古诗词

东平旅游奉赠薛太守二十四韵

高适

颂美驰千古,钦贤仰大猷。sòng měi chí qiān gǔ,qīn xián yǎng dà yóu。
晋公标逸气,汾水注长流。jìn gōng biāo yì qì,fén shuǐ zhù zhǎng liú。
神与公忠节,天生将相俦。shén yǔ gōng zhōng jié,tiān shēng jiāng xiāng chóu。
青云本自负,赤县独推尤。qīng yún běn zì fù,chì xiàn dú tuī yóu。
御史风逾劲,郎官草屡修。yù shǐ fēng yú jìn,láng guān cǎo lǚ xiū。
鹓鸾粉署起,鹰隼柏台秋。yuān luán fěn shǔ qǐ,yīng sǔn bǎi tái qiū。
出入交三事,飞鸣揖五侯。chū rù jiāo sān shì,fēi míng yī wǔ hóu。
军书陈上策,廷议借前筹。jūn shū chén shàng cè,tíng yì jiè qián chóu。
肃肃趋朝列,雍雍引帝求。sù sù qū cháo liè,yōng yōng yǐn dì qiú。
一麾俄出守,千里再分忧。yī huī é chū shǒu,qiān lǐ zài fēn yōu。
不改任棠水,仍传晏子裘。bù gǎi rèn táng shuǐ,réng chuán yàn zi qiú。
歌谣随举扇,旌旆逐鸣驺。gē yáo suí jǔ shàn,jīng pèi zhú míng zōu。
郡国长河绕,川原大野幽。jùn guó zhǎng hé rào,chuān yuán dà yě yōu。
地连尧泰岳,山向禹青州。dì lián yáo tài yuè,shān xiàng yǔ qīng zhōu。
汶上春帆渡,秦亭晚日愁。wèn shàng chūn fān dù,qín tíng wǎn rì chóu。
遗墟当少昊,悬象逼奎娄。yí xū dāng shǎo hào,xuán xiàng bī kuí lóu。
即此逢清鉴,终然喜暗投。jí cǐ féng qīng jiàn,zhōng rán xǐ àn tóu。
叨承解榻礼,更得问缣游。dāo chéng jiě tà lǐ,gèng dé wèn jiān yóu。
高兴陪登陟,嘉言忝献酬。gāo xīng péi dēng zhì,jiā yán tiǎn xiàn chóu。
观棋知战胜,探象会冥搜。guān qí zhī zhàn shèng,tàn xiàng huì míng sōu。
眺听情何限,冲融惠勿休。tiào tīng qíng hé xiàn,chōng róng huì wù xiū。
只应齐语默,宁肯问沈浮。zhǐ yīng qí yǔ mò,níng kěn wèn shěn fú。
然诺长怀季,栖遑辄累丘。rán nuò zhǎng huái jì,qī huáng zhé lèi qiū。
平生感知己,方寸岂悠悠。píng shēng gǎn zhī jǐ,fāng cùn qǐ yōu yōu。
高适

高适

高适是我国唐代著名的边塞诗人,世称“高常侍”。 作品收录于《高常侍集》。高适与岑参并称“高岑”,其诗作笔力雄健,气势奔放,洋溢着盛唐时期所特有的奋发进取、蓬勃向上的时代精神。 高适的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞蓟门行五首

高适

幽州多骑射,结发重横行。yōu zhōu duō qí shè,jié fā zhòng héng xíng。
一朝事将军,出入有声名。yī cháo shì jiāng jūn,chū rù yǒu shēng míng。
纷纷猎秋草,相向角弓鸣。fēn fēn liè qiū cǎo,xiāng xiàng jiǎo gōng míng。

送魏八

高适

更沽淇上酒,还泛驿前舟。gèng gū qí shàng jiǔ,hái fàn yì qián zhōu。
为惜故人去,复怜嘶马愁。wèi xī gù rén qù,fù lián sī mǎ chóu。
云山行处合,风雨兴中秋。yún shān xíng chù hé,fēng yǔ xīng zhōng qiū。
此路无知己,明珠莫暗投。cǐ lù wú zhī jǐ,míng zhū mò àn tóu。

送李侍御赴安西

高适

行子对飞蓬,金鞭指铁骢。xíng zi duì fēi péng,jīn biān zhǐ tiě cōng。
功名万里外,心事一杯中。gōng míng wàn lǐ wài,xīn shì yī bēi zhōng。
虏障燕支北,秦城太白东。lǔ zhàng yàn zhī běi,qín chéng tài bái dōng。
离魂莫惆怅,看取宝刀雄!lí hún mò chóu chàng,kàn qǔ bǎo dāo xióng!

