古诗词

罗隐

细玉罗纹下碧霄,杜门颜巷落偏饶。xì yù luó wén xià bì xiāo,dù mén yán xiàng luò piān ráo。
巢居只恐高柯折,旅客愁闻去路遥。cháo jū zhǐ kǒng gāo kē zhé,lǚ kè chóu wén qù lù yáo。
撅冻野蔬和粉重,扫庭松叶带酥烧。juē dòng yě shū hé fěn zhòng,sǎo tíng sōng yè dài sū shāo。
寒窗呵笔寻诗句,一片飞来纸上销。hán chuāng hē bǐ xún shī jù,yī piàn fēi lái zhǐ shàng xiāo。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

中元甲子以辛丑驾幸蜀四首

罗隐

白丁攘臂犯长安,翠辇苍黄路屈盘。bái dīng rǎng bì fàn zhǎng ān,cuì niǎn cāng huáng lù qū pán。
丹凤有情尘外远,玉龙无迹渡头寒。dān fèng yǒu qíng chén wài yuǎn,yù lóng wú jì dù tóu hán。
静怜贵族谋身易,危惜文皇创业难。jìng lián guì zú móu shēn yì,wēi xī wén huáng chuàng yè nán。
不将不侯何计是,钓鱼船上泪阑干。bù jiāng bù hóu hé jì shì,diào yú chuán shàng lèi lán gàn。

题润州妙善前石羊

罗隐

紫髯桑盖此沉吟,很石犹存事可寻。zǐ rán sāng gài cǐ chén yín,hěn shí yóu cún shì kě xún。
汉鼎未安聊把手,楚醪虽满肯同心。hàn dǐng wèi ān liáo bǎ shǒu,chǔ láo suī mǎn kěn tóng xīn。
英雄已往时难问,苔藓何知日渐深。yīng xióng yǐ wǎng shí nán wèn,tái xiǎn hé zhī rì jiàn shēn。
还有市廛沽酒客,雀喧鸠聚话蹄涔。hái yǒu shì chán gū jiǔ kè,què xuān jiū jù huà tí cén。

登宛陵条风楼寄窦常侍

罗隐

乱罹时节懒登临,试借条风半日吟。luàn lí shí jié lǎn dēng lín,shì jiè tiáo fēng bàn rì yín。
只有远山含暖律,不知高阁动归心。zhǐ yǒu yuǎn shān hán nuǎn lǜ,bù zhī gāo gé dòng guī xīn。
溪喧晚棹千声浪,云护寒郊数丈阴。xī xuān wǎn zhào qiān shēng làng,yún hù hán jiāo shù zhàng yīn。
自笑疏慵似麇鹿,也教台上费黄金。zì xiào shū yōng shì jūn lù,yě jiào tái shàng fèi huáng jīn。

台城

罗隐

晚云阴映下空城,六代累累夕照明。wǎn yún yīn yìng xià kōng chéng,liù dài lèi lèi xī zhào míng。
玉井已干龙不起,金瓯虽破虎曾争。yù jǐng yǐ gàn lóng bù qǐ,jīn ōu suī pò hǔ céng zhēng。
亦知霸世才难得,却是蒙尘事最平。yì zhī bà shì cái nán dé,què shì méng chén shì zuì píng。
深谷作陵山作海,茂弘流辈莫伤情。shēn gǔ zuò líng shān zuò hǎi,mào hóng liú bèi mò shāng qíng。

甘露寺看雪上周相公

罗隐

筛寒洒白乱溟蒙,祷请功兼造化功。shāi hán sǎ bái luàn míng méng,dǎo qǐng gōng jiān zào huà gōng。
光薄乍迷京口月,影交初展海门风。guāng báo zhà mí jīng kǒu yuè,yǐng jiāo chū zhǎn hǎi mén fēng。
细黏谢客衣裾上,轻堕梁王酒盏中。xì nián xiè kè yī jū shàng,qīng duò liáng wáng jiǔ zhǎn zhōng。
一种为祥君看取,半禳灾沴半年丰。yī zhǒng wèi xiáng jūn kàn qǔ,bàn ráng zāi lì bàn nián fēng。

寄京阙陆郎中昆仲

罗隐

柏台兰署四周旋,宾榻何妨雁影连。bǎi tái lán shǔ sì zhōu xuán,bīn tà hé fáng yàn yǐng lián。
才见玳簪欹细柳,便知油幕胜红莲。cái jiàn dài zān yī xì liǔ,biàn zhī yóu mù shèng hóng lián。
家从入洛声名大,迹为依刘事分偏。jiā cóng rù luò shēng míng dà,jì wèi yī liú shì fēn piān。
争奈乱罹人渐少,麦城新赋许谁传。zhēng nài luàn lí rén jiàn shǎo,mài chéng xīn fù xǔ shuí chuán。

送顾云下第

罗隐

行行杯酒莫辞频,怨叹劳歌两未伸。xíng xíng bēi jiǔ mò cí pín,yuàn tàn láo gē liǎng wèi shēn。
汉帝后宫犹识字,楚王前殿更无人。hàn dì hòu gōng yóu shí zì,chǔ wáng qián diàn gèng wú rén。
年深旅舍衣裳敝,潮打村田活计贫。nián shēn lǚ shě yī shang bì,cháo dǎ cūn tián huó jì pín。
百岁都来多几日,不堪相别又伤春。bǎi suì dōu lái duō jǐ rì,bù kān xiāng bié yòu shāng chūn。

