古诗词

早登新安县楼

罗隐

关城树色齐,往事未全迷。guān chéng shù sè qí,wǎng shì wèi quán mí。
塞路真人气,封门壮土泥。sāi lù zhēn rén qì,fēng mén zhuàng tǔ ní。
草浓延蝶舞,花密教莺啼。cǎo nóng yán dié wǔ,huā mì jiào yīng tí。
若以鸣为德,鸾皇不及鸡。ruò yǐ míng wèi dé,luán huáng bù jí jī。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

春风

罗隐

也知有意吹嘘切,争奈人间善恶分。yě zhī yǒu yì chuī xū qiè,zhēng nài rén jiān shàn è fēn。
但是秕糠微细物,等闲抬举到青云。dàn shì bǐ kāng wēi xì wù,děng xián tái jǔ dào qīng yún。

竹下残雪

罗隐

墙下浓阴对此君,小山尖险玉为群。qiáng xià nóng yīn duì cǐ jūn,xiǎo shān jiān xiǎn yù wèi qún。
夜来解冻风虽急,不向寒城减一分。yè lái jiě dòng fēng suī jí,bù xiàng hán chéng jiǎn yī fēn。

杏花

罗隐

暖气潜催次第春,梅花已谢杏花新。nuǎn qì qián cuī cì dì chūn,méi huā yǐ xiè xìng huā xīn。
半开半落闲园里,何异荣枯世上人。bàn kāi bàn luò xián yuán lǐ,hé yì róng kū shì shàng rén。

镇海军所贡

罗隐

檐前飞雪扇前尘,千里移添上苑春。yán qián fēi xuě shàn qián chén,qiān lǐ yí tiān shàng yuàn chūn。
他日丁宁柿林院,莫宣恩泽与闲人。tā rì dīng níng shì lín yuàn,mò xuān ēn zé yǔ xián rén。

席上歌水调

罗隐

馀声宛宛拂庭梅,通济渠边去又回。yú shēng wǎn wǎn fú tíng méi,tōng jì qú biān qù yòu huí。
若使炀皇魂魄在,为君应合过江来。ruò shǐ yáng huáng hún pò zài,wèi jūn yīng hé guò jiāng lái。

题新榜

罗隐

黄土原边狡兔肥,犬如流电马如飞。huáng tǔ yuán biān jiǎo tù féi,quǎn rú liú diàn mǎ rú fēi。
灞陵老将无功业,犹忆当时夜猎归。bà líng lǎo jiāng wú gōng yè,yóu yì dāng shí yè liè guī。

延和阁诗

罗隐

延和高阁上干云,小语犹疑太乙闻。yán hé gāo gé shàng gàn yún,xiǎo yǔ yóu yí tài yǐ wén。
烧尽降真无一事,开门迎得毕将军。shāo jǐn jiàng zhēn wú yī shì,kāi mén yíng dé bì jiāng jūn。

省试秋风生桂枝

罗隐

凉吹从何起,中宵景象清。liáng chuī cóng hé qǐ,zhōng xiāo jǐng xiàng qīng。
漫随云叶动,高傍桂枝生。màn suí yún yè dòng,gāo bàng guì zhī shēng。
漠漠看无际,萧萧别有声。mò mò kàn wú jì,xiāo xiāo bié yǒu shēng。
远吹斜汉转,低拂白榆轻。yuǎn chuī xié hàn zhuǎn,dī fú bái yú qīng。
寥泬工夫大,乾坤岁序更。liáo jué gōng fū dà,qián kūn suì xù gèng。
因悲远归客,长望一枝荣。yīn bēi yuǎn guī kè,zhǎng wàng yī zhī róng。

投寄韦右

罗隐

赤壁徵文聘,中台拜郤诜。chì bì zhēng wén pìn,zhōng tái bài xì shēn。
官资参令仆,曹署辖星辰。guān zī cān lìng pū,cáo shǔ xiá xīng chén。
幞被从谁起,持纲自此新。fú bèi cóng shuí qǐ,chí gāng zì cǐ xīn。
举朝明典教,封纳诏书频。jǔ cháo míng diǎn jiào,fēng nà zhào shū pín。
禁树曾摛藻,台乌旧避尘。jìn shù céng chī zǎo,tái wū jiù bì chén。
便应酬倚注,何处话穷鳞。biàn yīng chóu yǐ zhù,hé chù huà qióng lín。

