古诗词

新楼诗二十首

李绅

【其一·新楼】
戎容罢引旌旗卷,朱户褰开雉堞高。róng róng bà yǐn jīng qí juǎn,zhū hù qiān kāi zhì dié gāo。
山耸翠微连郡阁,地临沧海接灵鳌。shān sǒng cuì wēi lián jùn gé,dì lín cāng hǎi jiē líng áo。
坐疑许宅驱鸡犬,笑类樊妻化羽毛。zuò yí xǔ zhái qū jī quǎn,xiào lèi fán qī huà yǔ máo。
惆怅桂枝零落促,莫思方朔种仙桃。chóu chàng guì zhī líng luò cù,mò sī fāng shuò zhǒng xiān táo。
【其二·海榴亭】
海榴亭早开繁蕊,光照晴霞破碧烟。hǎi liú tíng zǎo kāi fán ruǐ,guāng zhào qíng xiá pò bì yān。
高近紫霄疑菡萏,迥依江月半婵娟。gāo jìn zǐ xiāo yí hàn dàn,jiǒng yī jiāng yuè bàn chán juān。
怀芳不作翻风艳,别萼犹含泣露妍。huái fāng bù zuò fān fēng yàn,bié è yóu hán qì lù yán。
摇落旧丛云水隔,不堪行坐数流年。yáo luò jiù cóng yún shuǐ gé,bù kān xíng zuò shù liú nián。
【其三·望海亭】
乌盈兔缺天涯迥,鹤背松梢拂槛低。wū yíng tù quē tiān yá jiǒng,hè bèi sōng shāo fú kǎn dī。
湖镜坐隅看匣满,海涛生处辨云齐。hú jìng zuò yú kàn xiá mǎn,hǎi tāo shēng chù biàn yún qí。
夕岚明灭江帆小,烟树苍茫客思迷。xī lán míng miè jiāng fān xiǎo,yān shù cāng máng kè sī mí。
萧索感心俱是梦,九天应共草萋萋。xiāo suǒ gǎn xīn jù shì mèng,jiǔ tiān yīng gòng cǎo qī qī。
【其四 · 杜鹃楼】
杜鹃如火千房拆,丹槛低看晚景中。dù juān rú huǒ qiān fáng chāi,dān kǎn dī kàn wǎn jǐng zhōng。
繁艳向人啼宿露,落英飘砌怨春风。fán yàn xiàng rén tí sù lù,luò yīng piāo qì yuàn chūn fēng。
早梅昔待佳人折,好月谁将老子同。zǎo méi xī dài jiā rén zhé,hǎo yuè shuí jiāng lǎo zi tóng。
惟有此花随越鸟,一声啼处满山红。wéi yǒu cǐ huā suí yuè niǎo,yī shēng tí chù mǎn shān hóng。
【其五】
为怜湖水通宵望,不学樊杨却月楼。wèi lián hú shuǐ tōng xiāo wàng,bù xué fán yáng què yuè lóu。
惟待素规澄满镜,莫看纤魄挂如钩。wéi dài sù guī chéng mǎn jìng,mò kàn xiān pò guà rú gōu。
卷帘方影侵红烛,绕竹斜晖透碧流。juǎn lián fāng yǐng qīn hóng zhú,rào zhú xié huī tòu bì liú。
萧瑟晓风闻木落,此时何异洞庭秋。xiāo sè xiǎo fēng wén mù luò,cǐ shí hé yì dòng tíng qiū。
【其六】
绿波春水湖光满,丹槛连楹碧嶂遥。lǜ bō chūn shuǐ hú guāng mǎn,dān kǎn lián yíng bì zhàng yáo。
兰鹢对飞渔棹急,彩虹翻影海旗摇。lán yì duì fēi yú zhào jí,cǎi hóng fān yǐng hǎi qí yáo。
斗疑斑虎归三岛,散作游龙上九霄。dòu yí bān hǔ guī sān dǎo,sàn zuò yóu lóng shàng jiǔ xiāo。
鼍鼓若雷争胜负,柳堤花岸万人招。tuó gǔ ruò léi zhēng shèng fù,liǔ dī huā àn wàn rén zhāo。
【其七】
银地溪边遇衲师,笑将花宇指潜知。yín dì xī biān yù nà shī,xiào jiāng huā yǔ zhǐ qián zhī。
定观玄度生前事,不道灵山别后期。dìng guān xuán dù shēng qián shì,bù dào líng shān bié hòu qī。
真相有无因色界,化城兴灭在莲基。zhēn xiāng yǒu wú yīn sè jiè,huà chéng xīng miè zài lián jī。
