古诗词

塞上听吹笛

高适

雪净胡天牧马还,月明羌笛戍楼间。xuě jìng hú tiān mù mǎ hái,yuè míng qiāng dí shù lóu jiān。
借问梅花何处落,风吹一夜满关山。jiè wèn méi huā hé chù luò,fēng chuī yī yè mǎn guān shān。
高适

高适

高适是我国唐代著名的边塞诗人,世称“高常侍”。 作品收录于《高常侍集》。高适与岑参并称“高岑”,其诗作笔力雄健,气势奔放,洋溢着盛唐时期所特有的奋发进取、蓬勃向上的时代精神。 高适的作品>>

猜您喜欢

双六头赋送李参军

高适

有物兮四方故城,六面砥平,白质黑文,花攒星明。yǒu wù xī sì fāng gù chéng,liù miàn dǐ píng,bái zhì hēi wén,huā zǎn xīng míng。
主张尔手谈,决断尔心争,推得失似关乎天命,而消息乃用乎人情。zhǔ zhāng ěr shǒu tán,jué duàn ěr xīn zhēng,tuī dé shī shì guān hū tiān mìng,ér xiāo xī nǎi yòng hū rén qíng。
若行之尤,思之精,虽邂逅而小比,必指掌而大亨。ruò xíng zhī yóu,sī zhī jīng,suī xiè hòu ér xiǎo bǐ,bì zhǐ zhǎng ér dà hēng。
李侯李侯保令名,无怨败于垂成。lǐ hóu lǐ hóu bǎo lìng míng,wú yuàn bài yú chuí chéng。
明年傥有一掷分,君不先鸣谁先鸣?míng nián tǎng yǒu yī zhì fēn,jūn bù xiān míng shuí xiān míng?

在哥舒大夫幕下请辞退托兴奉诗

高适

自从嫁与君,不省一日乐。zì cóng jià yǔ jūn,bù shěng yī rì lè。
遣妾作歌舞,好时还道恶。qiǎn qiè zuò gē wǔ,hǎo shí hái dào è。
不是妾无堪,君家妇难作。bù shì qiè wú kān,jūn jiā fù nán zuò。
下堂辞君去,去后君莫错。xià táng cí jūn qù,qù hòu jūn mò cuò。

自武威赴临洮谒大夫不及因书即事寄河西陇右幕下诸公

高适

浩荡去乡县,飘飖瞻节旄。hào dàng qù xiāng xiàn,piāo yáo zhān jié máo。
扬鞭发武威,落日至临洮。yáng biān fā wǔ wēi,luò rì zhì lín táo。
主人未相识,客子心忉忉。zhǔ rén wèi xiāng shí,kè zi xīn dāo dāo。
顾见征战归,始知士马豪。gù jiàn zhēng zhàn guī,shǐ zhī shì mǎ háo。
戈鋋耀崖谷,声气如风涛。gē chán yào yá gǔ,shēng qì rú fēng tāo。
隐轸戎旅间,功业竞相褒。yǐn zhěn róng lǚ jiān,gōng yè jìng xiāng bāo。
献状陈首级,飨军烹太牢。xiàn zhuàng chén shǒu jí,xiǎng jūn pēng tài láo。
俘囚驱面缚,长幼随颠毛。fú qiú qū miàn fù,zhǎng yòu suí diān máo。
毡裘何蒙茸,血食本膻臊。zhān qiú hé méng rōng,xuè shí běn shān sāo。
汉将乃儿戏,秦人空自劳。hàn jiāng nǎi ér xì,qín rén kōng zì láo。
立马眺洪河,惊风吹白蒿。lì mǎ tiào hóng hé,jīng fēng chuī bái hāo。
云屯寒色苦,雪合群山高。yún tún hán sè kǔ,xuě hé qún shān gāo。
远戍际天末,边烽连贼壕。yuǎn shù jì tiān mò,biān fēng lián zéi háo。
我本江海游,逝将心利逃。wǒ běn jiāng hǎi yóu,shì jiāng xīn lì táo。
一朝感推荐,万里从英髦。yī cháo gǎn tuī jiàn,wàn lǐ cóng yīng máo。
飞鸣盖殊伦,俯仰忝诸曹。fēi míng gài shū lún,fǔ yǎng tiǎn zhū cáo。
燕颔知有待,龙泉惟所操。yàn hàn zhī yǒu dài,lóng quán wéi suǒ cāo。
相士惭入幕,怀贤愿同袍。xiāng shì cán rù mù,huái xián yuàn tóng páo。
清抡挥麈尾,乘酣持蟹螯。qīng lūn huī zhǔ wěi,chéng hān chí xiè áo。
此行岂易酬,深意方郁陶。cǐ xíng qǐ yì chóu,shēn yì fāng yù táo。
微效傥不遂,终然辞佩刀。wēi xiào tǎng bù suì,zhōng rán cí pèi dāo。

