古诗词

投所思

罗隐

憔悴长安何所为,旅魂穷命自相疑。qiáo cuì zhǎng ān hé suǒ wèi,lǚ hún qióng mìng zì xiāng yí。
满川碧嶂无归日,一榻红尘有泪时。mǎn chuān bì zhàng wú guī rì,yī tà hóng chén yǒu lèi shí。
雕琢只应劳郢匠,膏肓终恐误秦医。diāo zuó zhǐ yīng láo yǐng jiàng,gāo huāng zhōng kǒng wù qín yī。
浮生七十今三十,从此悽惶未可知。fú shēng qī shí jīn sān shí,cóng cǐ qī huáng wèi kě zhī。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

青山庙

罗隐

市箫声咽迹崎岖,雪耻酬恩此丈夫。shì xiāo shēng yàn jì qí qū,xuě chǐ chóu ēn cǐ zhàng fū。
霸主两亡时亦异,不知魂魄更无归。bà zhǔ liǎng wáng shí yì yì,bù zhī hún pò gèng wú guī。

秋虫赋

罗隐

物之小兮,迎网而毙。wù zhī xiǎo xī,yíng wǎng ér bì。
物之大兮,兼网而逝。wù zhī dà xī,jiān wǎng ér shì。
网也者,绳其小而不绳其大。wǎng yě zhě,shéng qí xiǎo ér bù shéng qí dà。
吾不知尔身之危兮,腹之馁兮。wú bù zhī ěr shēn zhī wēi xī,fù zhī něi xī。
吁!xū!

江南行

罗隐

江烟湿雨蛟绡软,漠漠小山眉黛浅。jiāng yān shī yǔ jiāo xiāo ruǎn,mò mò xiǎo shān méi dài qiǎn。
水国多愁又有情,夜槽压酒银船满。shuǐ guó duō chóu yòu yǒu qíng,yè cáo yā jiǔ yín chuán mǎn。
细丝摇柳凝晓空,吴王台榭春梦中。xì sī yáo liǔ níng xiǎo kōng,wú wáng tái xiè chūn mèng zhōng。
鸳鸯鸂鶒唤不起,平铺绿水眠东风。yuān yāng xī chì huàn bù qǐ,píng pù lǜ shuǐ mián dōng fēng。
西陵路边月悄悄,油碧轻车苏小小。xī líng lù biān yuè qiāo qiāo,yóu bì qīng chē sū xiǎo xiǎo。

庭花

罗隐

昨日芳艳浓,开尊几同醉。zuó rì fāng yàn nóng,kāi zūn jǐ tóng zuì。
今朝风雨恶,惆怅人生事。jīn cháo fēng yǔ è,chóu chàng rén shēng shì。
南威病不起,西子老兼至。nán wēi bìng bù qǐ,xī zi lǎo jiān zhì。
向晚寂无人,相偎堕红泪。xiàng wǎn jì wú rén,xiāng wēi duò hóng lèi。

薛阳陶觱篥歌

罗隐

平泉上相东征日,曾为阳陶歌觱篥。píng quán shàng xiāng dōng zhēng rì,céng wèi yáng táo gē bì lì。
乌江太守会稽侯,相次三篇皆俊逸。wū jiāng tài shǒu huì jī hóu,xiāng cì sān piān jiē jùn yì。
桥山殡葬衣冠后,金印苍黄南去疾。qiáo shān bìn zàng yī guān hòu,jīn yìn cāng huáng nán qù jí。
龙楼冷落夏口寒,从此风流为废物。lóng lóu lěng luò xià kǒu hán,cóng cǐ fēng liú wèi fèi wù。
人间至艺难得主,怀抱差池恨星律。rén jiān zhì yì nán dé zhǔ,huái bào chà chí hèn xīng lǜ。
邗沟仆射戎政闲,试渡瓜洲吐伊郁。hán gōu pū shè róng zhèng xián,shì dù guā zhōu tǔ yī yù。
西风九月草树秋,万喧沈寂登高楼。xī fēng jiǔ yuè cǎo shù qiū,wàn xuān shěn jì dēng gāo lóu。
左篁揭指徵羽吼,炀帝起坐淮王愁。zuǒ huáng jiē zhǐ zhēng yǔ hǒu,yáng dì qǐ zuò huái wáng chóu。
高飘咽灭出滞气,下感知己时横流。gāo piāo yàn miè chū zhì qì,xià gǎn zhī jǐ shí héng liú。
穿空激远不可遏,仿佛似向伊水头。chuān kōng jī yuǎn bù kě è,fǎng fú shì xiàng yī shuǐ tóu。
伊水林泉今已矣,因取遗编认前事。yī shuǐ lín quán jīn yǐ yǐ,yīn qǔ yí biān rèn qián shì。
武宗皇帝御宇时,四海恬然知所自。wǔ zōng huáng dì yù yǔ shí,sì hǎi tián rán zhī suǒ zì。
扫除桀黠似提帚,制压群豪若穿鼻。sǎo chú jié xiá shì tí zhǒu,zhì yā qún háo ruò chuān bí。
九鼎调和各有门,谢安空俭真儿戏。jiǔ dǐng diào hé gè yǒu mén,xiè ān kōng jiǎn zhēn ér xì。
功高近代竟谁知,艺小似君犹不弃。gōng gāo jìn dài jìng shuí zhī,yì xiǎo shì jūn yóu bù qì。
勿惜喑呜更一吹,与君共下难逢泪。wù xī yīn wū gèng yī chuī,yǔ jūn gòng xià nán féng lèi。