好令沧海龙宫子,长护金人旧浴池。hǎo lìng cāng hǎi lóng gōng zi,zhǎng hù jīn rén jiù yù chí。
【其八·禹庙】
削平水土穷沧海,畚锸东南尽会稽。xuē píng shuǐ tǔ qióng cāng hǎi,běn chā dōng nán jǐn huì jī。
山拥翠屏朝玉帛,穴通金阙架云霓。shān yōng cuì píng cháo yù bó,xué tōng jīn quē jià yún ní。
秘文镂石藏青壁,宝检封云化紫泥。mì wén lòu shí cáng qīng bì,bǎo jiǎn fēng yún huà zǐ ní。
清庙万年长血食,始知明德与天齐。qīng miào wàn nián zhǎng xuè shí,shǐ zhī míng dé yǔ tiān qí。
【其九】
寺深松桂无尘事,地接荒郊带夕阳。sì shēn sōng guì wú chén shì,dì jiē huāng jiāo dài xī yáng。
啼鸟歇时山寂寂,野花残处月苍苍。tí niǎo xiē shí shān jì jì,yě huā cán chù yuè cāng cāng。
绛纱凝焰开金像,清梵销声闭竹房。jiàng shā níng yàn kāi jīn xiàng,qīng fàn xiāo shēng bì zhú fáng。
丘垄渐平连茂草,九原何处不心伤。qiū lǒng jiàn píng lián mào cǎo,jiǔ yuán hé chù bù xīn shāng。
【其十】
一峰凝黛当明镜,十仞乔松倚翠屏。yī fēng níng dài dāng míng jìng,shí rèn qiáo sōng yǐ cuì píng。
秋月满时侵兔魄,素波摇处动龟形。qiū yuè mǎn shí qīn tù pò,sù bō yáo chù dòng guī xíng。
旧深崖谷藏仙岛,新结楼台起佛扃。jiù shēn yá gǔ cáng xiān dǎo,xīn jié lóu tái qǐ fú jiōng。
不学大蛟凭水怪,等闲雪雨害生灵。bù xué dà jiāo píng shuǐ guài,děng xián xuě yǔ hài shēng líng。
【其十一·重台莲】
绿荷舒卷凉风晓,红萼开萦紫菂重。lǜ hé shū juǎn liáng fēng xiǎo,hóng è kāi yíng zǐ dì zhòng。
游女汉皋争笑脸,二妃湘浦并愁容。yóu nǚ hàn gāo zhēng xiào liǎn,èr fēi xiāng pǔ bìng chóu róng。
自含秋露贞姿结,不竞春妖冶态秾。zì hán qiū lù zhēn zī jié,bù jìng chūn yāo yě tài nóng。
终恐玉京仙子识,却将归种碧池峰。zhōng kǒng yù jīng xiān zi shí,què jiāng guī zhǒng bì chí fēng。
【其十二·橘园】
江城雾敛轻霜早,园橘千株欲变金。jiāng chéng wù liǎn qīng shuāng zǎo,yuán jú qiān zhū yù biàn jīn。
朱实摘时天路近,素英飘处海云深。zhū shí zhāi shí tiān lù jìn,sù yīng piāo chù hǎi yún shēn。
惧同枳棘愁迁徙,每抱馨香委照临。jù tóng zhǐ jí chóu qiān xǐ,měi bào xīn xiāng wěi zhào lín。
怜尔结根能自保,不随寒暑换贞心。lián ěr jié gēn néng zì bǎo,bù suí hán shǔ huàn zhēn xīn。
【其十三】
最深城郭在人烟,疑借壶中到梵天。zuì shēn chéng guō zài rén yān,yí jiè hú zhōng dào fàn tiān。
岩树桂花开月殿,石楼风铎绕金仙。yán shù guì huā kāi yuè diàn,shí lóu fēng duó rào jīn xiān。
地无尘染多灵草,室鉴真空有定泉。dì wú chén rǎn duō líng cǎo,shì jiàn zhēn kōng yǒu dìng quán。
应是法宫传觉路,使无烦恼见青莲。yīng shì fǎ gōng chuán jué lù,shǐ wú fán nǎo jiàn qīng lián。
【其十四·北楼樱桃花】
开花占得春光早,雪缀云装万萼轻。kāi huā zhàn dé chūn guāng zǎo,xuě zhuì yún zhuāng wàn è qīng。
