古诗词

哭张博士太常

罗隐

前辈倏云殁,愧君曾比方。qián bèi shū yún mò,kuì jūn céng bǐ fāng。
格卑虽不称,言重亦难忘。gé bēi suī bù chēng,yán zhòng yì nán wàng。
谏草犹青琐,悲风已白杨。jiàn cǎo yóu qīng suǒ,bēi fēng yǐ bái yáng。
只应移理窟,泉下对真长。zhǐ yīng yí lǐ kū,quán xià duì zhēn zhǎng。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

黄河

罗隐

莫把阿胶向此倾,此中天意固难明。mò bǎ ā jiāo xiàng cǐ qīng,cǐ zhōng tiān yì gù nán míng。
解通银汉应须曲,才出昆仑便不清。jiě tōng yín hàn yīng xū qū,cái chū kūn lún biàn bù qīng。
高祖誓功衣带小,仙人占斗客槎轻。gāo zǔ shì gōng yī dài xiǎo,xiān rén zhàn dòu kè chá qīng。
三千年后知谁在,何必劳君报太平。sān qiān nián hòu zhī shuí zài,hé bì láo jūn bào tài píng。

汴河

罗隐

当时天子是闲游,今日行人特地愁。dāng shí tiān zi shì xián yóu,jīn rì xíng rén tè dì chóu。
柳色纵饶妆故国,水声何忍到扬州。liǔ sè zòng ráo zhuāng gù guó,shuǐ shēng hé rěn dào yáng zhōu。
乾坤有意终难会,黎庶无情岂自由。qián kūn yǒu yì zhōng nán huì,lí shù wú qíng qǐ zì yóu。
应笑秦皇用心错,谩驱神鬼海东头。yīng xiào qín huáng yòng xīn cuò,mán qū shén guǐ hǎi dōng tóu。

西京崇德里居

罗隐

进乏梯媒退又难,强随豪贵殢长安。jìn fá tī méi tuì yòu nán,qiáng suí háo guì tì zhǎng ān。
风从昨夜吹银汉,泪拟何门落玉盘。fēng cóng zuó yè chuī yín hàn,lèi nǐ hé mén luò yù pán。
抛掷红尘应有恨,思量仙桂也无端。pāo zhì hóng chén yīng yǒu hèn,sī liàng xiān guì yě wú duān。
锦鳞赪尾平生事,却被闲人把钓竿。jǐn lín chēng wěi píng shēng shì,què bèi xián rén bǎ diào gān。

投所思

罗隐

憔悴长安何所为,旅魂穷命自相疑。qiáo cuì zhǎng ān hé suǒ wèi,lǚ hún qióng mìng zì xiāng yí。
满川碧嶂无归日,一榻红尘有泪时。mǎn chuān bì zhàng wú guī rì,yī tà hóng chén yǒu lèi shí。
雕琢只应劳郢匠,膏肓终恐误秦医。diāo zuó zhǐ yīng láo yǐng jiàng,gāo huāng zhōng kǒng wù qín yī。
浮生七十今三十,从此悽惶未可知。fú shēng qī shí jīn sān shí,cóng cǐ qī huáng wèi kě zhī。

经张舍人旧居

罗隐

行尘不是昔时尘,谩向朱门忆侍臣。xíng chén bù shì xī shí chén,mán xiàng zhū mén yì shì chén。
一榻已无开眼处,九泉应有爱才人。yī tà yǐ wú kāi yǎn chù,jiǔ quán yīng yǒu ài cái rén。
文馀吐凤他年诏,树想栖鸾旧日春。wén yú tǔ fèng tā nián zhào,shù xiǎng qī luán jiù rì chūn。
从此恩深转难报,夕阳衰草泪沾巾。cóng cǐ ēn shēn zhuǎn nán bào,xī yáng shuāi cǎo lèi zhān jīn。

雒城作

罗隐

大卤旌旗出洛滨,此中烟月已埃尘。dà lǔ jīng qí chū luò bīn,cǐ zhōng yān yuè yǐ āi chén。
更无楼阁寻行处,只有山川识野人。gèng wú lóu gé xún xíng chù,zhǐ yǒu shān chuān shí yě rén。
早得铸金夸范蠡,旋闻垂钓哭平津。zǎo dé zhù jīn kuā fàn lí,xuán wén chuí diào kū píng jīn。
旧游难得时难遇,回首空城百草春。jiù yóu nán dé shí nán yù,huí shǒu kōng chéng bǎi cǎo chūn。

姑苏城南湖陪曹使君游

罗隐

水蓼花红稻穗黄,使君兰棹泛回塘。shuǐ liǎo huā hóng dào suì huáng,shǐ jūn lán zhào fàn huí táng。
倚风荇藻先开路,迎旆凫鹥尽著行。yǐ fēng xìng zǎo xiān kāi lù,yíng pèi fú yī jǐn zhù xíng。
手里兵符神与术,腰间金印彩为囊。shǒu lǐ bīng fú shén yǔ shù,yāo jiān jīn yìn cǎi wèi náng。
少年太守勋庸盛,应笑燕台两鬓霜。shǎo nián tài shǒu xūn yōng shèng,yīng xiào yàn tái liǎng bìn shuāng。

