古诗词

广陵秋日酬进士臧濆见寄

罗隐

驿西斜日满窗前,独凭秋栏思渺绵。yì xī xié rì mǎn chuāng qián,dú píng qiū lán sī miǎo mián。
数尺断蓬惭故国,一轮清镜泣流年。shù chǐ duàn péng cán gù guó,yī lún qīng jìng qì liú nián。
已知世事真徒尔,纵有心期亦偶然。yǐ zhī shì shì zhēn tú ěr,zòng yǒu xīn qī yì ǒu rán。
空愧荀家好兄弟,雁来鱼去是因缘。kōng kuì xún jiā hǎo xiōng dì,yàn lái yú qù shì yīn yuán。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

淮南送卢端公归台

罗隐

凤鸾势逸九霄宽,北去南来任羽翰。fèng luán shì yì jiǔ xiāo kuān,běi qù nán lái rèn yǔ hàn。
朱绂两参王俭府,绣衣三领杜林官。zhū fú liǎng cān wáng jiǎn fǔ,xiù yī sān lǐng dù lín guān。
道从上国曾匡济,才向牢盆始重难。dào cóng shàng guó céng kuāng jì,cái xiàng láo pén shǐ zhòng nán。
应笑张纲谩生事,埋轮不得在长安。yīng xiào zhāng gāng mán shēng shì,mái lún bù dé zài zhǎng ān。

咏月

罗隐

湖上风高动白蘋,暂延清景此逡巡。hú shàng fēng gāo dòng bái píng,zàn yán qīng jǐng cǐ qūn xún。
隔年违别成何事,半夜相看似故人。gé nián wéi bié chéng hé shì,bàn yè xiāng kàn shì gù rén。
蟾向静中矜爪距,兔隈明处弄精神。chán xiàng jìng zhōng jīn zhǎo jù,tù wēi míng chù nòng jīng shén。
嫦娥老大应惆怅,倚泣苍苍桂一轮。cháng é lǎo dà yīng chóu chàng,yǐ qì cāng cāng guì yī lún。

宿荆州江陵驿

罗隐

西游象阙愧知音,东下荆溪称越吟。xī yóu xiàng quē kuì zhī yīn,dōng xià jīng xī chēng yuè yín。
风动芰荷香四散,月明楼阁影相侵。fēng dòng jì hé xiāng sì sàn,yuè míng lóu gé yǐng xiāng qīn。
闲欹别枕千般梦,醉送征帆万里心。xián yī bié zhěn qiān bān mèng,zuì sòng zhēng fān wàn lǐ xīn。
薜荔衣裳木兰楫,异时烟雨好追寻。bì lì yī shang mù lán jí,yì shí yān yǔ hǎo zhuī xún。

抚州别阮兵曹

罗隐

雪晴天外见诸峰,幽轧行轮有去踪。xuě qíng tiān wài jiàn zhū fēng,yōu yà xíng lún yǒu qù zōng。
内史宅边今独恨,步兵厨畔旧相容。nèi shǐ zhái biān jīn dú hèn,bù bīng chú pàn jiù xiāng róng。
十年别鬓疑朝镜,千里归心著晚钟。shí nián bié bìn yí cháo jìng,qiān lǐ guī xīn zhù wǎn zhōng。
若不他时更青眼,未知谁肯荐临邛。ruò bù tā shí gèng qīng yǎn,wèi zhī shuí kěn jiàn lín qióng。

新安投所知

罗隐

少年容易舍樵渔,曾辱明公荐子虚。shǎo nián róng yì shě qiáo yú,céng rǔ míng gōng jiàn zi xū。
汉殿夜寒时不食,宋都风急命何疏。hàn diàn yè hán shí bù shí,sòng dōu fēng jí mìng hé shū。
云埋野艇吟归去,草没山田赋遂初。yún mái yě tǐng yín guī qù,cǎo méi shān tián fù suì chū。
长剑一寻歌一奏,此心争肯为鲈鱼。zhǎng jiàn yī xún gē yī zòu,cǐ xīn zhēng kěn wèi lú yú。

江边有寄

罗隐

江边旧业半雕残,每轸归心即万端。jiāng biān jiù yè bàn diāo cán,měi zhěn guī xīn jí wàn duān。
狂折野梅山店暖,醉吹村笛酒楼寒。kuáng zhé yě méi shān diàn nuǎn,zuì chuī cūn dí jiǔ lóu hán。
只言圣代谋身易,争奈贫儒得路难。zhǐ yán shèng dài móu shēn yì,zhēng nài pín rú dé lù nán。
同病同忧更何事,为君提笔画渔竿。tóng bìng tóng yōu gèng hé shì,wèi jūn tí bǐ huà yú gān。

送友人归夷门

罗隐

二年流落大梁城,每送君归即有情。èr nián liú luò dà liáng chéng,měi sòng jūn guī jí yǒu qíng。
别路算来成底事,旧游言著似前生。bié lù suàn lái chéng dǐ shì,jiù yóu yán zhù shì qián shēng。
苑荒懒认词人会,门在空怜烈士名。yuàn huāng lǎn rèn cí rén huì,mén zài kōng lián liè shì míng。
至竟男儿分应定,不须惆怅谷中莺。zhì jìng nán ér fēn yīng dìng,bù xū chóu chàng gǔ zhōng yīng。