凝艳拆时初照日,落英频处乍闻莺。níng yàn chāi shí chū zhào rì,luò yīng pín chù zhà wén yīng。
舞空柔弱看无力,带月葱茏似有情。wǔ kōng róu ruò kàn wú lì,dài yuè cōng lóng shì yǒu qíng。
多事东风入闺闼,尽飘芳思委江城。duō shì dōng fēng rù guī tà,jǐn piāo fāng sī wěi jiāng chéng。
【其十五·城上蔷薇】
蔷薇繁艳满城阴,烂熳开红次第深。qiáng wēi fán yàn mǎn chéng yīn,làn màn kāi hóng cì dì shēn。
新蕊度香翻宿蝶,密房飘影戏晨禽。xīn ruǐ dù xiāng fān sù dié,mì fáng piāo yǐng xì chén qín。
窦闺织妇惭诗句,南国佳人怨锦衾。dòu guī zhī fù cán shī jù,nán guó jiā rén yuàn jǐn qīn。
风月寂寥思往事,暮春空赋白头吟。fēng yuè jì liáo sī wǎng shì,mù chūn kōng fù bái tóu yín。
【其十六·南庭竹】
东南旧美凌霜操,五月凝阴入坐寒。dōng nán jiù měi líng shuāng cāo,wǔ yuè níng yīn rù zuò hán。
烟惹翠梢含玉露,粉开春箨耸琅玕。yān rě cuì shāo hán yù lù,fěn kāi chūn tuò sǒng láng gān。
莫令戏马童儿见,试引为龙道士看。mò lìng xì mǎ tóng ér jiàn,shì yǐn wèi lóng dào shì kàn。
知尔结根香实在,凤皇终拟下云端。zhī ěr jié gēn xiāng shí zài,fèng huáng zhōng nǐ xià yún duān。
【其十七】
石桥峰上栖玄鹤,碧阙岩边荫羽人。shí qiáo fēng shàng qī xuán hè,bì quē yán biān yīn yǔ rén。
冰叶万条垂碧实,玉珠千日保青春。bīng yè wàn tiáo chuí bì shí,yù zhū qiān rì bǎo qīng chūn。
月中泣露应同浥,涧底侵云尚有尘。yuè zhōng qì lù yīng tóng yì,jiàn dǐ qīn yún shàng yǒu chén。
徒使茯苓成琥珀,不为松老化龙鳞。tú shǐ fú líng chéng hǔ pò,bù wèi sōng lǎo huà lóng lín。
【其十八·海棠】
海边佳树生奇彩,知是仙山取得栽。hǎi biān jiā shù shēng qí cǎi,zhī shì xiān shān qǔ dé zāi。
琼蕊籍中闻阆苑,紫芝图上见蓬莱。qióng ruǐ jí zhōng wén láng yuàn,zǐ zhī tú shàng jiàn péng lái。
浅深芳萼通宵换,委积红英报晓开。qiǎn shēn fāng è tōng xiāo huàn,wěi jī hóng yīng bào xiǎo kāi。
寄语春园百花道,莫争颜色泛金杯。jì yǔ chūn yuán bǎi huā dào,mò zhēng yán sè fàn jīn bēi。
【其十九·水寺】
烟波野寺经过处,水国苍茫梦想中。yān bō yě sì jīng guò chù,shuǐ guó cāng máng mèng xiǎng zhōng。
云散浦间江月迥,日曛洲渚海潮通。yún sàn pǔ jiān jiāng yuè jiǒng,rì xūn zhōu zhǔ hǎi cháo tōng。
坐看鱼鸟沈浮远,静见楼台上下同。zuò kàn yú niǎo shěn fú yuǎn,jìng jiàn lóu tái shàng xià tóng。
闻道化城方便喻,只应从此到龙宫。wén dào huà chéng fāng biàn yù,zhǐ yīng cóng cǐ dào lóng gōng。
【其二十·灵汜桥】
灵汜桥边多感伤,分明湖派绕回塘。líng sì qiáo biān duō gǎn shāng,fēn míng hú pài rào huí táng。
岸花前后闻幽鸟,湖月高低怨绿杨。àn huā qián hòu wén yōu niǎo,hú yuè gāo dī yuàn lǜ yáng。
能促岁阴惟白发,巧乘风马是春光。néng cù suì yīn wéi bái fā,qiǎo chéng fēng mǎ shì chūn guāng。
何须化鹤归华表,却数凋零念越乡。hé xū huà hè guī huá biǎo,què shù diāo líng niàn yuè xiāng。
李绅