酬丘光庭

罗隐

正月十一日书札,五月十六日到来。zhèng yuè shí yī rì shū zhá,wǔ yuè shí liù rì dào lái。
柳吟秦望咫尺地,鲤鱼何处闲裴回?liǔ yín qín wàng zhǐ chǐ dì,lǐ yú hé chù xián péi huí?
故人情意未疏索,次第序述眉眼开。gù rén qíng yì wèi shū suǒ,cì dì xù shù méi yǎn kāi。
上言二年隔烟水,下有数幅真琼瑰。shàng yán èr nián gé yān shuǐ,xià yǒu shù fú zhēn qióng guī。
行吟坐读口不倦,瀑泉激射琅玕摧。xíng yín zuò dú kǒu bù juàn,pù quán jī shè láng gān cuī。
壁池兰蕙日已老,村酒蘸甲时几杯。bì chí lán huì rì yǐ lǎo,cūn jiǔ zhàn jiǎ shí jǐ bēi。
鹤龄鸿算不复见,雨后蓑笠空莓苔。hè líng hóng suàn bù fù jiàn,yǔ hòu suō lì kōng méi tái。
自从黄寇扰中土,人心波荡犹未回。zì cóng huáng kòu rǎo zhōng tǔ,rén xīn bō dàng yóu wèi huí。
道殷合眼拜九列,张浚掉舌升三台。dào yīn hé yǎn bài jiǔ liè,zhāng jùn diào shé shēng sān tái。
朝廷济济百揆序,宁将对面容奸回。cháo tíng jì jì bǎi kuí xù,níng jiāng duì miàn róng jiān huí。
祸生有基妖有渐,翠华西幸蒙尘埃。huò shēng yǒu jī yāo yǒu jiàn,cuì huá xī xìng méng chén āi。
三川梗塞两河闭,大明宫殿生蒿莱。sān chuān gěng sāi liǎng hé bì,dà míng gōng diàn shēng hāo lái。
懦夫早岁不量力,策蹇仰北高崔嵬。nuò fū zǎo suì bù liàng lì,cè jiǎn yǎng běi gāo cuī wéi。
千门万户扃锁密,良匠不肯雕散材。qiān mén wàn hù jiōng suǒ mì,liáng jiàng bù kěn diāo sàn cái。
君今得意尚如此,况我麋鹿悠悠哉。jūn jīn dé yì shàng rú cǐ,kuàng wǒ mí lù yōu yōu zāi。
荣衰贵贱目所睹,莫嫌头白黄金台。róng shuāi guì jiàn mù suǒ dǔ,mò xián tóu bái huáng jīn tái。

晚泊宿松

罗隐

解缆随江流,晚泊古淮岸。jiě lǎn suí jiāng liú,wǎn pō gǔ huái àn。
归云送春和,繁星丽云汉。guī yún sòng chūn hé,fán xīng lì yún hàn。
春深胡雁飞,人喧水禽散。chūn shēn hú yàn fēi,rén xuān shuǐ qín sàn。
仰君邈难亲,沉思夜将旦。yǎng jūn miǎo nán qīn,chén sī yè jiāng dàn。

