古诗词

雒城作

罗隐

大卤旌旗出洛滨,此中烟月已埃尘。dà lǔ jīng qí chū luò bīn,cǐ zhōng yān yuè yǐ āi chén。
更无楼阁寻行处,只有山川识野人。gèng wú lóu gé xún xíng chù,zhǐ yǒu shān chuān shí yě rén。
早得铸金夸范蠡,旋闻垂钓哭平津。zǎo dé zhù jīn kuā fàn lí,xuán wén chuí diào kū píng jīn。
旧游难得时难遇,回首空城百草春。jiù yóu nán dé shí nán yù,huí shǒu kōng chéng bǎi cǎo chūn。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

姥山

罗隐

临塘古庙一神仙,绣幌花容色俨然。lín táng gǔ miào yī shén xiān,xiù huǎng huā róng sè yǎn rán。
为逐朝云来此地,因随暮雨不归天。wèi zhú cháo yún lái cǐ dì,yīn suí mù yǔ bù guī tiān。
眉分初月湖中鉴,香散馀风竹上烟。méi fēn chū yuè hú zhōng jiàn,xiāng sàn yú fēng zhú shàng yān。
借问邑人沈水事,已经秦汉几千年。jiè wèn yì rén shěn shuǐ shì,yǐ jīng qín hàn jǐ qiān nián。

岐王宅

罗隐

朱邸平台隔禁闱,贵游陈迹尚依稀。zhū dǐ píng tái gé jìn wéi,guì yóu chén jì shàng yī xī。
云低雍畤祈年去,雨细长杨从猎归。yún dī yōng zhì qí nián qù,yǔ xì zhǎng yáng cóng liè guī。
申白宾朋传道义,应刘文彩寄音徽。shēn bái bīn péng chuán dào yì,yīng liú wén cǎi jì yīn huī。
承平旧物惟君尽,犹写雕鞍伴六飞。chéng píng jiù wù wéi jūn jǐn,yóu xiě diāo ān bàn liù fēi。

长明灯

罗隐

破暗长明世代深,烟和香气两沈沈。pò àn zhǎng míng shì dài shēn,yān hé xiāng qì liǎng shěn shěn。
不知初点人何在,只见当年火至今。bù zhī chū diǎn rén hé zài,zhǐ jiàn dāng nián huǒ zhì jīn。
晓似红莲开沼面,夜如寒月镇潭心。xiǎo shì hóng lián kāi zhǎo miàn,yè rú hán yuè zhèn tán xīn。
孤光自有龙神护,雀戏蛾飞不敢侵。gū guāng zì yǒu lóng shén hù,què xì é fēi bù gǎn qīn。

罗隐

尽道丰年瑞,丰年事若何。jǐn dào fēng nián ruì,fēng nián shì ruò hé。
长安有贫者,为瑞不宜多。zhǎng ān yǒu pín zhě,wèi ruì bù yí duō。

堋口逢人

罗隐

艰难别离久,中外往还深。jiān nán bié lí jiǔ,zhōng wài wǎng hái shēn。
已改当时发,空馀旧日心。yǐ gǎi dāng shí fā,kōng yú jiù rì xīn。

移住别友

罗隐

自到西川住,惟君别有情。zì dào xī chuān zhù,wéi jūn bié yǒu qíng。
常逢对门远,又隔一重城。cháng féng duì mén yuǎn,yòu gé yī zhòng chéng。

早行

罗隐

雨洒江声风又吹,扁舟正与睡相宜。yǔ sǎ jiāng shēng fēng yòu chuī,biǎn zhōu zhèng yǔ shuì xiāng yí。
无端戍鼓催前去,别却青山向晓时。wú duān shù gǔ cuī qián qù,bié què qīng shān xiàng xiǎo shí。

焚书坑

罗隐

千载遗踪一窖尘,路傍耕者亦伤神。qiān zài yí zōng yī jiào chén,lù bàng gēng zhě yì shāng shén。
祖龙算事浑乖角,将谓诗书活得人。zǔ lóng suàn shì hún guāi jiǎo,jiāng wèi shī shū huó dé rén。

始皇陵

罗隐

荒堆无草树无枝,懒向行人问昔时。huāng duī wú cǎo shù wú zhī,lǎn xiàng xíng rén wèn xī shí。
六国英雄漫多事,到头徐福是男儿。liù guó yīng xióng màn duō shì,dào tóu xú fú shì nán ér。

四皓庙

罗隐

汉惠秦皇事已闻,庙前高木眼前云。hàn huì qín huáng shì yǐ wén,miào qián gāo mù yǎn qián yún。
楚王谩费闲心力,六里青山尽属君。chǔ wáng mán fèi xián xīn lì,liù lǐ qīng shān jǐn shǔ jūn。

浮云

罗隐

溶溶曳曳自舒张,不向苍梧即帝乡。róng róng yè yè zì shū zhāng,bù xiàng cāng wú jí dì xiāng。
莫道无心便无事,也曾愁杀楚襄王。mò dào wú xīn biàn wú shì,yě céng chóu shā chǔ xiāng wáng。

早发

罗隐

北去南来无定居,此生生计竟何如。běi qù nán lái wú dìng jū,cǐ shēng shēng jì jìng hé rú。
酷怜一觉平明睡,长被鸡声恶破除。kù lián yī jué píng míng shuì,zhǎng bèi jī shēng è pò chú。

罗隐

沈水良材食柏珍,博山烟暖玉楼春。shěn shuǐ liáng cái shí bǎi zhēn,bó shān yān nuǎn yù lóu chūn。
怜君亦是无端物,贪作馨香忘却身。lián jūn yì shì wú duān wù,tān zuò xīn xiāng wàng què shēn。

邺城

罗隐

台上年年掩翠蛾,台前高树夹漳河。tái shàng nián nián yǎn cuì é,tái qián gāo shù jiā zhāng hé。
英雄亦到分香处,能共常人较几多。yīng xióng yì dào fēn xiāng chù,néng gòng cháng rén jiào jǐ duō。

西施

罗隐

家国兴亡自有时,吴人何苦怨西施。jiā guó xīng wáng zì yǒu shí,wú rén hé kǔ yuàn xī shī。
西施若解倾吴国,越国亡来又是谁。xī shī ruò jiě qīng wú guó,yuè guó wáng lái yòu shì shuí。