李绅

李绅(772—846)汉族,亳州(今属安徽)人,生于乌程(今浙江湖州),长于润州无锡(今属江苏)。字公垂。27岁考中进士,补国子助教。与元稹、白居易交游甚密,他一生最闪光的部分在于诗歌,他是在文学史上产生过巨大影响的新乐府运动的参与者。作有《乐府新题》20首,已佚。著有《悯农》诗两首:“锄禾日当午,汗滴禾下土,谁知盘中餐,粒粒皆辛苦。”脍灸人口,妇孺皆知,千古传诵。《全唐诗》存其诗四卷。 李绅的作品>>

猜您喜欢

赋月

李绅

月,光辉,皎洁。yuè,guāng huī,jiǎo jié。
耀乾坤,静空阔。yào qián kūn,jìng kōng kuò。
圆满中秋,玩争诗哲。yuán mǎn zhōng qiū,wán zhēng shī zhé。
玉兔镝难穿,桂枝人共折。yù tù dī nán chuān,guì zhī rén gòng zhé。
万象照乃无私,琼台岂遮君谒。wàn xiàng zhào nǎi wú sī,qióng tái qǐ zhē jūn yè。
抱琴对弹别鹤声,不得知音声不切。bào qín duì dàn bié hè shēng,bù dé zhī yīn shēng bù qiè。

悯农(其二)

李绅

锄禾日当午,汗滴禾下土。chú hé rì dāng wǔ,hàn dī hé xià tǔ。
谁知盘中餐,粒粒皆辛苦?shuí zhī pán zhōng cān,lì lì jiē xīn kǔ?

悯农(其一)

李绅

春种一粒粟,秋收万颗子。chūn zhǒng yī lì sù,qiū shōu wàn kē zi。
四海无闲田,农夫犹饿死。sì hǎi wú xián tián,nóng fū yóu è sǐ。

题白乐天文集

李绅

寄玉莲花藏,缄珠贝叶扃。jì yù lián huā cáng,jiān zhū bèi yè jiōng。
院闲容客读,讲倦许僧听。yuàn xián róng kè dú,jiǎng juàn xǔ sēng tīng。
部列雕金榜,题存刻石铭。bù liè diāo jīn bǎng,tí cún kè shí míng。
永添鸿宝集,莫杂小乘经。yǒng tiān hóng bǎo jí,mò zá xiǎo chéng jīng。

