古诗词

塞上听吹笛

高适

雪净胡天牧马还,月明羌笛戍楼间。xuě jìng hú tiān mù mǎ hái,yuè míng qiāng dí shù lóu jiān。
借问梅花何处落,风吹一夜满关山。jiè wèn méi huā hé chù luò,fēng chuī yī yè mǎn guān shān。
高适

高适

高适是我国唐代著名的边塞诗人,世称“高常侍”。 作品收录于《高常侍集》。高适与岑参并称“高岑”,其诗作笔力雄健,气势奔放,洋溢着盛唐时期所特有的奋发进取、蓬勃向上的时代精神。 高适的作品>>

猜您喜欢

送柴司户充刘卿

高适

岭外资雄镇,朝端宠节旄。lǐng wài zī xióng zhèn,cháo duān chǒng jié máo。
月卿临幕府,星使出词曹。yuè qīng lín mù fǔ,xīng shǐ chū cí cáo。
海对羊城阔,山连象郡高。hǎi duì yáng chéng kuò,shān lián xiàng jùn gāo。
风霜驱瘴疠,忠信涉波涛。fēng shuāng qū zhàng lì,zhōng xìn shè bō tāo。
别恨随流水,交情脱宝刀。bié hèn suí liú shuǐ,jiāo qíng tuō bǎo dāo。
有才无不适,行矣莫徒劳。yǒu cái wú bù shì,xíng yǐ mò tú láo。

送蔡少府赴登州推事

高适

胶东连即墨,莱水入沧溟。jiāo dōng lián jí mò,lái shuǐ rù cāng míng。
国小常多事,人讹屡抵刑。guó xiǎo cháng duō shì,rén é lǚ dǐ xíng。
公才徵郡邑,诏使出郊坰。gōng cái zhēng jùn yì,zhào shǐ chū jiāo jiōng。
标格谁当犯,风谣信可听。biāo gé shuí dāng fàn,fēng yáo xìn kě tīng。
峥嵘大岘口,逦迤汶阳亭。zhēng róng dà xiàn kǒu,lǐ yí wèn yáng tíng。
地迥云偏白,天秋山更青。dì jiǒng yún piān bái,tiān qiū shān gèng qīng。
祖筵方卜昼,王事急侵星。zǔ yán fāng bo zhòu,wáng shì jí qīn xīng。
劝尔将为德,斯言盖有听。quàn ěr jiāng wèi dé,sī yán gài yǒu tīng。

秦中送李九赴越

高适

携手望千里,于今将十年。xié shǒu wàng qiān lǐ,yú jīn jiāng shí nián。
如何每离别,心事复迍邅。rú hé měi lí bié,xīn shì fù zhūn zhān。
适越虽有以,出关终耿然。shì yuè suī yǒu yǐ,chū guān zhōng gěng rán。
愁霖不可向,长路或难前。chóu lín bù kě xiàng,zhǎng lù huò nán qián。
吴会独行客,山阴秋夜船。wú huì dú xíng kè,shān yīn qiū yè chuán。
谢家徵故事,禹穴访遗编。xiè jiā zhēng gù shì,yǔ xué fǎng yí biān。
镜水君所忆,莼羹余旧便。jìng shuǐ jūn suǒ yì,chún gēng yú jiù biàn。
归来莫忘此,兼示济江篇。guī lái mò wàng cǐ,jiān shì jì jiāng piān。