大梁见乔诩

罗隐

湘水春浮岸,淮灯夜满桥。xiāng shuǐ chūn fú àn,huái dēng yè mǎn qiáo。
六年悲梗断,两地各萍漂。liù nián bēi gěng duàn,liǎng dì gè píng piāo。
刀笔依三事,篇章奏珥貂。dāo bǐ yī sān shì,piān zhāng zòu ěr diāo。
迹卑甘汨没,名散称逍遥。jì bēi gān mì méi,míng sàn chēng xiāo yáo。
好寺松为径,空江桂作桡。hǎo sì sōng wèi jìng,kōng jiāng guì zuò ráo。
野香花伴落,缸暖酒和烧。yě xiāng huā bàn luò,gāng nuǎn jiǔ hé shāo。
晋沼寻游凤,秦冠竟叹鸮。jìn zhǎo xún yóu fèng,qín guān jìng tàn xiāo。
骨凡鸡犬薄,魂断蕙兰招。gǔ fán jī quǎn báo,hún duàn huì lán zhāo。
怅望添燕琯,蹉跎厌鲁瓢。chàng wàng tiān yàn guǎn,cuō tuó yàn lǔ piáo。
败桐方委爨,冤匣正冲霄。bài tóng fāng wěi cuàn,yuān xiá zhèng chōng xiāo。
战代安釐国,封崇孝景朝。zhàn dài ān lí guó,fēng chóng xiào jǐng cháo。
千年非有限,一醉解无聊。qiān nián fēi yǒu xiàn,yī zuì jiě wú liáo。
漏永灯花暗,炉红雪片销。lòu yǒng dēng huā àn,lú hóng xuě piàn xiāo。
久游家共远,相对鬓俱凋。jiǔ yóu jiā gòng yuǎn,xiāng duì bìn jù diāo。
运命从难合,光阴奈不饶。yùn mìng cóng nán hé,guāng yīn nài bù ráo。
到头蓑笠契,两信钓鱼潮。dào tóu suō lì qì,liǎng xìn diào yú cháo。

圣真观刘真师院十韵

罗隐

帘下严君卜,窗间少室峰。lián xià yán jūn bo,chuāng jiān shǎo shì fēng。
摄生门已尽,混迹世犹逢。shè shēng mén yǐ jǐn,hùn jì shì yóu féng。
山薮师王烈,簪缨友戴颙。shān sǒu shī wáng liè,zān yīng yǒu dài yóng。
鱼跳介象鲙,饭吐葛玄蜂。yú tiào jiè xiàng kuài,fàn tǔ gé xuán fēng。
紫饱垂新椹,黄轻堕小松。zǐ bǎo chuí xīn shèn,huáng qīng duò xiǎo sōng。
尘埃金谷路,楼阁上阳钟。chén āi jīn gǔ lù,lóu gé shàng yáng zhōng。
野耗鸢肩寄,仙书鸟爪封。yě hào yuān jiān jì,xiān shū niǎo zhǎo fēng。
支床龟纵老,取箭鹤何慵。zhī chuáng guī zòng lǎo,qǔ jiàn hè hé yōng。
别久曾牵念,闲来肯压重。bié jiǔ céng qiān niàn,xián lái kěn yā zhòng。
尚馀青竹在,试为剪成龙。shàng yú qīng zhú zài,shì wèi jiǎn chéng lóng。

送汝州李中丞十二韵

罗隐

群盗方为梗,分符奏未宁。qún dào fāng wèi gěng,fēn fú zòu wèi níng。
黄巾攻郡邑,白梃掠生灵。huáng jīn gōng jùn yì,bái tǐng lüè shēng líng。
尘土周畿暗,疮痍汝水腥。chén tǔ zhōu jī àn,chuāng yí rǔ shuǐ xīng。
一凶虽剪灭,数县尚凋零。yī xiōng suī jiǎn miè,shù xiàn shàng diāo líng。
理必资宽猛,谋须藉典刑。lǐ bì zī kuān měng,móu xū jí diǎn xíng。
与能才物论,慎选忽天庭。yǔ néng cái wù lùn,shèn xuǎn hū tiān tíng。
官品尊台秩,山河拥福星。guān pǐn zūn tái zhì,shān hé yōng fú xīng。
虎知应去境,牛在肯全形。hǔ zhī yīng qù jìng,niú zài kěn quán xíng。
旧政穷人瘼,新衔展武经。jiù zhèng qióng rén mò,xīn xián zhǎn wǔ jīng。
关防秋草白,城壁晚峰青。guān fáng qiū cǎo bái,chéng bì wǎn fēng qīng。
破胆期来复,迷魂想待醒。pò dǎn qī lái fù,mí hún xiǎng dài xǐng。
鲁山行县后,聊为奠惟馨。lǔ shān xíng xiàn hòu,liáo wèi diàn wéi xīn。

南园题

罗隐

搏击路终迷,南园且灌畦。bó jī lù zhōng mí,nán yuán qiě guàn qí。
敢言逃俗态,自是乐幽栖。gǎn yán táo sú tài,zì shì lè yōu qī。
叶长春松阔,科圆早薤齐。yè zhǎng chūn sōng kuò,kē yuán zǎo xiè qí。
雨沾虚槛冷,雪压远山低。yǔ zhān xū kǎn lěng,xuě yā yuǎn shān dī。
竹好还成径,桃夭亦有蹊。zhú hǎo hái chéng jìng,táo yāo yì yǒu qī。
小窗奔野马,闲瓮养醯鸡。xiǎo chuāng bēn yě mǎ,xián wèng yǎng xī jī。
水石心逾切,烟霄分已暌。shuǐ shí xīn yú qiè,yān xiāo fēn yǐ kuí。
病怜王猛畚,愚笑隗嚣泥。bìng lián wáng měng běn,yú xiào kuí xiāo ní。
泽国潮平岸,江村柳覆堤。zé guó cháo píng àn,jiāng cūn liǔ fù dī。
到头乘兴是,谁手好提携。dào tóu chéng xīng shì,shuí shǒu hǎo tí xié。

