古诗词

逾岭峤止荒陬抵高要

李绅

天将南北分寒燠,北被羔裘南卉服。tiān jiāng nán běi fēn hán yù,běi bèi gāo qiú nán huì fú。
寒气凝为戎虏骄,炎蒸结作虫虺毒。hán qì níng wèi róng lǔ jiāo,yán zhēng jié zuò chóng huī dú。
周王止化惟荆蛮,汉武凿远通孱颜。zhōu wáng zhǐ huà wéi jīng mán,hàn wǔ záo yuǎn tōng càn yán。
南标铜柱限荒徼,五岭从兹穷险艰。nán biāo tóng zhù xiàn huāng jiǎo,wǔ lǐng cóng zī qióng xiǎn jiān。
衡山截断炎方北,回雁峰南瘴烟黑。héng shān jié duàn yán fāng běi,huí yàn fēng nán zhàng yān hēi。
万壑奔伤溢作泷,湍飞浪激如绳直。wàn hè bēn shāng yì zuò lóng,tuān fēi làng jī rú shéng zhí。
千崖傍耸猿啸悲,丹蛇玄虺潜蜲蛇。qiān yá bàng sǒng yuán xiào bēi,dān shé xuán huī qián wēi shé。
泷夫拟楫劈高浪,瞥忽浮沉如电随。lóng fū nǐ jí pī gāo làng,piē hū fú chén rú diàn suí。
岭头刺竹蒙笼密,火拆红蕉焰烧日。lǐng tóu cì zhú méng lóng mì,huǒ chāi hóng jiāo yàn shāo rì。
岭上泉分南北流,行人照水愁肠骨。lǐng shàng quán fēn nán běi liú,xíng rén zhào shuǐ chóu cháng gǔ。
阴森石路盘萦纡,雨寒日暖常斯须。yīn sēn shí lù pán yíng yū,yǔ hán rì nuǎn cháng sī xū。
瘴云暂卷火山外,苍茫海气穷番禺。zhàng yún zàn juǎn huǒ shān wài,cāng máng hǎi qì qióng fān yú。
鹧鸪猿鸟声相续,椎髻晓呼同戚促。zhè gū yuán niǎo shēng xiāng xù,chuí jì xiǎo hū tóng qī cù。
百处溪滩异雨晴,四时雷电迷昏旭。bǎi chù xī tān yì yǔ qíng,sì shí léi diàn mí hūn xù。
鱼肠雁足望缄封,地远三江岭万重。yú cháng yàn zú wàng jiān fēng,dì yuǎn sān jiāng lǐng wàn zhòng。
鱼跃岂通清远峡,雁飞难渡漳江东。yú yuè qǐ tōng qīng yuǎn xiá,yàn fēi nán dù zhāng jiāng dōng。
云蒸地热无霜霰,桃李冬华匪时变。yún zhēng dì rè wú shuāng xiàn,táo lǐ dōng huá fěi shí biàn。
天际长垂饮涧虹,檐前不去衔泥燕。tiān jì zhǎng chuí yǐn jiàn hóng,yán qián bù qù xián ní yàn。
幸逢雷雨荡妖昏,提挈悲欢出海门。xìng féng léi yǔ dàng yāo hūn,tí qiè bēi huān chū hǎi mén。
西日眼明看少长,北风身醒辨寒温。xī rì yǎn míng kàn shǎo zhǎng,běi fēng shēn xǐng biàn hán wēn。
贾生谪去因前席,痛哭书成竟何益。jiǎ shēng zhé qù yīn qián xí,tòng kū shū chéng jìng hé yì。
物忌忠良表是非,朝驱绛灌为雠敌。wù jì zhōng liáng biǎo shì fēi,cháo qū jiàng guàn wèi chóu dí。
明皇圣德异文皇,不使无辜困鬼方。míng huáng shèng dé yì wén huáng,bù shǐ wú gū kùn guǐ fāng。
汉日傅臣终委弃,如今衰叟重辉光。hàn rì fù chén zhōng wěi qì,rú jīn shuāi sǒu zhòng huī guāng。
高明白日恩深海,齿发虽残壮心在。gāo míng bái rì ēn shēn hǎi,chǐ fā suī cán zhuàng xīn zài。
空愧驽骀异一毛,无令朽骨惭千载。kōng kuì nú dài yì yī máo,wú lìng xiǔ gǔ cán qiān zài。
李绅

李绅

李绅(772—846)汉族,亳州(今属安徽)人,生于乌程(今浙江湖州),长于润州无锡(今属江苏)。字公垂。27岁考中进士,补国子助教。与元稹、白居易交游甚密,他一生最闪光的部分在于诗歌,他是在文学史上产生过巨大影响的新乐府运动的参与者。作有《乐府新题》20首,已佚。著有《悯农》诗两首:“锄禾日当午,汗滴禾下土,谁知盘中餐,粒粒皆辛苦。”脍灸人口,妇孺皆知,千古传诵。《全唐诗》存其诗四卷。 李绅的作品>>

猜您喜欢

欲到西陵寄王行周

李绅

西陵沙岸回流急,船底黏沙去岸遥。xī líng shā àn huí liú jí,chuán dǐ nián shā qù àn yáo。
驿吏递呼催下缆,棹郎闲立道齐桡。yì lì dì hū cuī xià lǎn,zhào láng xián lì dào qí ráo。
犹瞻伍相青山庙,未见双童白鹤桥。yóu zhān wǔ xiāng qīng shān miào,wèi jiàn shuāng tóng bái hè qiáo。
欲责舟人无次第,自知贪酒过春潮。yù zé zhōu rén wú cì dì,zì zhī tān jiǔ guò chūn cháo。