秋日有寄姑苏曹使君

罗隐

多病无因棹小舟,阖闾城下谒名侯。duō bìng wú yīn zhào xiǎo zhōu,hé lǘ chéng xià yè míng hóu。
水寒不见双鱼信,风便唯闻五裤讴。shuǐ hán bù jiàn shuāng yú xìn,fēng biàn wéi wén wǔ kù ōu。
早说用兵长暗合,近传观稼亦闲游。zǎo shuō yòng bīng zhǎng àn hé,jìn chuán guān jià yì xián yóu。
须知谢奕依前醉,闲阻清谈又一秋。xū zhī xiè yì yī qián zuì,xián zǔ qīng tán yòu yī qiū。

送章碣赴举

罗隐

苹鹿歌中别酒催,粉闱星彩动昭回。píng lù gē zhōng bié jiǔ cuī,fěn wéi xīng cǎi dòng zhāo huí。
久经罹乱心应破,乍睹升平眼渐开。jiǔ jīng lí luàn xīn yīng pò,zhà dǔ shēng píng yǎn jiàn kāi。
顾我昔年悲玉石,怜君今日蕴风雷。gù wǒ xī nián bēi yù shí,lián jūn jīn rì yùn fēng léi。
龙门盛事无因见,费尽黄金老隗台。lóng mén shèng shì wú yīn jiàn,fèi jǐn huáng jīn lǎo kuí tái。

寄杨秘书

罗隐

湖水平来见鲤鱼,偶因烹处得琼琚。hú shuǐ píng lái jiàn lǐ yú,ǒu yīn pēng chù dé qióng jū。
披寻藻思千重后,吟想冰光万里馀。pī xún zǎo sī qiān zhòng hòu,yín xiǎng bīng guāng wàn lǐ yú。
漳浦病来情转薄,赤城吟苦意何如。zhāng pǔ bìng lái qíng zhuǎn báo,chì chéng yín kǔ yì hé rú。
锦衣公子怜君在,十载兵戈从板舆。jǐn yī gōng zi lián jūn zài,shí zài bīng gē cóng bǎn yú。

往年进士赵能卿尝话金庭胜事见示叙

罗隐

会稽诗客赵能卿,往岁相逢话石城。huì jī shī kè zhào néng qīng,wǎng suì xiāng féng huà shí chéng。
正恨故人无上寿,喜闻良宰有高情。zhèng hèn gù rén wú shàng shòu,xǐ wén liáng zǎi yǒu gāo qíng。
山朝佐命层层耸,水接飞流步步清。shān cháo zuǒ mìng céng céng sǒng,shuǐ jiē fēi liú bù bù qīng。
两火一刀罹乱后,会须乘兴雪中行。liǎng huǒ yī dāo lí luàn hòu,huì xū chéng xīng xuě zhōng xíng。

得宣州窦尚书书因投寄二首

罗隐

双鱼迢递到江滨,伤感南陵旧主人。shuāng yú tiáo dì dào jiāng bīn,shāng gǎn nán líng jiù zhǔ rén。
万里朝台劳寄梦,十年侯国阻趋尘。wàn lǐ cháo tái láo jì mèng,shí nián hóu guó zǔ qū chén。
寻知乱后尝辞禄,共喜闲来得养神。xún zhī luàn hòu cháng cí lù,gòng xǐ xián lái dé yǎng shén。
时见齐山敬亭客,不堪戎马战征频。shí jiàn qí shān jìng tíng kè,bù kān róng mǎ zhàn zhēng pín。

得宣州窦尚书书因投寄二首

罗隐

曾逐旌旗过板桥,世途多难竟蓬飘。céng zhú jīng qí guò bǎn qiáo,shì tú duō nán jìng péng piāo。
步兵校尉辞公府,车骑将军忆本朝。bù bīng xiào wèi cí gōng fǔ,chē qí jiāng jūn yì běn cháo。
醉里旧游还历历,病中衰鬓奈萧萧。zuì lǐ jiù yóu hái lì lì,bìng zhōng shuāi bìn nài xiāo xiāo。
遗簪堕履应留念,门客如今只下僚。yí zān duò lǚ yīng liú niàn,mén kè rú jīn zhǐ xià liáo。

罗隐

细玉罗纹下碧霄,杜门颜巷落偏饶。xì yù luó wén xià bì xiāo,dù mén yán xiàng luò piān ráo。
巢居只恐高柯折,旅客愁闻去路遥。cháo jū zhǐ kǒng gāo kē zhé,lǚ kè chóu wén qù lù yáo。
撅冻野蔬和粉重,扫庭松叶带酥烧。juē dòng yě shū hé fěn zhòng,sǎo tíng sōng yè dài sū shāo。
寒窗呵笔寻诗句,一片飞来纸上销。hán chuāng hē bǐ xún shī jù,yī piàn fēi lái zhǐ shàng xiāo。

暇日有寄姑苏曹使君兼呈张郎中郡中宾僚

罗隐

嘉植阴阴覆剑池,此中能政动神祗。jiā zhí yīn yīn fù jiàn chí,cǐ zhōng néng zhèng dòng shén zhī。
湖边观稼雨迎马,城外犒军风满旗。hú biān guān jià yǔ yíng mǎ,chéng wài kào jūn fēng mǎn qí。
融酒徒夸无算爵,俭莲还少最高枝。róng jiǔ tú kuā wú suàn jué,jiǎn lián hái shǎo zuì gāo zhī。
珊瑚笔架真珠履,曾和陈王几首诗。shān hú bǐ jià zhēn zhū lǚ,céng hé chén wáng jǐ shǒu shī。