饯宋八充彭中丞判官之岭南

高适

睹君济时略,使我气填膺。dǔ jūn jì shí lüè,shǐ wǒ qì tián yīng。
长策竟不用,高才徒见称。zhǎng cè jìng bù yòng,gāo cái tú jiàn chēng。
一朝知己达,累日诏书徵。yī cháo zhī jǐ dá,lèi rì zhào shū zhēng。
羽翮忽然就,风飙谁敢凌。yǔ hé hū rán jiù,fēng biāo shuí gǎn líng。
举鞭趋岭峤,屈指冒炎蒸。jǔ biān qū lǐng jiào,qū zhǐ mào yán zhēng。
北雁送驰驿,南人思饮冰。běi yàn sòng chí yì,nán rén sī yǐn bīng。
彼邦本倔强,习俗多骄矜。bǐ bāng běn jué qiáng,xí sú duō jiāo jīn。
翠羽干平法,黄金挠直绳。cuì yǔ gàn píng fǎ,huáng jīn náo zhí shéng。
若将除害马,慎勿信苍蝇。ruò jiāng chú hài mǎ,shèn wù xìn cāng yíng。
魑魅宁无患,忠贞适有凭。chī mèi níng wú huàn,zhōng zhēn shì yǒu píng。
猿啼山不断,鸢跕路难登。yuán tí shān bù duàn,yuān diǎn lù nán dēng。
海岸出交趾,江城连始兴。hǎi àn chū jiāo zhǐ,jiāng chéng lián shǐ xīng。
绣衣当节制,幕府盛威棱。xiù yī dāng jié zhì,mù fǔ shèng wēi léng。
勿惮九嶷险,须令百越澄。wù dàn jiǔ yí xiǎn,xū lìng bǎi yuè chéng。
立谈多感激,行李即严凝。lì tán duō gǎn jī,xíng lǐ jí yán níng。
离别胡为者,云霄迟尔升。lí bié hú wèi zhě,yún xiāo chí ěr shēng。

陪窦侍御泛灵云池

高适

白露时先降,清川思不穷。bái lù shí xiān jiàng,qīng chuān sī bù qióng。
江湖仍塞上,舟楫在军中。jiāng hú réng sāi shàng,zhōu jí zài jūn zhōng。
舞换临津树,歌饶向迥风。wǔ huàn lín jīn shù,gē ráo xiàng jiǒng fēng。
夕阳连积水,边色满秋空。xī yáng lián jī shuǐ,biān sè mǎn qiū kōng。
乘兴宜投辖,邀欢莫避骢。chéng xīng yí tóu xiá,yāo huān mò bì cōng。
谁怜持弱羽,犹欲伴鹓鸿。shuí lián chí ruò yǔ,yóu yù bàn yuān hóng。

陪窦侍御灵云南亭宴诗得雷字

高适

人幽宜眺听,目极喜亭台。rén yōu yí tiào tīng,mù jí xǐ tíng tái。
风景知愁在,关山忆梦回。fēng jǐng zhī chóu zài,guān shān yì mèng huí。
只言殊语默,何意忝游陪。zhǐ yán shū yǔ mò,hé yì tiǎn yóu péi。
连唱波澜动,冥搜物象开。lián chàng bō lán dòng,míng sōu wù xiàng kāi。
新秋归远树,残雨拥轻雷。xīn qiū guī yuǎn shù,cán yǔ yōng qīng léi。
檐外长天尽,尊前独鸟来。yán wài zhǎng tiān jǐn,zūn qián dú niǎo lái。
常吟塞下曲,多谢幕中才。cháng yín sāi xià qū,duō xiè mù zhōng cái。
河汉徒相望,嘉期安在哉。hé hàn tú xiāng wàng,jiā qī ān zài zāi。

同熊少府题卢主簿茅斋

高适

虚院野情在,茅斋秋兴存。xū yuàn yě qíng zài,máo zhāi qiū xīng cún。
孝廉趋下位,才子出高门。xiào lián qū xià wèi,cái zi chū gāo mén。
乃继幽人静,能令学者尊。nǎi jì yōu rén jìng,néng lìng xué zhě zūn。
江山归谢客,神鬼下刘根。jiāng shān guī xiè kè,shén guǐ xià liú gēn。
阶树时攀折,窗书任讨论。jiē shù shí pān zhé,chuāng shū rèn tǎo lùn。
自堪成独往,何必武陵源。zì kān chéng dú wǎng,hé bì wǔ líng yuán。

同朱五题卢使君义井

高适

高义唯良牧,深仁自下车。gāo yì wéi liáng mù,shēn rén zì xià chē。
宁知凿井处,还是饮冰馀。níng zhī záo jǐng chù,hái shì yǐn bīng yú。
地即泉源久,人当汲引初。dì jí quán yuán jiǔ,rén dāng jí yǐn chū。
体清能鉴物,色洞每含虚。tǐ qīng néng jiàn wù,sè dòng měi hán xū。
上善滋来往,中和浃里闾。shàng shàn zī lái wǎng,zhōng hé jiā lǐ lǘ。
济时应未竭,怀惠复何如。jì shí yīng wèi jié,huái huì fù hé rú。