华顶

李绅

欲向仙峰炼九丹,独瞻华顶礼仙坛。yù xiàng xiān fēng liàn jiǔ dān,dú zhān huá dǐng lǐ xiān tán。
石标琪树凌空碧,水挂银河映月寒。shí biāo qí shù líng kōng bì,shuǐ guà yín hé yìng yuè hán。
天外鹤声随绛节,洞中云气隐琅玕。tiān wài hè shēng suí jiàng jié,dòng zhōng yún qì yǐn láng gān。
浮生未有从师地,空诵仙经想羽翰。fú shēng wèi yǒu cóng shī dì,kōng sòng xiān jīng xiǎng yǔ hàn。

却望

李绅

水宽山远烟岚迥,柳岸萦回在碧流。shuǐ kuān shān yuǎn yān lán jiǒng,liǔ àn yíng huí zài bì liú。
清昼不风凫雁少,却疑初梦镜湖秋。qīng zhòu bù fēng fú yàn shǎo,què yí chū mèng jìng hú qiū。

却望

李绅

丹橘村边独火微,碧流明处雁初飞。dān jú cūn biān dú huǒ wēi,bì liú míng chù yàn chū fēi。
萧条落叶垂杨岸,隔水寥寥闻捣衣。xiāo tiáo luò yè chuí yáng àn,gé shuǐ liáo liáo wén dǎo yī。

却望

李绅

逐波云影参差远,背日岚光隐见深。zhú bō yún yǐng cān chà yuǎn,bèi rì lán guāng yǐn jiàn shēn。
犹似望中连海树,月生湖上是山阴。yóu shì wàng zhōng lián hǎi shù,yuè shēng hú shàng shì shān yīn。

却望

李绅

旧山认得烟岚近,湖水平铺碧岫间。jiù shān rèn dé yān lán jìn,hú shuǐ píng pù bì xiù jiān。
喜见云泉还怅望,自惭山叟不归山。xǐ jiàn yún quán hái chàng wàng,zì cán shān sǒu bù guī shān。

却望

李绅

翠崖幽谷分明处,倦鸟归云在眼前。cuì yá yōu gǔ fēn míng chù,juàn niǎo guī yún zài yǎn qián。
惆怅白头为四老,远随尘土去伊川。chóu chàng bái tóu wèi sì lǎo,yuǎn suí chén tǔ qù yī chuān。

柳二首

李绅

陶令门前罥接篱,亚夫营里拂朱旗。táo lìng mén qián juàn jiē lí,yà fū yíng lǐ fú zhū qí。
人事推移无旧物,年年春至绿垂丝。rén shì tuī yí wú jiù wù,nián nián chūn zhì lǜ chuí sī。

柳二首

李绅

千条垂柳拂金丝,日暖牵风叶学眉。qiān tiáo chuí liǔ fú jīn sī,rì nuǎn qiān fēng yè xué méi。
愁见花飞狂不定,还同轻薄五陵儿。chóu jiàn huā fēi kuáng bù dìng,hái tóng qīng báo wǔ líng ér。

答章孝标

李绅

假金方用真金镀,若是真金不镀金。jiǎ jīn fāng yòng zhēn jīn dù,ruò shì zhēn jīn bù dù jīn。
十载长安得一第,何须空腹用高心。shí zài zhǎng ān dé yī dì,hé xū kōng fù yòng gāo xīn。

朱槿花

李绅

瘴烟长暖无霜雪,槿艳繁花满树红。zhàng yān zhǎng nuǎn wú shuāng xuě,jǐn yàn fán huā mǎn shù hóng。
每叹芳菲四时厌,不知开落有春风。měi tàn fāng fēi sì shí yàn,bù zhī kāi luò yǒu chūn fēng。

至潭州闻猿

李绅

昔陪天上三清客,今作端州万里人。xī péi tiān shàng sān qīng kè,jīn zuò duān zhōu wàn lǐ rén。
湘浦更闻猿夜啸,断肠无泪可沾巾。xiāng pǔ gèng wén yuán yè xiào,duàn cháng wú lèi kě zhān jīn。

江亭

李绅

瘴江昏雾连天合,欲作家书更断肠。zhàng jiāng hūn wù lián tiān hé,yù zuò jiā shū gèng duàn cháng。
今日病身悲状候,岂能埋骨向炎荒。jīn rì bìng shēn bēi zhuàng hòu,qǐ néng mái gǔ xiàng yán huāng。

红蕉花

李绅

红蕉花样炎方识,瘴水溪边色最深。hóng jiāo huā yàng yán fāng shí,zhàng shuǐ xī biān sè zuì shēn。
叶满丛深殷似火,不唯烧眼更烧心。yè mǎn cóng shēn yīn shì huǒ,bù wéi shāo yǎn gèng shāo xīn。

忆汉月

李绅

花开花落无时节,春去春来有底凭。huā kāi huā luò wú shí jié,chūn qù chūn lái yǒu dǐ píng。
燕子不藏雷不蛰,烛烟昏雾暗腾腾。yàn zi bù cáng léi bù zhé,zhú yān hūn wù àn téng téng。
921234567