下领儒群。céng xiàng tiān xī chuān lǔ zhèn,guàn yóu huā xià lǐng rú qún。
一枝琼萼朝光好,彩服飘飘从冠军。yī zhī qióng è cháo guāng hǎo,cǎi fú piāo piāo cóng guān jūn。

重送胡大夫赴振武

杨巨源

向年擢桂儒生业,今日分茅圣主恩。xiàng nián zhuó guì rú shēng yè,jīn rì fēn máo shèng zhǔ ēn。
旌旆仍将过乡路,轩车争看出都门。jīng pèi réng jiāng guò xiāng lù,xuān chē zhēng kàn chū dōu mén。
人间文武能双捷,天下安危待一论。rén jiān wén wǔ néng shuāng jié,tiān xià ān wēi dài yī lùn。
布惠宣威大夫事,不妨诗思许琴尊。bù huì xuān wēi dà fū shì,bù fáng shī sī xǔ qín zūn。

送陈判官罢举赴江外

杨巨源

练思多时冰雪清,拂衣无语别书生。liàn sī duō shí bīng xuě qīng,fú yī wú yǔ bié shū shēng。
莫将甲乙为前累,不废烟霄是此行。mò jiāng jiǎ yǐ wèi qián lèi,bù fèi yān xiāo shì cǐ xíng。
定爱红云燃楚色,应看白雨打江声。dìng ài hóng yún rán chǔ sè,yīng kàn bái yǔ dǎ jiāng shēng。
心期玉帐亲台位,魏勃因君说姓名。xīn qī yù zhàng qīn tái wèi,wèi bó yīn jūn shuō xìng míng。

奉和裴相公

杨巨源

竹寺题名一半空,衰荣三十六人中。zhú sì tí míng yī bàn kōng,shuāi róng sān shí liù rén zhōng。
在生本要求知己,垂老应怜值相公。zài shēng běn yào qiú zhī jǐ,chuí lǎo yīng lián zhí xiāng gōng。
敢望燮和回旧律,任应时节到春风。gǎn wàng xiè hé huí jiù lǜ,rèn yīng shí jié dào chūn fēng。
若为问得苍苍意,造化无言自是功。ruò wèi wèn dé cāng cāng yì,zào huà wú yán zì shì gōng。

和大夫边春呈长安亲故

杨巨源

严城吹笛思寒梅,二月冰河一半开。yán chéng chuī dí sī hán méi,èr yuè bīng hé yī bàn kāi。
紫陌诗情依旧在,黑山弓力畏春来。zǐ mò shī qíng yī jiù zài,hēi shān gōng lì wèi chūn lái。
游人曲岸看花发,走马平沙猎雪回。yóu rén qū àn kàn huā fā,zǒu mǎ píng shā liè xuě huí。
旌旆朝天不知晚,将星高处近三台。jīng pèi cháo tiān bù zhī wǎn,jiāng xīng gāo chù jìn sān tái。

张郎中段员外初直翰林报寄长句

杨巨源

秋空如练瑞云明,天上人间莫问程。qiū kōng rú liàn ruì yún míng,tiān shàng rén jiān mò wèn chéng。
丹凤词头供二妙,金銮殿角直三清。dān fèng cí tóu gōng èr miào,jīn luán diàn jiǎo zhí sān qīng。
方瞻北极临星月,犹向南班滞姓名。fāng zhān běi jí lín xīng yuè,yóu xiàng nán bān zhì xìng míng。
启沃朝朝深禁里,香炉烟外是公卿。qǐ wò cháo cháo shēn jìn lǐ,xiāng lú yān wài shì gōng qīng。

奉酬端公春雪见寄

杨巨源

造化多情状物亲,剪花铺玉万重新。zào huà duō qíng zhuàng wù qīn,jiǎn huā pù yù wàn zhòng xīn。
闲飘上路呈丰岁,狂舞中庭学醉春。xián piāo shàng lù chéng fēng suì,kuáng wǔ zhōng tíng xué zuì chūn。
兴逸何妨寻剡客,唱高还肯寄巴人。xīng yì hé fáng xún shàn kè,chàng gāo hái kěn jì bā rén。
遥知独立芝兰阁,满眼清光压俗尘。yáo zhī dú lì zhī lán gé,mǎn yǎn qīng guāng yā sú chén。

卢郎中拜陵遇雪蒙见召因寄

杨巨源

南宫使者有光辉,欲拜诸陵瑞雪飞。nán gōng shǐ zhě yǒu guāng huī,yù bài zhū líng ruì xuě fēi。
蘋叶已修青玉荐,柳花仍拂赤车衣。píng yè yǐ xiū qīng yù jiàn,liǔ huā réng fú chì chē yī。
应同谷口寻春去,定似山阴带月归。yīng tóng gǔ kǒu xún chūn qù,dìng shì shān yīn dài yuè guī。
寒冷出郊犹未得,羡公将事看芳菲。hán lěng chū jiāo yóu wèi dé,xiàn gōng jiāng shì kàn fāng fēi。

冬夜陪丘侍御先辈听崔校书弹琴

杨巨源

雪满中庭月映林,谢家幽赏在瑶琴。xuě mǎn zhōng tíng yuè yìng lín,xiè jiā yōu shǎng zài yáo qín。
楚妃波浪天南远,蔡女烟沙漠北深。chǔ fēi bō làng tiān nán yuǎn,cài nǚ yān shā mò běi shēn。
顾盼何曾因误曲,殷勤终是感知音。gù pàn hé céng yīn wù qū,yīn qín zhōng shì gǎn zhī yīn。
若将雅调开诗兴,未抵丘迟一片心。ruò jiāng yǎ diào kāi shī xīng,wèi dǐ qiū chí yī piàn xīn。

元日含元殿下立仗丹凤楼门下宣赦相公称贺

杨巨源

天垂台耀扫欃枪,寿献香山祝圣明。tiān chuí tái yào sǎo chán qiāng,shòu xiàn xiāng shān zhù shèng míng。
丹凤楼前歌九奏,金鸡竿下鼓千声。dān fèng lóu qián gē jiǔ zòu,jīn jī gān xià gǔ qiān shēng。
衣冠南面薰风动,文字东方喜气生。yī guān nán miàn xūn fēng dòng,wén zì dōng fāng xǐ qì shēng。
从此登封资庙略,两河连海一时清。cóng cǐ dēng fēng zī miào lüè,liǎng hé lián hǎi yī shí qīng。
1241234567»