奉赠贺郎诗一首

高适

报贺郎,莫潜藏。bào hè láng,mò qián cáng。
障门终不免,何用漫思量。zhàng mén zhōng bù miǎn,hé yòng màn sī liàng。
清酒浓如鸡,臛㹠与白羊。qīng jiǔ nóng rú jī,huò tún yǔ bái yáng。
不论空蒜酢,兼要好椒姜。bù lùn kōng suàn cù,jiān yào hǎo jiāo jiāng。
姑娣能无语,多言有侍娘。gū dì néng wú yǔ,duō yán yǒu shì niáng。
不知何日办,急共妇平章。bù zhī hé rì bàn,jí gòng fù píng zhāng。
如其意不决,请问阿耶娘。rú qí yì bù jué,qǐng wèn ā yé niáng。

送萧判官赋得黄花戍

高适

君不见黄花曲里黄,戍日萧萧带寒树。jūn bù jiàn huáng huā qū lǐ huáng,shù rì xiāo xiāo dài hán shù。
楼上偏临北斗星,门前直至西州路。lóu shàng piān lín běi dòu xīng,mén qián zhí zhì xī zhōu lù。
每到瓜时更卒来,祇对黄花□□□。měi dào guā shí gèng zú lái,qí duì huáng huā。
楼中几度哭明月,笛里何人吹《落梅》?lóu zhōng jǐ dù kū míng yuè,dí lǐ hé rén chuī luò méi?
多君莫不推才杰,欲奏平戎赴天阙。duō jūn mò bù tuī cái jié,yù zòu píng róng fù tiān quē。
辕门杯酒别交亲,去去云霄羽翼新。yuán mén bēi jiǔ bié jiāo qīn,qù qù yún xiāo yǔ yì xīn。
知君马上貂裘暖,须念黄花久戍人。zhī jūn mǎ shàng diāo qiú nuǎn,xū niàn huáng huā jiǔ shù rén。

遇崔二有别

高适

大国多任士,明时遗此人。dà guó duō rèn shì,míng shí yí cǐ rén。
颐颔尚丰盈,毛骨未合迍。yí hàn shàng fēng yíng,máo gǔ wèi hé zhūn。
逸足望千里,商歌悲四邻。yì zú wàng qiān lǐ,shāng gē bēi sì lín。
谁谓多才富,却令家道贫。shuí wèi duō cái fù,què lìng jiā dào pín。
秋风吹别马,携手更伤神。qiū fēng chuī bié mǎ,xié shǒu gèng shāng shén。

杂曲歌辞行路难二首

高适

君不见富家翁,旧时贫贱谁比数。jūn bù jiàn fù jiā wēng,jiù shí pín jiàn shuí bǐ shù。
一朝金多结豪贵,万事胜人健如虎。yī cháo jīn duō jié háo guì,wàn shì shèng rén jiàn rú hǔ。
子孙成行满眼前,妻能管弦妾能舞。zi sūn chéng xíng mǎn yǎn qián,qī néng guǎn xián qiè néng wǔ。
自矜一身忽如此,却笑傍人独愁苦。zì jīn yī shēn hū rú cǐ,què xiào bàng rén dú chóu kǔ。
东邻少年安所如,席门穷巷出无车。dōng lín shǎo nián ān suǒ rú,xí mén qióng xiàng chū wú chē。
有才不肯学干谒,何用年年空读书。yǒu cái bù kěn xué gàn yè,hé yòng nián nián kōng dú shū。