送郑侍御谪闽中

高适

谪去君无恨,闽中我旧过。zhé qù jūn wú hèn,mǐn zhōng wǒ jiù guò。
大都秋雁少,只是夜猿多。dà dōu qiū yàn shǎo,zhǐ shì yè yuán duō。
东路云山合,南天瘴疠和。dōng lù yún shān hé,nán tiān zhàng lì hé。
自当逢雨露,行矣慎风波。zì dāng féng yǔ lù,xíng yǐ shèn fēng bō。

淇上送韦司仓往滑台

高适

饮酒莫辞醉,醉多适不愁。yǐn jiǔ mò cí zuì,zuì duō shì bù chóu。
孰知非远别,终念对穷秋。shú zhī fēi yuǎn bié,zhōng niàn duì qióng qiū。
滑台门外见,淇水眼前流。huá tái mén wài jiàn,qí shuǐ yǎn qián liú。
君去应回首,风波满渡头。jūn qù yīng huí shǒu,fēng bō mǎn dù tóu。

别冯判官

高适

碣石辽西地,渔阳蓟北天。jié shí liáo xī dì,yú yáng jì běi tiān。
关山唯一道,雨雪尽三边。guān shān wéi yī dào,yǔ xuě jǐn sān biān。
才子方为客,将军正渴贤。cái zi fāng wèi kè,jiāng jūn zhèng kě xián。
遥知慕府下,书记日翩翩。yáo zhī mù fǔ xià,shū jì rì piān piān。

送裴别将之安西

高适

绝域眇难跻,悠然信马蹄。jué yù miǎo nán jī,yōu rán xìn mǎ tí。
风尘经跋涉,摇落怨暌携。fēng chén jīng bá shè,yáo luò yuàn kuí xié。
地出流沙外,天长甲子西。dì chū liú shā wài,tiān zhǎng jiǎ zi xī。
少年无不可,行矣莫悽悽。shǎo nián wú bù kě,xíng yǐ mò qī qī。

答侯少府

高适

常日好读书,晚年学垂纶。cháng rì hǎo dú shū,wǎn nián xué chuí lún。
漆园多乔木,睢水清粼粼。qī yuán duō qiáo mù,suī shuǐ qīng lín lín。
诏书下柴门,天命敢逡巡。zhào shū xià chái mén,tiān mìng gǎn qūn xún。
赫赫三伏时,十日到咸秦。hè hè sān fú shí,shí rì dào xián qín。
褐衣不得见,黄绶翻在身。hè yī bù dé jiàn,huáng shòu fān zài shēn。
吏道顿羁束,生涯难重陈。lì dào dùn jī shù,shēng yá nán zhòng chén。
北使经大寒,关山饶苦辛。běi shǐ jīng dà hán,guān shān ráo kǔ xīn。
边兵若刍狗,战骨成埃尘。biān bīng ruò chú gǒu,zhàn gǔ chéng āi chén。
行矣勿复言,归欤伤我神。xíng yǐ wù fù yán,guī yú shāng wǒ shén。
如何燕赵陲,忽遇平生亲。rú hé yàn zhào chuí,hū yù píng shēng qīn。
开馆纳征骑,弹弦娱远宾。kāi guǎn nà zhēng qí,dàn xián yú yuǎn bīn。
飘飖天地间,一别方兹晨。piāo yáo tiān dì jiān,yī bié fāng zī chén。
东道有佳作,南朝无此人。dōng dào yǒu jiā zuò,nán cháo wú cǐ rén。
性灵出万象,风骨超常伦。xìng líng chū wàn xiàng,fēng gǔ chāo cháng lún。
吾党谢王粲,群贤推郤诜。wú dǎng xiè wáng càn,qún xián tuī xì shēn。
明时取秀才,落日过蒲津。míng shí qǔ xiù cái,luò rì guò pú jīn。
节苦名已富,禄微家转贫。jié kǔ míng yǐ fù,lù wēi jiā zhuǎn pín。
相逢愧薄游,抚己荷陶钧。xiāng féng kuì báo yóu,fǔ jǐ hé táo jūn。
心事正堪尽,离居宁太频。xīn shì zhèng kān jǐn,lí jū níng tài pín。
两河归路遥,二月芳草新。liǎng hé guī lù yáo,èr yuè fāng cǎo xīn。
柳接滹沱暗,莺连渤海春。liǔ jiē hū tuó àn,yīng lián bó hǎi chūn。
谁谓行路难,猥当希代珍。shuí wèi xíng lù nán,wěi dāng xī dài zhēn。
提握每终日,相思犹比邻。tí wò měi zhōng rì,xiāng sī yóu bǐ lín。
江海有扁舟,丘园有角巾。jiāng hǎi yǒu biǎn zhōu,qiū yuán yǒu jiǎo jīn。
君意定何适,我怀知所遵。jūn yì dìng hé shì,wǒ huái zhī suǒ zūn。
浮沉各异宜,老大贵全真。fú chén gè yì yí,lǎo dà guì quán zhēn。
莫作云霄计,遑遑随缙绅。mò zuò yún xiāo jì,huáng huáng suí jìn shēn。

送董判官

高适

逢君说行迈,倚剑别交亲。féng jūn shuō xíng mài,yǐ jiàn bié jiāo qīn。
幕府为才子,将军作主人。mù fǔ wèi cái zi,jiāng jūn zuò zhǔ rén。
近关多雨雪,出塞有风尘。jìn guān duō yǔ xuě,chū sāi yǒu fēng chén。
长策须当用,男儿莫顾身。zhǎng cè xū dāng yòng,nán ér mò gù shēn。
219«9101112131415