投宣武郑尚书二十韵

罗隐

汉代簪缨盛,梁园雉堞雄。hàn dài zān yīng shèng,liáng yuán zhì dié xióng。
物情须重德,时论在明公。wù qíng xū zhòng dé,shí lùn zài míng gōng。
族大逾开魏,神高本降嵩。zú dà yú kāi wèi,shén gāo běn jiàng sōng。
世家惟蹇谔,官业即清通。shì jiā wéi jiǎn è,guān yè jí qīng tōng。
翰苑论思外,纶闱啸傲中。hàn yuàn lùn sī wài,lún wéi xiào ào zhōng。
健豪惊彩凤,高步出冥鸿。jiàn háo jīng cǎi fèng,gāo bù chū míng hóng。
履历虽吾道,行藏必圣聪。lǚ lì suī wú dào,xíng cáng bì shèng cōng。
绛霄无系滞,浙水忽西东。jiàng xiāo wú xì zhì,zhè shuǐ hū xī dōng。
庾监高楼月,袁郎满扇风。yǔ jiān gāo lóu yuè,yuán láng mǎn shàn fēng。
四年将故事,两地有全功。sì nián jiāng gù shì,liǎng dì yǒu quán gōng。
去去才须展,行行道益隆。qù qù cái xū zhǎn,xíng xíng dào yì lóng。
避权辞宪署,仗节出南宫。bì quán cí xiàn shǔ,zhàng jié chū nán gōng。
雁影相承接,龙图共始终。yàn yǐng xiāng chéng jiē,lóng tú gòng shǐ zhōng。
自然须作砺,不必恨临戎。zì rán xū zuò lì,bù bì hèn lín róng。
幕下莲花盛,竿头㺗佩红。mù xià lián huā shèng,gān tóu chān pèi hóng。
骑儿逢郭伋,战士得文翁。qí ér féng guō jí,zhàn shì dé wén wēng。
人地应无比,箪瓢奈屡空。rén dì yīng wú bǐ,dān piáo nài lǚ kōng。
因思一枝桂,已作断根蓬。yīn sī yī zhī guì,yǐ zuò duàn gēn péng。
往事应归捷,劳歌且责躬。wǎng shì yīng guī jié,láo gē qiě zé gōng。
殷勤信陵馆,今日自途穷。yīn qín xìn líng guǎn,jīn rì zì tú qióng。

投浙东王大夫二十韵

罗隐

越岭千峰秀,淮流一派长。yuè lǐng qiān fēng xiù,huái liú yī pài zhǎng。
暂凭开物手,来展济时方。zàn píng kāi wù shǒu,lái zhǎn jì shí fāng。
旧迹兰亭在,高风桂树香。jiù jì lán tíng zài,gāo fēng guì shù xiāng。
地清无等级,天阔任徊翔。dì qīng wú děng jí,tiān kuò rèn huái xiáng。
麈尾谈何胜,螭头笔更狂。zhǔ wěi tán hé shèng,chī tóu bǐ gèng kuáng。
直曾批凤诏,高已冠鹓行。zhí céng pī fèng zhào,gāo yǐ guān yuān xíng。
啸傲辞民部,雍容出帝乡。xiào ào cí mín bù,yōng róng chū dì xiāng。
赵尧推印绶,句践与封疆。zhào yáo tuī yìn shòu,jù jiàn yǔ fēng jiāng。
水占仙人吹,城留御史床。shuǐ zhàn xiān rén chuī,chéng liú yù shǐ chuáng。
嘉宾邹润甫,百姓贺知章。jiā bīn zōu rùn fǔ,bǎi xìng hè zhī zhāng。
席暖飞鹦鹉,尘轻驻骕骦。xí nuǎn fēi yīng wǔ,chén qīng zhù sù shuāng。
夜歌珠断续,晴舞雪悠扬。yè gē zhū duàn xù,qíng wǔ xuě yōu yáng。
化向棠阴布,春随棣萼芳。huà xiàng táng yīn bù,chūn suí dì è fāng。
盛名韬不得,雄略晦弥彰。shèng míng tāo bù dé,xióng lüè huì mí zhāng。
自愧三冬学,来窥数仞墙。zì kuì sān dōng xué,lái kuī shù rèn qiáng。
感深惟刻骨,时去欲沾裳。gǎn shēn wéi kè gǔ,shí qù yù zhān shang。
想望鱼烧尾,咨嗟鼠啮肠。xiǎng wàng yú shāo wěi,zī jiē shǔ niè cháng。
可能因蹇拙,便合老沧浪。kě néng yīn jiǎn zhuō,biàn hé lǎo cāng làng。
题柱心犹壮,移山志不忘。tí zhù xīn yóu zhuàng,yí shān zhì bù wàng。
深惭百般病,今日问医王。shēn cán bǎi bān bìng,jīn rì wèn yī wáng。