杂曲歌辞·行路难·其二

高适

长安少年不少钱,能骑骏马鸣金鞭。zhǎng ān shǎo nián bù shǎo qián,néng qí jùn mǎ míng jīn biān。
五侯相逢大道边,美人弦管争留连。wǔ hóu xiāng féng dà dào biān,měi rén xián guǎn zhēng liú lián。
黄金如斗不敢惜,片言如山莫弃捐。huáng jīn rú dòu bù gǎn xī,piàn yán rú shān mò qì juān。
安知憔悴读书者,暮宿虚台私自怜。ān zhī qiáo cuì dú shū zhě,mù sù xū tái sī zì lián。

秋胡行

高适

妾本邯郸未嫁时,容华倚翠人未知。qiè běn hán dān wèi jià shí,róng huá yǐ cuì rén wèi zhī。
一朝结发从君子,将妾迢迢东鲁陲。yī cháo jié fā cóng jūn zi,jiāng qiè tiáo tiáo dōng lǔ chuí。
时逢大道无艰阻,君方游宦从陈汝。shí féng dà dào wú jiān zǔ,jūn fāng yóu huàn cóng chén rǔ。
蕙楼独卧频度春,彩阁辞君几徂暑。huì lóu dú wò pín dù chūn,cǎi gé cí jūn jǐ cú shǔ。
三月垂杨蚕未眠,携笼结侣南陌边。sān yuè chuí yáng cán wèi mián,xié lóng jié lǚ nán mò biān。
道逢行子不相识,赠妾黄金买少年。dào féng xíng zi bù xiāng shí,zèng qiè huáng jīn mǎi shǎo nián。
妾家夫婿经离久,寸心誓与长相守。qiè jiā fū xù jīng lí jiǔ,cùn xīn shì yǔ zhǎng xiāng shǒu。
愿言行路莫多情,道妾贞心在人口。yuàn yán xíng lù mò duō qíng,dào qiè zhēn xīn zài rén kǒu。
日暮蚕饥相命归,携笼端饰来庭闱。rì mù cán jī xiāng mìng guī,xié lóng duān shì lái tíng wéi。
劳心苦力终无恨,所冀君恩即可依。láo xīn kǔ lì zhōng wú hèn,suǒ jì jūn ēn jí kě yī。
闻说行人已归止,乃是向来赠金子。wén shuō xíng rén yǐ guī zhǐ,nǎi shì xiàng lái zèng jīn zi。
相看颜色不复言,相顾怀惭有何已。xiāng kàn yán sè bù fù yán,xiāng gù huái cán yǒu hé yǐ。
从来自隐无疑背,直为君情也相会。cóng lái zì yǐn wú yí bèi,zhí wèi jūn qíng yě xiāng huì。
如何咫尺仍有情,况复迢迢千里外。rú hé zhǐ chǐ réng yǒu qíng,kuàng fù tiáo tiáo qiān lǐ wài。
誓将顾恩不顾身,念君此日赴河津。shì jiāng gù ēn bù gù shēn,niàn jūn cǐ rì fù hé jīn。
莫道向来不得意,故欲留规诫后人。mò dào xiàng lái bù dé yì,gù yù liú guī jiè hòu rén。

杂曲歌辞·邯郸少年行

高适

邯郸城南游侠子,自矜生长邯郸里。hán dān chéng nán yóu xiá zi,zì jīn shēng zhǎng hán dān lǐ。
千场纵博家仍富,几度报雠身不死。qiān chǎng zòng bó jiā réng fù,jǐ dù bào chóu shēn bù sǐ。
宅中歌笑日纷纷,门外车马常如云。zhái zhōng gē xiào rì fēn fēn,mén wài chē mǎ cháng rú yún。
未知肝胆向谁是,令人却忆平原君。wèi zhī gān dǎn xiàng shuí shì,lìng rén què yì píng yuán jūn。
君不见今人交态薄,黄金用尽还疏索。jūn bù jiàn jīn rén jiāo tài báo,huáng jīn yòng jǐn hái shū suǒ。
以兹感叹辞旧游,更于时事无所求。yǐ zī gǎn tàn cí jiù yóu,gèng yú shí shì wú suǒ qiú。
且与少年饮美酒,往来射猎西山头。qiě yǔ shǎo nián yǐn měi jiǔ,wǎng lái shè liè xī shān tóu。