湘中见进士乔诩

罗隐

吴公台下别经秋,破虏城边暂驻留。wú gōng tái xià bié jīng qiū,pò lǔ chéng biān zàn zhù liú。
一笑有情堪解梦,数年无故不同游。yī xiào yǒu qíng kān jiě mèng,shù nián wú gù bù tóng yóu。
云牵楚思横鱼艇,柳送乡心入酒楼。yún qiān chǔ sī héng yú tǐng,liǔ sòng xiāng xīn rù jiǔ lóu。
且酌松醪依旧醉,谁能相见向春愁。qiě zhuó sōng láo yī jiù zuì,shuí néng xiāng jiàn xiàng chūn chóu。

上霅川

罗隐

贵提金印出咸秦,潇洒江城两度春。guì tí jīn yìn chū xián qín,xiāo sǎ jiāng chéng liǎng dù chūn。
一派水清疑见胆,数重山翠欲留人。yī pài shuǐ qīng yí jiàn dǎn,shù zhòng shān cuì yù liú rén。
望崇早合归黄阁,诗好何妨恋白蘋。wàng chóng zǎo hé guī huáng gé,shī hǎo hé fáng liàn bái píng。
自是受恩心未足,却垂双翅羡吴均。zì shì shòu ēn xīn wèi zú,què chuí shuāng chì xiàn wú jūn。

钱塘江潮

罗隐

怒声汹汹势悠悠,罗刹江边地欲浮。nù shēng xiōng xiōng shì yōu yōu,luó shā jiāng biān dì yù fú。
漫道往来存大信,也知反覆向平流。màn dào wǎng lái cún dà xìn,yě zhī fǎn fù xiàng píng liú。
任抛巨浸疑无底,猛过西陵只有头。rèn pāo jù jìn yí wú dǐ,měng guò xī líng zhǐ yǒu tóu。
至竟朝昏谁主掌,好骑赪鲤问阳侯。zhì jìng cháo hūn shuí zhǔ zhǎng,hǎo qí chēng lǐ wèn yáng hóu。

送人赴职任褒中

罗隐

物态时情难重陈,夫君此去莫伤春。wù tài shí qíng nán zhòng chén,fū jūn cǐ qù mò shāng chūn。
男儿只要有知己,才子何堪更问津。nán ér zhǐ yào yǒu zhī jǐ,cái zi hé kān gèng wèn jīn。
万转江山通蜀国,两行珠翠见褒人。wàn zhuǎn jiāng shān tōng shǔ guó,liǎng xíng zhū cuì jiàn bāo rén。
海棠花谢东风老,应念京都共苦辛。hǎi táng huā xiè dōng fēng lǎo,yīng niàn jīng dōu gòng kǔ xīn。

临川投穆中丞

罗隐

试将生计问蓬根,心委寒灰首戴盆。shì jiāng shēng jì wèn péng gēn,xīn wěi hán huī shǒu dài pén。
翅弱未知三岛路,舌顽虚掉五侯门。chì ruò wèi zhī sān dǎo lù,shé wán xū diào wǔ hóu mén。
啸烟白狖沈高木,捣月清砧触旅魂。xiào yān bái yòu shěn gāo mù,dǎo yuè qīng zhēn chù lǚ hún。
家在碧江归不得,十年鱼艇长苔痕。jiā zài bì jiāng guī bù dé,shí nián yú tǐng zhǎng tái hén。

早春送张坤归大梁

罗隐

萧萧羸马正尘埃,又送輶轩向吹台。xiāo xiāo léi mǎ zhèng chén āi,yòu sòng yóu xuān xiàng chuī tái。
别酒莫辞今夜醉,故人知是几时回。bié jiǔ mò cí jīn yè zuì,gù rén zhī shì jǐ shí huí。
泉经华岳犹应冻,花到梁园始合开。quán jīng huá yuè yóu yīng dòng,huā dào liáng yuán shǐ hé kāi。
为谢东门抱关吏,不堪惆怅满离杯。wèi xiè dōng mén bào guān lì,bù kān chóu chàng mǎn lí bēi。

东归途中作

罗隐

松橘苍黄覆钓矶,早年生计近年违。sōng jú cāng huáng fù diào jī,zǎo nián shēng jì jìn nián wéi。
老知风月终堪恨,贫觉家山不易归。lǎo zhī fēng yuè zhōng kān hèn,pín jué jiā shān bù yì guī。
别岸客帆和雁落,晚程霜叶向人飞。bié àn kè fān hé yàn luò,wǎn chéng shuāng yè xiàng rén fēi。
买臣严助精灵在,应笑无成一布衣。mǎi chén yán zhù jīng líng zài,yīng xiào wú chéng yī bù yī。

送进士臧濆下第后归池州

罗隐

赋成无处换黄金,却向春风动越吟。fù chéng wú chù huàn huáng jīn,què xiàng chūn fēng dòng yuè yín。
天子爱才虽仄席,诸生多病又沾襟。tiān zi ài cái suī zè xí,zhū shēng duō bìng yòu zhān jīn。
柳攀灞岸狂遮袂,水忆池阳渌满心。liǔ pān bà àn kuáng zhē mèi,shuǐ yì chí yáng lù mǎn xīn。
珍重彩衣归正好,莫将闲事系升沉。zhēn zhòng cǎi yī guī zhèng hǎo,mò jiāng xián shì xì shēng chén。