古诗词

送内使周大夫自杭州朝贡

罗隐

八都上将近平戎,便附輶轩奏圣聪。bā dōu shàng jiāng jìn píng róng,biàn fù yóu xuān zòu shèng cōng。
三接驾前朝觐礼,一函江表战征功。sān jiē jià qián cháo jìn lǐ,yī hán jiāng biǎo zhàn zhēng gōng。
云间阆苑何时见,水底瑶池触处通。yún jiān láng yuàn hé shí jiàn,shuǐ dǐ yáo chí chù chù tōng。
知有殿庭馀力在,莫辞消息寄西风。zhī yǒu diàn tíng yú lì zài,mò cí xiāo xī jì xī fēng。
罗隐

罗隐

罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。 罗隐的作品>>

猜您喜欢

西川与蔡十九同别子超

罗隐

相欢虽则不多时,相别那能不敛眉。xiāng huān suī zé bù duō shí,xiāng bié nà néng bù liǎn méi。
蜀客赋高君解爱,楚宫腰细我还知。shǔ kè fù gāo jūn jiě ài,chǔ gōng yāo xì wǒ hái zhī。
百年恩爱无终始,万里因缘有梦思。bǎi nián ēn ài wú zhōng shǐ,wàn lǐ yīn yuán yǒu mèng sī。
肠断门前旧行处,不堪全属五陵儿。cháng duàn mén qián jiù xíng chù,bù kān quán shǔ wǔ líng ér。

龙泉

罗隐

縠江东下几多程,每泊孤舟即有情。hú jiāng dōng xià jǐ duō chéng,měi pō gū zhōu jí yǒu qíng。
山色已随游子远,水纹犹认主人清。shān sè yǐ suí yóu zi yuǎn,shuǐ wén yóu rèn zhǔ rén qīng。
恩如海岳何时报,恨似烟花触处生。ēn rú hǎi yuè hé shí bào,hèn shì yān huā chù chù shēng。
百尺风帆两行泪,不堪回首望峥嵘。bǎi chǐ fēng fān liǎng xíng lèi,bù kān huí shǒu wàng zhēng róng。

牡丹

罗隐

艳多烟重欲开难,红蕊当心一抹檀。yàn duō yān zhòng yù kāi nán,hóng ruǐ dāng xīn yī mǒ tán。
公子醉归灯下见,美人朝插镜中看。gōng zi zuì guī dēng xià jiàn,měi rén cháo chā jìng zhōng kàn。
当庭始觉春风贵,带雨方知国色寒。dāng tíng shǐ jué chūn fēng guì,dài yǔ fāng zhī guó sè hán。
日晚更将何所似,太真无力凭阑干。rì wǎn gèng jiāng hé suǒ shì,tài zhēn wú lì píng lán gàn。

淮南送节度卢端公将命之汴州端公常为汴州相公从事

罗隐

吹台高倚圃田东,此去轺车事不同。chuī tái gāo yǐ pǔ tián dōng,cǐ qù yáo chē shì bù tóng。
珠履旧参萧相国,彩衣今佐晋司空。zhū lǚ jiù cān xiāo xiāng guó,cǎi yī jīn zuǒ jìn sī kōng。
醉离淮甸寒星下,吟指梁园密雪中。zuì lí huái diān hán xīng xià,yín zhǐ liáng yuán mì xuě zhōng。
到彼的知宣室语,几时徵拜黑头公。dào bǐ de zhī xuān shì yǔ,jǐ shí zhēng bài hēi tóu gōng。

送卢端公归台卢校书之夏县

罗隐

绵绵堤草拂征轮,龙虎俱辞楚水滨。mián mián dī cǎo fú zhēng lún,lóng hǔ jù cí chǔ shuǐ bīn。
只是胜之为御史,不知梅福是仙人。zhǐ shì shèng zhī wèi yù shǐ,bù zhī méi fú shì xiān rén。
地推八米源流盛,才笑三张事业贫。dì tuī bā mǐ yuán liú shèng,cái xiào sān zhāng shì yè pín。
一种西归一般达,柏台霜冷夏城春。yī zhǒng xī guī yī bān dá,bǎi tái shuāng lěng xià chéng chūn。

送朗州张员外

罗隐

圣朝纶阁最延才,须牧生民始入来。shèng cháo lún gé zuì yán cái,xū mù shēng mín shǐ rù lái。
凤藻已期他日用,隼旟应是隔年回。fèng zǎo yǐ qī tā rì yòng,sǔn yú yīng shì gé nián huí。
旗飘岘首岚光重,酒奠湘江杜魄哀。qí piāo xiàn shǒu lán guāng zhòng,jiǔ diàn xiāng jiāng dù pò āi。
肠断秦原二三月,好花全为使君开。cháng duàn qín yuán èr sān yuè,hǎo huā quán wèi shǐ jūn kāi。

淮南送工部卢员外赴阙

罗隐

始从豸角曳长裾,又吐鸡香奏玉除。shǐ cóng zhì jiǎo yè zhǎng jū,yòu tǔ jī xiāng zòu yù chú。
隋邸旧僚推谢掾,汉廷高议得相如。suí dǐ jiù liáo tuī xiè yuàn,hàn tíng gāo yì dé xiāng rú。
贵分赤笔升兰署,荣著绯衣从板舆。guì fēn chì bǐ shēng lán shǔ,róng zhù fēi yī cóng bǎn yú。
遥想到时秋欲尽,禁城凉冷露槐疏。yáo xiǎng dào shí qiū yù jǐn,jìn chéng liáng lěng lù huái shū。