塞下曲

高适

结束浮云骏,翩翩出从戎。jié shù fú yún jùn,piān piān chū cóng róng。
且凭天子怒,复倚将军雄。qiě píng tiān zi nù,fù yǐ jiāng jūn xióng。
万鼓雷殷地,千旗火生风。wàn gǔ léi yīn dì,qiān qí huǒ shēng fēng。
日轮驻霜戈,月魄悬雕弓。rì lún zhù shuāng gē,yuè pò xuán diāo gōng。
青海阵云匝,黑山兵气冲。qīng hǎi zhèn yún zā,hēi shān bīng qì chōng。
战酣太白高,战罢旄头空。zhàn hān tài bái gāo,zhàn bà máo tóu kōng。
万里不惜死,一朝得成功。wàn lǐ bù xī sǐ,yī cháo dé chéng gōng。
画图骐麟阁,入朝明光宫。huà tú qí lín gé,rù cháo míng guāng gōng。
大笑向文士,一经何足穷。dà xiào xiàng wén shì,yī jīng hé zú qióng。
古人昧此道,往往成老翁。gǔ rén mèi cǐ dào,wǎng wǎng chéng lǎo wēng。

塞上

高适

东出卢龙塞,浩然客思孤。dōng chū lú lóng sāi,hào rán kè sī gū。
亭堠列万里,汉兵犹备胡。tíng hòu liè wàn lǐ,hàn bīng yóu bèi hú。
边尘涨北溟,虏骑正南驱。biān chén zhǎng běi míng,lǔ qí zhèng nán qū。
转斗岂长策,和亲非远图。zhuǎn dòu qǐ zhǎng cè,hé qīn fēi yuǎn tú。
惟昔李将军,按节出皇都。wéi xī lǐ jiāng jūn,àn jié chū huáng dōu。
总戎扫大漠,一战擒单于。zǒng róng sǎo dà mò,yī zhàn qín dān yú。
常怀感激心,愿效纵横谟。cháng huái gǎn jī xīn,yuàn xiào zòng héng mó。
倚剑欲谁语,关河空郁纡。yǐ jiàn yù shuí yǔ,guān hé kōng yù yū。

效古赠崔二

高适

十月河洲时,一看有归思。shí yuè hé zhōu shí,yī kàn yǒu guī sī。
风飙生惨烈,雨雪暗天地。fēng biāo shēng cǎn liè,yǔ xuě àn tiān dì。
我辈今胡为,浩哉迷所至。wǒ bèi jīn hú wèi,hào zāi mí suǒ zhì。
缅怀当涂者,济济居声位。miǎn huái dāng tú zhě,jì jì jū shēng wèi。
邈然在云霄,宁肯更沦踬。miǎo rán zài yún xiāo,níng kěn gèng lún zhì。
周旋多燕乐,门馆列车骑。zhōu xuán duō yàn lè,mén guǎn liè chē qí。
美人芙蓉姿,狭室兰麝气。měi rén fú róng zī,xiá shì lán shè qì。
金炉陈兽炭,谈笑正得意。jīn lú chén shòu tàn,tán xiào zhèng dé yì。
岂论草泽中,有此枯槁士。qǐ lùn cǎo zé zhōng,yǒu cǐ kū gǎo shì。
我惭经济策,久欲甘弃置。wǒ cán jīng jì cè,jiǔ yù gān qì zhì。
君负纵横才,如何尚憔悴。jūn fù zòng héng cái,rú hé shàng qiáo cuì。
长歌增郁怏,对酒不能醉。zhǎng gē zēng yù yàng,duì jiǔ bù néng zuì。
穷达自有时,夫子莫下泪。qióng dá zì yǒu shí,fū zi mò xià lèi。

