古诗词

所思

罗隐

梁王兔苑荆榛里,炀帝鸡台梦想中。liáng wáng tù yuàn jīng zhēn lǐ,yáng dì jī tái mèng xiǎng zhōng。
只觉惘然悲谢傅,未知何以报文翁。zhǐ jué wǎng rán bēi xiè fù,wèi zhī hé yǐ bào wén wēng。
生灵不幸台星拆,造化无情世界空。shēng líng bù xìng tái xīng chāi,zào huà wú qíng shì jiè kōng。
划尽寒灰始堪叹,满庭霜叶一窗风。huà jǐn hán huī shǐ kān tàn,mǎn tíng shuāng yè yī chuāng fēng。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

暇日有寄姑苏曹使君兼呈张郎中郡中宾僚

罗隐

嘉植阴阴覆剑池,此中能政动神祗。jiā zhí yīn yīn fù jiàn chí,cǐ zhōng néng zhèng dòng shén zhī。
湖边观稼雨迎马,城外犒军风满旗。hú biān guān jià yǔ yíng mǎ,chéng wài kào jūn fēng mǎn qí。
融酒徒夸无算爵,俭莲还少最高枝。róng jiǔ tú kuā wú suàn jué,jiǎn lián hái shǎo zuì gāo zhī。
珊瑚笔架真珠履,曾和陈王几首诗。shān hú bǐ jià zhēn zhū lǚ,céng hé chén wáng jǐ shǒu shī。

寄右省王谏议

罗隐

耳边要静不得静,心里欲闲终未闲。ěr biān yào jìng bù dé jìng,xīn lǐ yù xián zhōng wèi xián。
自是宿缘应有累,可能时事更相关。zì shì sù yuán yīng yǒu lèi,kě néng shí shì gèng xiāng guān。
鱼惭张翰辞东府,鹤怨周颙负北山。yú cán zhāng hàn cí dōng fǔ,hè yuàn zhōu yóng fù běi shān。
看却金庭芝术老,又驱车入七人班。kàn què jīn tíng zhī shù lǎo,yòu qū chē rù qī rén bān。

送沈先辈归送

罗隐

青青月桂触人香,白苎衫轻称沈郎。qīng qīng yuè guì chù rén xiāng,bái zhù shān qīng chēng shěn láng。
好继马卿归故里,况闻山简在襄阳。hǎo jì mǎ qīng guī gù lǐ,kuàng wén shān jiǎn zài xiāng yáng。
杯倾别岸应须醉,花傍征军渐欲芳。bēi qīng bié àn yīng xū zuì,huā bàng zhēng jūn jiàn yù fāng。
拟把金钱赠嘉礼,不堪栖屑困名场。nǐ bǎ jīn qián zèng jiā lǐ,bù kān qī xiè kùn míng chǎng。

春日叶秀才曲江

罗隐

江花江草暖相隈,也向江边把酒杯。jiāng huā jiāng cǎo nuǎn xiāng wēi,yě xiàng jiāng biān bǎ jiǔ bēi。
春色恼人遮不得,别愁如疟避还来。chūn sè nǎo rén zhē bù dé,bié chóu rú nüè bì hái lái。
安排贱迹无良策,裨补明时望重才。ān pái jiàn jì wú liáng cè,bì bǔ míng shí wàng zhòng cái。
一曲吴歌齐拍手,十年尘眼未曾开。yī qū wú gē qí pāi shǒu,shí nián chén yǎn wèi céng kāi。

西京道德里

罗隐

秦树团团夕结阴,此中庄舄动悲吟。qín shù tuán tuán xī jié yīn,cǐ zhōng zhuāng xì dòng bēi yín。
一枝丹桂未入手,万里苍波长负心。yī zhī dān guì wèi rù shǒu,wàn lǐ cāng bō zhǎng fù xīn。
老去渐知时态薄,愁来唯愿酒杯深。lǎo qù jiàn zhī shí tài báo,chóu lái wéi yuàn jiǔ bēi shēn。
七雄三杰今何在,休为闲人泪满襟。qī xióng sān jié jīn hé zài,xiū wèi xián rén lèi mǎn jīn。

武牢关

罗隐

楚人曾此限封疆,不见清阴六里长。chǔ rén céng cǐ xiàn fēng jiāng,bù jiàn qīng yīn liù lǐ zhǎng。
一壑暮声何怨望,数峰秋势自颠狂。yī hè mù shēng hé yuàn wàng,shù fēng qiū shì zì diān kuáng。
由来四皓须神伏,大抵秦皇谩气强。yóu lái sì hào xū shén fú,dà dǐ qín huáng mán qì qiáng。
欲学鸡鸣试关吏,太平时节懒思量。yù xué jī míng shì guān lì,tài píng shí jié lǎn sī liàng。

途中献晋州孟中丞

罗隐

太平天子念蒲东,又委星郎养育功。tài píng tiān zi niàn pú dōng,yòu wěi xīng láng yǎng yù gōng。
昨日隼旟辞阙下,今朝珠履在河中。zuó rì sǔn yú cí quē xià,jīn cháo zhū lǚ zài hé zhōng。
楼移庾亮千山月,树待袁宏一扇风。lóu yí yǔ liàng qiān shān yuè,shù dài yuán hóng yī shàn fēng。
不及政成应入拜,晋州何足展清通。bù jí zhèng chéng yīng rù bài,jìn zhōu hé zú zhǎn qīng tōng。