村桥

罗隐

村桥酒旆月明楼,偶逐渔舟系叶舟。cūn qiáo jiǔ pèi yuè míng lóu,ǒu zhú yú zhōu xì yè zhōu。
莫学鲁人疑海鸟,须知庄叟恶牺牛。mò xué lǔ rén yí hǎi niǎo,xū zhī zhuāng sǒu è xī niú。
心寒已分灰无焰,事往曾将水共流。xīn hán yǐ fēn huī wú yàn,shì wǎng céng jiāng shuǐ gòng liú。
除却思量太平在,肯抛疏散换公侯。chú què sī liàng tài píng zài,kěn pāo shū sàn huàn gōng hóu。

送刘校书之新安寄吴常侍

罗隐

野云如火照行尘,会绩溪边去问津。yě yún rú huǒ zhào xíng chén,huì jì xī biān qù wèn jīn。
才子省衔非幕客,楚君科第是同人。cái zi shěng xián fēi mù kè,chǔ jūn kē dì shì tóng rén。
狂思下国千场醉,病负东堂两度春。kuáng sī xià guó qiān chǎng zuì,bìng fù dōng táng liǎng dù chūn。
他日酒筵应见问,鹿裘渔艇隔朱轮。tā rì jiǔ yán yīng jiàn wèn,lù qiú yú tǐng gé zhū lún。

奉使宛陵别二三从事

罗隐

梁王雪里有深知,偶别家乡隔路岐。liáng wáng xuě lǐ yǒu shēn zhī,ǒu bié jiā xiāng gé lù qí。
官品共传胜曩日,酒杯争肯忍当时。guān pǐn gòng chuán shèng nǎng rì,jiǔ bēi zhēng kěn rěn dāng shí。
豫章地暖矜千尺,越峤天寒愧一枝。yù zhāng dì nuǎn jīn qiān chǐ,yuè jiào tiān hán kuì yī zhī。
还有钓鱼蓑笠在,不堪风雨失归期。hái yǒu diào yú suō lì zài,bù kān fēng yǔ shī guī qī。

金陵思古

罗隐

杜秋在时花解言,杜秋死后花更繁。dù qiū zài shí huā jiě yán,dù qiū sǐ hòu huā gèng fán。
柔姿曼态葬何处,天红腻白愁荒原。róu zī màn tài zàng hé chù,tiān hóng nì bái chóu huāng yuán。
高洞紫箫吹梦想,小窗残雨湿精魂。gāo dòng zǐ xiāo chuī mèng xiǎng,xiǎo chuāng cán yǔ shī jīng hún。
绮筵金缕无消息,一阵征帆过海门。qǐ yán jīn lǚ wú xiāo xī,yī zhèn zhēng fān guò hǎi mén。

送王使君赴苏台

罗隐

东南一望可长吁,犹忆王孙领虎符。dōng nán yī wàng kě zhǎng xū,yóu yì wáng sūn lǐng hǔ fú。
两地干戈连越绝,数年麋鹿卧姑苏。liǎng dì gàn gē lián yuè jué,shù nián mí lù wò gū sū。
疲氓赋重全家尽,旧族兵侵太半无。pí máng fù zhòng quán jiā jǐn,jiù zú bīng qīn tài bàn wú。
料得伍员兼旅寓,不妨招取好揶揄。liào dé wǔ yuán jiān lǚ yù,bù fáng zhāo qǔ hǎo yé yú。

忆九华

罗隐

九华巉崒荫柴扉,长忆前时此息机。jiǔ huá chán zú yīn chái fēi,zhǎng yì qián shí cǐ xī jī。
黄菊倚风村酒熟,绿蒲低雨钓鱼归。huáng jú yǐ fēng cūn jiǔ shú,lǜ pú dī yǔ diào yú guī。
干戈已是三年别,尘土那堪万事违。gàn gē yǐ shì sān nián bié,chén tǔ nà kān wàn shì wéi。
回首佳期恨多少,夜阑霜露又沾衣。huí shǒu jiā qī hèn duō shǎo,yè lán shuāng lù yòu zhān yī。

送裴饶归会稽

罗隐

金庭路指剡川隈,珍重良朋自此来。jīn tíng lù zhǐ shàn chuān wēi,zhēn zhòng liáng péng zì cǐ lái。
两鬓不堪悲岁月,一卮犹得话尘埃。liǎng bìn bù kān bēi suì yuè,yī zhī yóu dé huà chén āi。
家通曩分心空在,世逼横流眼未开。jiā tōng nǎng fēn xīn kōng zài,shì bī héng liú yǎn wèi kāi。
笑杀山阴雪中客,等闲乘兴又须回。xiào shā shān yīn xuě zhōng kè,děng xián chéng xīng yòu xū huí。

送程尊师之晋陵

罗隐

栋间云出认行轩,郊外阴阴夏木繁。dòng jiān yún chū rèn xíng xuān,jiāo wài yīn yīn xià mù fán。
高道乍为张翰侣,使君兼是世龙孙。gāo dào zhà wèi zhāng hàn lǚ,shǐ jūn jiān shì shì lóng sūn。
溪含句曲清连底,酒贳馀杭渌满樽。xī hán jù qū qīng lián dǐ,jiǔ shì yú háng lù mǎn zūn。
莫见时危便乘兴,人来何处不桃源。mò jiàn shí wēi biàn chéng xīng,rén lái hé chù bù táo yuán。