古诗词

水调歌头·其一圆史宰受荐

徐鹿卿

五剡乃脱选,通籍入金闺。wǔ shàn nǎi tuō xuǎn,tōng jí rù jīn guī。
祖宗立法初意,正欲猎英奇。zǔ zōng lì fǎ chū yì,zhèng yù liè yīng qí。
近世流风薄矣,强者立跻霄汉,弱者困尘泥。jìn shì liú fēng báo yǐ,qiáng zhě lì jī xiāo hàn,ruò zhě kùn chén ní。
流水伯牙操,底处有钟期。liú shuǐ bó yá cāo,dǐ chù yǒu zhōng qī。
公为政,民不扰,吏无欺。gōng wèi zhèng,mín bù rǎo,lì wú qī。
春风桃李满县,当路几人知。chūn fēng táo lǐ mǎn xiàn,dāng lù jǐ rén zhī。
五马宏开公道,一鹗首旌治最,迟乃速之基。wǔ mǎ hóng kāi gōng dào,yī è shǒu jīng zhì zuì,chí nǎi sù zhī jī。
不枉受人荐,更看荐人时。bù wǎng shòu rén jiàn,gèng kàn jiàn rén shí。
徐鹿卿

徐鹿卿

徐鹿卿(1170—1249),字德夫,号泉谷,隆兴丰城(今江西省丰城市白土镇后泉村)人。南宋文学家、藏书家。徐鹿卿生于宋孝宗乾道六年,卒于理宗淳祐九年,年八十岁。博通经史,以文学著名乡里。嘉定十六年,(公元一二二三年)廷试进士,调安南军学教授,复申理义之学。入为枢密院编修官。时刘克庄、王迈、方大琮皆因事被黜,他作诗赠之,并为弹劾。太学诸生作四贤诗美之。累官吏部侍郎,提举鸿禧观致仕。及卒,谥清正。鹿卿著有泉谷文集及奏议、讲议等,《宋史本传》传于世。 徐鹿卿的作品>>

猜您喜欢

湛泉送客二绝句

徐鹿卿

吾生如寄耳,岭阯又三年。wú shēng rú jì ěr,lǐng zhǐ yòu sān nián。
政自归心碎,那堪送客船。zhèng zì guī xīn suì,nà kān sòng kè chuán。

湛泉送客二绝句

徐鹿卿

中年怀易恶,更听断肠声。zhōng nián huái yì è,gèng tīng duàn cháng shēng。
多谢两榕树,逢人管送迎。duō xiè liǎng róng shù,féng rén guǎn sòng yíng。

感兴

徐鹿卿

吹竽媚所好,乞墦厌其馀。chuī yú mèi suǒ hǎo,qǐ fán yàn qí yú。
迩来效尤者,往往拾芥如。ěr lái xiào yóu zhě,wǎng wǎng shí jiè rú。

感兴

徐鹿卿

浮名岂不荣,遗道亦安忍。fú míng qǐ bù róng,yí dào yì ān rěn。
君看赵孟徒,千古同一尽。jūn kàn zhào mèng tú,qiān gǔ tóng yī jǐn。

杂兴

徐鹿卿

荒凉横浦郡,颇称冷官居。huāng liáng héng pǔ jùn,pǒ chēng lěng guān jū。
为甚更清睡,冬来不读书。wèi shén gèng qīng shuì,dōng lái bù dú shū。

杂兴

徐鹿卿

梅花亦何奇,偏便幽人爱。méi huā yì hé qí,piān biàn yōu rén ài。
清寒风雪夜,一枝静相对。qīng hán fēng xuě yè,yī zhī jìng xiāng duì。

杂兴

徐鹿卿

竹枝双翡翠,缩颈照寒水。zhú zhī shuāng fěi cuì,suō jǐng zhào hán shuǐ。
蓦见渡溪人,一声忽飞起。mò jiàn dù xī rén,yī shēng hū fēi qǐ。

杂兴

徐鹿卿

庭兰尚牢落,庭草已勾萌。tíng lán shàng láo luò,tíng cǎo yǐ gōu méng。
草与兰何似,东风亦世情。cǎo yǔ lán hé shì,dōng fēng yì shì qíng。

杂兴

徐鹿卿

岂不谋数椽,吾力苦未足。qǐ bù móu shù chuán,wú lì kǔ wèi zú。
破屋傥支撑,尚堪灯火读。pò wū tǎng zhī chēng,shàng kān dēng huǒ dú。

杂兴

徐鹿卿

学诗不能神,得句常草草。xué shī bù néng shén,dé jù cháng cǎo cǎo。
傥可寄吾怀,岂必人称好。tǎng kě jì wú huái,qǐ bì rén chēng hǎo。

之官过赣滩

徐鹿卿

玉局诗中皇恐滩,闻之已为骨毛寒。yù jú shī zhōng huáng kǒng tān,wén zhī yǐ wèi gǔ máo hán。
那知舞索并天柱,更向前头作怒澜。nà zhī wǔ suǒ bìng tiān zhù,gèng xiàng qián tóu zuò nù lán。

之官过赣滩

徐鹿卿

滩声嘈杂怒轰雷,顽石参差拨不开。tān shēng cáo zá nù hōng léi,wán shí cān chà bō bù kāi。
行客尽言滩路崄,谁教君向崄中来。xíng kè jǐn yán tān lù xiǎn,shuí jiào jūn xiàng xiǎn zhōng lái。

雨霁报谒见一鹭得鱼群鹭争食之

徐鹿卿

一鹭翩翩傍钓矶,隔汀群鹭已知机。yī lù piān piān bàng diào jī,gé tīng qún lù yǐ zhī jī。
空将辛苦供群吻,毕竟贪鱼罪有归。kōng jiāng xīn kǔ gōng qún wěn,bì jìng tān yú zuì yǒu guī。

雨霁报谒见一鹭得鱼群鹭争食之

徐鹿卿

履崄窥鱼得几何,傍来攫取较多多。lǚ xiǎn kuī yú dé jǐ hé,bàng lái jué qǔ jiào duō duō。
争如敛翼餐馀粟,犹在人间洁白科。zhēng rú liǎn yì cān yú sù,yóu zài rén jiān jié bái kē。

寿曾佥判

徐鹿卿

渐报星桥铁锁开,游仙失脚下蓬莱。jiàn bào xīng qiáo tiě suǒ kāi,yóu xiān shī jiǎo xià péng lái。
一番春色归桃杏,半吐歌唇献寿杯。yī fān chūn sè guī táo xìng,bàn tǔ gē chún xiàn shòu bēi。