长安秋夜

罗隐

远闻天子似羲皇,偶舍渔乡入帝乡。yuǎn wén tiān zi shì xī huáng,ǒu shě yú xiāng rù dì xiāng。
五等列侯无故旧,一枝仙桂有风霜。wǔ děng liè hóu wú gù jiù,yī zhī xiān guì yǒu fēng shuāng。
灯欹短焰烧离鬓,漏转寒更滴旅肠。dēng yī duǎn yàn shāo lí bìn,lòu zhuǎn hán gèng dī lǚ cháng。
归计未知身已老,九衢双阙夜苍苍。guī jì wèi zhī shēn yǐ lǎo,jiǔ qú shuāng quē yè cāng cāng。

春晚寄钟尚书

罗隐

宰府初开忝末尘,四年谈笑隔通津。zǎi fǔ chū kāi tiǎn mò chén,sì nián tán xiào gé tōng jīn。
官资肯便矜中路,酒盏还应忆故人。guān zī kěn biàn jīn zhōng lù,jiǔ zhǎn hái yīng yì gù rén。
江畔旧游秦望月,槛前公事镜湖春。jiāng pàn jiù yóu qín wàng yuè,kǎn qián gōng shì jìng hú chūn。
如今莫问西禅坞,一炷寒香老病身。rú jīn mò wèn xī chán wù,yī zhù hán xiāng lǎo bìng shēn。

秋晓

罗隐

洞庭霜落水云秋,又泛轻涟任去留。dòng tíng shuāng luò shuǐ yún qiū,yòu fàn qīng lián rèn qù liú。
世界高谈今已得,宦途清贵旧曾游。shì jiè gāo tán jīn yǐ dé,huàn tú qīng guì jiù céng yóu。
手中彩笔夸题凤,天上泥封奖狎鸥。shǒu zhōng cǎi bǐ kuā tí fèng,tiān shàng ní fēng jiǎng xiá ōu。
更见南来钓翁说,醉吟还上木兰舟。gèng jiàn nán lái diào wēng shuō,zuì yín hái shàng mù lán zhōu。

秋日有酬

罗隐

旧业传家有宝刀,近闻馀力更挥毫。jiù yè chuán jiā yǒu bǎo dāo,jìn wén yú lì gèng huī háo。
腰间印佩黄金重,卷里诗裁白雪高。yāo jiān yìn pèi huáng jīn zhòng,juǎn lǐ shī cái bái xuě gāo。
宴罢嘉宾迎凤藻,猎归诸将问龙韬。yàn bà jiā bīn yíng fèng zǎo,liè guī zhū jiāng wèn lóng tāo。
分茅列土才三十,犹拟回头赌锦袍。fēn máo liè tǔ cái sān shí,yóu nǐ huí tóu dǔ jǐn páo。

送魏校书兼呈曹使君

罗隐

乱离无计驻生涯,又事东游惜岁华。luàn lí wú jì zhù shēng yá,yòu shì dōng yóu xī suì huá。
村店酒旗沽竹叶,野桥梅雨泊芦花。cūn diàn jiǔ qí gū zhú yè,yě qiáo méi yǔ pō lú huā。
雠书发迹官虽屈,负米安亲路不赊。chóu shū fā jì guān suī qū,fù mǐ ān qīn lù bù shē。
应见使君论世旧,扫门重得向曹家。yīng jiàn shǐ jūn lùn shì jiù,sǎo mén zhòng dé xiàng cáo jiā。

七夕

罗隐

络角星河菡萏天,一家欢笑设红筵。luò jiǎo xīng hé hàn dàn tiān,yī jiā huān xiào shè hóng yán。
应倾谢女珠玑箧,尽写檀郎锦绣篇。yīng qīng xiè nǚ zhū jī qiè,jǐn xiě tán láng jǐn xiù piān。
香帐簇成排窈窕,金针穿罢拜婵娟。xiāng zhàng cù chéng pái yǎo tiǎo,jīn zhēn chuān bà bài chán juān。
铜壶漏报天将晓,惆怅佳期又一年。tóng hú lòu bào tiān jiāng xiǎo,chóu chàng jiā qī yòu yī nián。

送臧濆下第谒窦鄜州

罗隐

赋得长杨不直钱,却来京口看莺迁。fù dé zhǎng yáng bù zhí qián,què lái jīng kǒu kàn yīng qiān。
也知绛灌轻才子,好谒尤常醉少年。yě zhī jiàng guàn qīng cái zi,hǎo yè yóu cháng zuì shǎo nián。
万里故乡云缥缈,一春生计泪澜汍。wàn lǐ gù xiāng yún piāo miǎo,yī chūn shēng jì lèi lán wán。
多情柱史应相问,与话归心正浩然。duō qíng zhù shǐ yīng xiāng wèn,yǔ huà guī xīn zhèng hào rán。

清明日曲江怀友

罗隐

君与田苏即旧游,我于交分亦绸缪。jūn yǔ tián sū jí jiù yóu,wǒ yú jiāo fēn yì chóu móu。
二年隔绝黄泉下,尽日悲凉曲水头。èr nián gé jué huáng quán xià,jǐn rì bēi liáng qū shuǐ tóu。
鸥鸟似能齐物理,杏花疑欲伴人愁。ōu niǎo shì néng qí wù lǐ,xìng huā yí yù bàn rén chóu。
寡妻稚子应寒食,遥望江陵一泪流。guǎ qī zhì zi yīng hán shí,yáo wàng jiāng líng yī lèi liú。