蟋蟀诗

罗隐

顽飔毙芳,吹愁夕长。wán sī bì fāng,chuī chóu xī zhǎng。
屑戍有动,歌离吊梦。xiè shù yǒu dòng,gē lí diào mèng。
如诉如言,绪引虚宽。rú sù rú yán,xù yǐn xū kuān。
周隙伺榻,繁咽夤缘。zhōu xì cì tà,fán yàn yín yuán。
范睡蝉老,冠峨緌好。fàn shuì chán lǎo,guān é ruí hǎo。
不冠不緌,尔奚以悲。bù guān bù ruí,ěr xī yǐ bēi。
蚊蚋有毒,食人肌肉。wén ruì yǒu dú,shí rén jī ròu。
苍蝇多端,黑白偷安。cāng yíng duō duān,hēi bái tōu ān。
尔也出处,物兮莫累。ěr yě chū chù,wù xī mò lèi。
坏舍啼衰,虚堂泣曙。huài shě tí shuāi,xū táng qì shǔ。
勿徇諠哗,鼠岂无牙。wù xùn xuān huā,shǔ qǐ wú yá。
勿学萋菲,垣亦有耳。wù xué qī fēi,yuán yì yǒu ěr。
危条槁飞,抽恨咿咿。wēi tiáo gǎo fēi,chōu hèn yī yī。
别帐缸冷,柔魂不定。bié zhàng gāng lěng,róu hún bù dìng。
美人在何,夜影流波。měi rén zài hé,yè yǐng liú bō。
与子伫立,裴回思多。yǔ zi zhù lì,péi huí sī duō。

巫山高

罗隐

下压重泉上千仞,香云结梦西风紧。xià yā zhòng quán shàng qiān rèn,xiāng yún jié mèng xī fēng jǐn。
纵有精灵得往来,狖轭鼯轩亦颠陨。zòng yǒu jīng líng dé wǎng lái,yòu è wú xuān yì diān yǔn。
岚光双双雷隐隐,愁为衣裳恨为鬓。lán guāng shuāng shuāng léi yǐn yǐn,chóu wèi yī shang hèn wèi bìn。
暮洒朝行何所之,江边日月情无尽。mù sǎ cháo xíng hé suǒ zhī,jiāng biān rì yuè qíng wú jǐn。
珠零冷露丹堕枫,细腰长脸愁满宫。zhū líng lěng lù dān duò fēng,xì yāo zhǎng liǎn chóu mǎn gōng。
人生对面犹异同,况在千岩万壑中。rén shēng duì miàn yóu yì tóng,kuàng zài qiān yán wàn hè zhōng。

鼓吹曲辞芳树

罗隐

细蕊慢逐风,暖香闲破鼻。xì ruǐ màn zhú fēng,nuǎn xiāng xián pò bí。
青帝固有心,时时动人意。qīng dì gù yǒu xīn,shí shí dòng rén yì。
去年高枝犹压地,今年低枝已憔悴。qù nián gāo zhī yóu yā dì,jīn nián dī zhī yǐ qiáo cuì。
吾所以见造化之权,变通之理。wú suǒ yǐ jiàn zào huà zhī quán,biàn tōng zhī lǐ。
春夏作头,秋冬为尾。chūn xià zuò tóu,qiū dōng wèi wěi。
循环反覆无穷已,今生长短同一轨。xún huán fǎn fù wú qióng yǐ,jīn shēng zhǎng duǎn tóng yī guǐ。
若使威可以制,力可以止,秦皇不肯敛手下沙丘,孟贲不合低头入蒿里。ruò shǐ wēi kě yǐ zhì,lì kě yǐ zhǐ,qín huáng bù kěn liǎn shǒu xià shā qiū,mèng bēn bù hé dī tóu rù hāo lǐ。
伊人彊猛犹如此,顾我劳生何足恃?但愿开素袍,倾绿蚁,陶陶兀兀大醉于青冥白昼间。yī rén jiàng měng yóu rú cǐ,gù wǒ láo shēng hé zú shì?dàn yuàn kāi sù páo,qīng lǜ yǐ,táo táo wù wù dà zuì yú qīng míng bái zhòu jiān。
任他上是天,下是地。rèn tā shàng shì tiān,xià shì dì。

王濬墓

罗隐

男儿未必尽英雄,但到时来即命通。nán ér wèi bì jǐn yīng xióng,dàn dào shí lái jí mìng tōng。
若使吴都犹王气,将军何处立殊功。ruò shǐ wú dōu yóu wáng qì,jiāng jūn hé chù lì shū gōng。

京中晚望

罗隐

心如野鹿迹如萍,谩向人间性一灵。xīn rú yě lù jì rú píng,mán xiàng rén jiān xìng yī líng。
往事不知多少梦,夜来和酒一时醒。wǎng shì bù zhī duō shǎo mèng,yè lái hé jiǔ yī shí xǐng。

赠无相禅师

罗隐

人人尽道事空王,心里忙于市井忙。rén rén jǐn dào shì kōng wáng,xīn lǐ máng yú shì jǐng máng。
惟有马当山上客,死门生路两相忘。wéi yǒu mǎ dāng shān shàng kè,sǐ mén shēng lù liǎng xiāng wàng。