忆春日太液池

李绅

宫莺报晓瑞烟开,三岛灵禽拂水回。gōng yīng bào xiǎo ruì yān kāi,sān dǎo líng qín fú shuǐ huí。
桥转彩虹当绮殿,舰浮花鹢近蓬莱。qiáo zhuǎn cǎi hóng dāng qǐ diàn,jiàn fú huā yì jìn péng lái。
草承香辇王孙长,桃艳仙颜阿母栽。cǎo chéng xiāng niǎn wáng sūn zhǎng,táo yàn xiān yán ā mǔ zāi。
簪笔此时方侍从,却思金马笑邹枚。zān bǐ cǐ shí fāng shì cóng,què sī jīn mǎ xiào zōu méi。

忆夜直金銮殿承旨

李绅

月当银汉玉绳低,深听箫韶碧落齐。yuè dāng yín hàn yù shéng dī,shēn tīng xiāo sháo bì luò qí。
门压紫垣高绮树,阁连青琐近丹梯。mén yā zǐ yuán gāo qǐ shù,gé lián qīng suǒ jìn dān tī。
墨宣外渥催飞诏,草布深恩促换题。mò xuān wài wò cuī fēi zhào,cǎo bù shēn ēn cù huàn tí。
明日独归花路远,可怜人世隔云霓。míng rì dú guī huā lù yuǎn,kě lián rén shì gé yún ní。

忆春日曲江宴后许至芙蓉园

李绅

春风上苑开桃李,诏许看花入御园。chūn fēng shàng yuàn kāi táo lǐ,zhào xǔ kàn huā rù yù yuán。
香径草中回玉勒,凤皇池畔泛金樽。xiāng jìng cǎo zhōng huí yù lēi,fèng huáng chí pàn fàn jīn zūn。
绿丝垂柳遮风暗,红药低丛拂砌繁。lǜ sī chuí liǔ zhē fēng àn,hóng yào dī cóng fú qì fán。
归绕曲江烟景晚,未央明月锁千门。guī rào qū jiāng yān jǐng wǎn,wèi yāng míng yuè suǒ qiān mén。

新昌宅书堂前有药树一株今已盈拱前长庆中于翰林院内西轩药树下移得才长一寸仆夫封一泥丸以归植今则长成名之天上树

李绅

白榆星底开红甲,珠树宫中长紫霄。bái yú xīng dǐ kāi hóng jiǎ,zhū shù gōng zhōng zhǎng zǐ xiāo。
丹彩结心才辨质,碧枝抽叶乍成条。dān cǎi jié xīn cái biàn zhì,bì zhī chōu yè zhà chéng tiáo。
羽衣道士偷玄圃,金简真人护玉苗。yǔ yī dào shì tōu xuán pǔ,jīn jiǎn zhēn rén hù yù miáo。
长带九天馀雨露,近来葱翠欲成乔。zhǎng dài jiǔ tiān yú yǔ lù,jìn lái cōng cuì yù chéng qiáo。

过钟陵

李绅

龙沙江尾抱钟陵,水郭村桥晚景澄。lóng shā jiāng wěi bào zhōng líng,shuǐ guō cūn qiáo wǎn jǐng chéng。
江对楚山千里月,郭连渔浦万家灯。jiāng duì chǔ shān qiān lǐ yuè,guō lián yú pǔ wàn jiā dēng。
省抛双旆辞荣宠,遽落丹霄起爱憎。shěng pāo shuāng pèi cí róng chǒng,jù luò dān xiāo qǐ ài zēng。
惆怅旧游同草露,却思恩顾一沾膺。chóu chàng jiù yóu tóng cǎo lù,què sī ēn gù yī zhān yīng。

溯西江

李绅

江风不定半晴阴,愁对花时尽日吟。jiāng fēng bù dìng bàn qíng yīn,chóu duì huā shí jǐn rì yín。
孤棹自迟从蹭蹬,乱帆争疾竞浮沉。gū zhào zì chí cóng cèng dēng,luàn fān zhēng jí jìng fú chén。
一身累困怀千载,百口无虞贵万金。yī shēn lèi kùn huái qiān zài,bǎi kǒu wú yú guì wàn jīn。
空阔远看波浪息,楚山安稳过云岑。kōng kuò yuǎn kàn bō làng xī,chǔ shān ān wěn guò yún cén。