钜鹿赠李少府

高适

李侯虽薄宦,时誉何籍籍。lǐ hóu suī báo huàn,shí yù hé jí jí。
骏马常借人,黄金每留客。jùn mǎ cháng jiè rén,huáng jīn měi liú kè。
投壶华馆静,纵酒凉风夕。tóu hú huá guǎn jìng,zòng jiǔ liáng fēng xī。
即此遇神仙,吾欣知损益。jí cǐ yù shén xiān,wú xīn zhī sǔn yì。

过卢明府有赠

高适

良吏不易得,古人今可传。liáng lì bù yì dé,gǔ rén jīn kě chuán。
静然本诸已,以此知其贤。jìng rán běn zhū yǐ,yǐ cǐ zhī qí xián。
我行挹高风,羡尔兼少年。wǒ xíng yì gāo fēng,xiàn ěr jiān shǎo nián。
胸怀豁清夜,史汉如流泉。xiōng huái huō qīng yè,shǐ hàn rú liú quán。
明日复行春,逶迤出郊坛。míng rì fù xíng chūn,wēi yí chū jiāo tán。
登高见百里,桑野郁芊芊。dēng gāo jiàn bǎi lǐ,sāng yě yù qiān qiān。
时平俯鹊巢,岁熟多人烟。shí píng fǔ què cháo,suì shú duō rén yān。
奸猾唯闭户,逃亡归种田。jiān huá wéi bì hù,táo wáng guī zhǒng tián。
回轩自郭南,老幼满马前。huí xuān zì guō nán,lǎo yòu mǎn mǎ qián。
皆贺蚕农至,而无徭役牵。jiē hè cán nóng zhì,ér wú yáo yì qiān。
君观黎庶心,抚之诚万全。jūn guān lí shù xīn,fǔ zhī chéng wàn quán。
何幸逢大道,愿言烹小鲜。hé xìng féng dà dào,yuàn yán pēng xiǎo xiān。
能奏明廷主,一试武城弦。néng zòu míng tíng zhǔ,yī shì wǔ chéng xián。

单父逢邓司仓覆仓库因而有赠

高适

邦牧今坐啸,群贤趋纪纲。bāng mù jīn zuò xiào,qún xián qū jì gāng。
四人忽不扰,耕者遥相望。sì rén hū bù rǎo,gēng zhě yáo xiāng wàng。
粲粲府中妙,授词如履霜。càn càn fǔ zhōng miào,shòu cí rú lǚ shuāng。
炎炎伏热时,草木无晶光。yán yán fú rè shí,cǎo mù wú jīng guāng。
匹马度睢水,清风何激扬。pǐ mǎ dù suī shuǐ,qīng fēng hé jī yáng。
校缗阅帑藏,发廪欣斯箱。xiào mín yuè tǎng cáng,fā lǐn xīn sī xiāng。
邂逅得相逢,欢言至夕阳。xiè hòu dé xiāng féng,huān yán zhì xī yáng。
开襟自公馀,载酒登琴堂。kāi jīn zì gōng yú,zài jiǔ dēng qín táng。
举杯挹山川,寓目穷毫芒。jǔ bēi yì shān chuān,yù mù qióng háo máng。
白鸟向田尽,青蝉归路长。bái niǎo xiàng tián jǐn,qīng chán guī lù zhǎng。
醉中不惜别,况乃正游梁。zuì zhōng bù xī bié,kuàng nǎi zhèng yóu liáng。

蓟门不遇王之涣郭密之因以留赠

高适

适远登蓟丘,兹晨独搔屑。shì yuǎn dēng jì qiū,zī chén dú sāo xiè。
贤交不可见,吾愿终难说。xián jiāo bù kě jiàn,wú yuàn zhōng nán shuō。
迢递千里游,羁离十年别。tiáo dì qiān lǐ yóu,jī lí shí nián bié。
才华仰清兴,功业嗟芳节。cái huá yǎng qīng xīng,gōng yè jiē fāng jié。
旷荡阻云海,萧条带风雪。kuàng dàng zǔ yún hǎi,xiāo tiáo dài fēng xuě。
逢时事多谬,失路心弥折。féng shí shì duō miù,shī lù xīn mí zhé。
行矣勿重陈,怀君但愁绝。xíng yǐ wù zhòng chén,huái jūn dàn chóu jué。