古乐府飞龙曲留上陈左相

高适

德以精灵降,时膺梦寐求。dé yǐ jīng líng jiàng,shí yīng mèng mèi qiú。
苍生谢安石,天子富平侯。cāng shēng xiè ān shí,tiān zi fù píng hóu。
尊俎资高论,岩廊挹大猷。zūn zǔ zī gāo lùn,yán láng yì dà yóu。
相门连户牖,卿族嗣弓裘。xiāng mén lián hù yǒu,qīng zú sì gōng qiú。
豁达云开霁,清明月映秋。huō dá yún kāi jì,qīng míng yuè yìng qiū。
能为吉甫颂,善用子房筹。néng wèi jí fǔ sòng,shàn yòng zi fáng chóu。
阶砌思攀陟,门阑尚阻修。jiē qì sī pān zhì,mén lán shàng zǔ xiū。
高山不易仰,大匠本难投。gāo shān bù yì yǎng,dà jiàng běn nán tóu。
迹与松乔合,心缘启沃留。jì yǔ sōng qiáo hé,xīn yuán qǐ wò liú。
公才山吏部,书癖杜荆州。gōng cái shān lì bù,shū pǐ dù jīng zhōu。
幸沐千年圣,何辞一尉休。xìng mù qiān nián shèng,hé cí yī wèi xiū。
折腰知宠辱,回首见沈浮。zhé yāo zhī chǒng rǔ,huí shǒu jiàn shěn fú。
天地庄生马,江湖范蠡舟。tiān dì zhuāng shēng mǎ,jiāng hú fàn lí zhōu。
逍遥堪自乐,浩荡信无忧。xiāo yáo kān zì lè,hào dàng xìn wú yōu。
去此从黄绶,归欤任白头。qù cǐ cóng huáng shòu,guī yú rèn bái tóu。
风尘与霄汉,瞻望日悠悠。fēng chén yǔ xiāo hàn,zhān wàng rì yōu yōu。

杂曲歌辞·蓟门行五首

高适

黯黯长城外,日没更烟尘。àn àn zhǎng chéng wài,rì méi gèng yān chén。
胡骑虽凭陵,汉兵不顾身。hú qí suī píng líng,hàn bīng bù gù shēn。
古树满空塞,黄云愁杀人。gǔ shù mǎn kōng sāi,huáng yún chóu shā rén。

杂曲歌辞蓟门行五首

高适

汉家能用武,开拓穷异域。hàn jiā néng yòng wǔ,kāi tuò qióng yì yù。
戍卒厌糠覈,降胡饱衣食。shù zú yàn kāng hé,jiàng hú bǎo yī shí。
开亭试一望,吾欲涕沾臆。kāi tíng shì yī wàng,wú yù tì zhān yì。

杂曲歌辞蓟门行五首

高适

蓟门逢古老,独立思氛氲。jì mén féng gǔ lǎo,dú lì sī fēn yūn。
一身既零丁,头鬓白纷纷。yī shēn jì líng dīng,tóu bìn bái fēn fēn。
勋庸今已矣,不识霍将军。xūn yōng jīn yǐ yǐ,bù shí huò jiāng jūn。

杂曲歌辞蓟门行五首

高适

边城十一月,雨雪乱霏霏。biān chéng shí yī yuè,yǔ xuě luàn fēi fēi。
元戎号令严,人马亦轻肥。yuán róng hào lìng yán,rén mǎ yì qīng féi。
羌胡无尽日,征战几时归。qiāng hú wú jǐn rì,zhēng zhàn jǐ shí guī。