淮南送司勋李郎中赴阙

罗隐

中朝品秩重文章,双笔依前赐望郎。zhōng cháo pǐn zhì zhòng wén zhāng,shuāng bǐ yī qián cì wàng láng。
五夜星辰归帝座,半年樽俎奉梁王。wǔ yè xīng chén guī dì zuò,bàn nián zūn zǔ fèng liáng wáng。
南都水暖莲分影,北极天寒雁著行。nán dōu shuǐ nuǎn lián fēn yǐng,běi jí tiān hán yàn zhù xíng。
不必恋恩多感激,过淮应合见徵黄。bù bì liàn ēn duō gǎn jī,guò huái yīng hé jiàn zhēng huáng。

送陆郎中赴阙

罗隐

幕下留连两月强,炉边侍史旧焚香。mù xià liú lián liǎng yuè qiáng,lú biān shì shǐ jiù fén xiāng。
不关雨露偏垂意,自是鸳鸾合著行。bù guān yǔ lù piān chuí yì,zì shì yuān luán hé zhù xíng。
三署履声通建礼,九霄星彩映明光。sān shǔ lǚ shēng tōng jiàn lǐ,jiǔ xiāo xīng cǎi yìng míng guāng。
少瑜镂管丘迟锦,从此西垣使凤凰。shǎo yú lòu guǎn qiū chí jǐn,cóng cǐ xī yuán shǐ fèng huáng。

途中送人东游有寄

罗隐

离骖莫惜暂逡巡,君向池阳我入秦。lí cān mò xī zàn qūn xún,jūn xiàng chí yáng wǒ rù qín。
岁月易抛非曩日,酒杯难得是同人。suì yuè yì pāo fēi nǎng rì,jiǔ bēi nán dé shì tóng rén。
路经隋苑桥灯夜,江转台城岸草春。lù jīng suí yuàn qiáo dēng yè,jiāng zhuǎn tái chéng àn cǎo chūn。
此处故交谁见问,为言霜鬓压风尘。cǐ chù gù jiāo shuí jiàn wèn,wèi yán shuāng bìn yā fēng chén。

过废江宁县

罗隐

县前水色细鳞鳞,一为夫君吊水滨。xiàn qián shuǐ sè xì lín lín,yī wèi fū jūn diào shuǐ bīn。
漫把文章矜后代,可知荣贵是他人。màn bǎ wén zhāng jīn hòu dài,kě zhī róng guì shì tā rén。
莺偷旧韵还成曲,草赖馀吟尽解春。yīng tōu jiù yùn hái chéng qū,cǎo lài yú yín jǐn jiě chūn。
我亦有心无处说,等闲停棹似迷津。wǒ yì yǒu xīn wú chù shuō,děng xián tíng zhào shì mí jīn。

燕昭王墓

罗隐

战国苍茫难重寻,此中踪迹想知音。zhàn guó cāng máng nán zhòng xún,cǐ zhōng zōng jì xiǎng zhī yīn。
强停别骑山花晓,欲吊遗魂野草深。qiáng tíng bié qí shān huā xiǎo,yù diào yí hún yě cǎo shēn。
浮世近来轻骏骨,高台何处有黄金?fú shì jìn lái qīng jùn gǔ,gāo tái hé chù yǒu huáng jīn?
思量郭隗平生事,不殉昭王是负心。sī liàng guō kuí píng shēng shì,bù xùn zhāo wáng shì fù xīn。

干越亭

罗隐

楚水萧萧多病身,强凭危槛送残春。chǔ shuǐ xiāo xiāo duō bìng shēn,qiáng píng wēi kǎn sòng cán chūn。
高城自有陵兼谷,流水那知越与秦。gāo chéng zì yǒu líng jiān gǔ,liú shuǐ nà zhī yuè yǔ qín。
岸下藤萝阴作怪,桥边蛟蜃夜欺人。àn xià téng luó yīn zuò guài,qiáo biān jiāo shèn yè qī rén。
琵琶洲远江村阔,回首征途泪满巾。pí pá zhōu yuǎn jiāng cūn kuò,huí shǒu zhēng tú lèi mǎn jīn。

湘妃庙

罗隐

刘表荒碑断水滨,庙前幽草闭残春。liú biǎo huāng bēi duàn shuǐ bīn,miào qián yōu cǎo bì cán chūn。
已将怨泪流斑竹,又感悲风入白蘋。yǐ jiāng yuàn lèi liú bān zhú,yòu gǎn bēi fēng rù bái píng。
八族未来谁北拱,四凶犹在莫南巡。bā zú wèi lái shuí běi gǒng,sì xiōng yóu zài mò nán xún。
九峰相似堪疑处,望见苍梧不见人。jiǔ fēng xiāng shì kān yí chù,wàng jiàn cāng wú bù jiàn rén。

答宗人衮

罗隐

昆仑水色九般流,饮即神仙憩即休。kūn lún shuǐ sè jiǔ bān liú,yǐn jí shén xiān qì jí xiū。
敢恨守株曾失意,始知缘木更难求。gǎn hèn shǒu zhū céng shī yì,shǐ zhī yuán mù gèng nán qiú。
鸰原谩欲均馀力,鹤发那堪问旧游。líng yuán mán yù jūn yú lì,hè fā nà kān wèn jiù yóu。
遥望北辰当上国,羡君归掉五诸侯。yáo wàng běi chén dāng shàng guó,xiàn jūn guī diào wǔ zhū hóu。