早发

李绅

沙洲月落宿禽惊,潮起风微晓雾生。shā zhōu yuè luò sù qín jīng,cháo qǐ fēng wēi xiǎo wù shēng。
黄鹤浪明知上信,黑龙山暗避前程。huáng hè làng míng zhī shàng xìn,hēi lóng shān àn bì qián chéng。
火旗似辨吴门戍,水驿遥迷楚塞城。huǒ qí shì biàn wú mén shù,shuǐ yì yáo mí chǔ sāi chéng。
萧索更看江叶下,两乡俱是宦游情。xiāo suǒ gèng kàn jiāng yè xià,liǎng xiāng jù shì huàn yóu qíng。

守滁阳深秋忆登郡城望琅琊

李绅

山城小阁临青嶂,红树莲宫接薜萝。shān chéng xiǎo gé lín qīng zhàng,hóng shù lián gōng jiē bì luó。
斜日半岩开古殿,野烟浮水掩轻波。xié rì bàn yán kāi gǔ diàn,yě yān fú shuǐ yǎn qīng bō。
菊迎秋节西风急,雁引砧声北思多。jú yíng qiū jié xī fēng jí,yàn yǐn zhēn shēng běi sī duō。
深夜独吟还不寐,坐看凝露满庭莎。shēn yè dú yín hái bù mèi,zuò kàn níng lù mǎn tíng shā。

滁阳春日怀果园闲宴

李绅

西园到日栽桃李,红白低枝拂酒杯。xī yuán dào rì zāi táo lǐ,hóng bái dī zhī fú jiǔ bēi。
繁艳只愁风处落,醉筵多就月中开。fán yàn zhǐ chóu fēng chù luò,zuì yán duō jiù yuè zhōng kāi。
劝人莫折怜芳早,把烛频看畏晓催。quàn rén mò zhé lián fāng zǎo,bǎ zhú pín kàn wèi xiǎo cuī。
闻道数年深草露,几株犹得近池台。wén dào shù nián shēn cǎo lù,jǐ zhū yóu dé jìn chí tái。

转寿春守太和庚戌岁二月祗命寿阳时替裴五墉终殁因视壁题自墉而上或除名在边坐殿殁凡七子无一存焉寿人多寇盗好诉讦时谓讦时谓之凶郡犷俗特著蒙此处之顾余衰年甘蹑前患俾三月而寇静期岁而人和虎不暴物奸吏屏窜三载复遭邪佞所恶授宾客分司东都或举其目或寄于风亦粗继诗人之末云

李绅

未登崖谷寻丹灶,且历轩窗看壁题。wèi dēng yá gǔ xún dān zào,qiě lì xuān chuāng kàn bì tí。
那遇八公生羽翼,空悲七子委尘泥。nà yù bā gōng shēng yǔ yì,kōng bēi qī zi wěi chén ní。
旧坛无复翔云鹤,废垒曾经振鼓鼙。jiù tán wú fù xiáng yún hè,fèi lěi céng jīng zhèn gǔ pí。
点检遗编尽朝菌,应难求望一刀圭。diǎn jiǎn yí biān jǐn cháo jūn,yīng nán qiú wàng yī dāo guī。

忆寿春废虎坑余以春二月至郡主吏举所职称霍山多虎每岁采茶为患择肉于人至春常修陷阱数十所勒猎者采其皮睛余悉除罢之是岁虎不复为害至余去郡三载

李绅

匪将履尾求兢惕,那效探雏所患争。fěi jiāng lǚ wěi qiú jīng tì,nà xiào tàn chú suǒ huàn zhēng。
当路绝群尝诫暴,为猫驱狝亦先迎。dāng lù jué qún cháng jiè bào,wèi māo qū xiǎn yì xiān yíng。
每推至化宣余力,岂用潜机害尔生。měi tuī zhì huà xuān yú lì,qǐ yòng qián jī hài ěr shēng。
休逐豺狼止贪戾,好为仁兽答皇明。xiū zhú chái láng zhǐ tān lì,hǎo wèi rén shòu dá huáng míng。
921234567