古诗词

真定即事奉赠韦使君二十八韵

高适

飘泊怀书客,迟回此路隅。piāo pō huái shū kè,chí huí cǐ lù yú。
问津惊弃置,投刺忽踟蹰。wèn jīn jīng qì zhì,tóu cì hū chí chú。
方伯恩弥重,苍生咏已苏。fāng bó ēn mí zhòng,cāng shēng yǒng yǐ sū。
郡称廉叔度,朝议管夷吾。jùn chēng lián shū dù,cháo yì guǎn yí wú。
乃继三台侧,仍将四岳俱。nǎi jì sān tái cè,réng jiāng sì yuè jù。
江山澄气象,崖谷倚冰壶。jiāng shān chéng qì xiàng,yá gǔ yǐ bīng hú。
诏宠金门策,官荣叶县凫。zhào chǒng jīn mén cè,guān róng yè xiàn fú。
擢才登粉署,飞步蹑云衢。zhuó cái dēng fěn shǔ,fēi bù niè yún qú。
起草徵调墨,焚香即宴娱。qǐ cǎo zhēng diào mò,fén xiāng jí yàn yú。
光华扬盛矣,霄汉在兹乎。guāng huá yáng shèng yǐ,xiāo hàn zài zī hū。
隐轸推公望,逶迤协帝俞。yǐn zhěn tuī gōng wàng,wēi yí xié dì yú。
轩车辞魏阙,旌节副幽都。xuān chē cí wèi quē,jīng jié fù yōu dōu。
始佩仙郎印,俄兼太守符。shǐ pèi xiān láng yìn,é jiān tài shǒu fú。
尤多蜀郡理,更得颍川谟。yóu duō shǔ jùn lǐ,gèng dé yǐng chuān mó。
城邑推雄镇,山川列简图。chéng yì tuī xióng zhèn,shān chuān liè jiǎn tú。
旧燕当绝漠,全赵对平芜。jiù yàn dāng jué mò,quán zhào duì píng wú。
旷野何弥漫,长亭复郁纡。kuàng yě hé mí màn,zhǎng tíng fù yù yū。
始泉遗俗近,活水战场无。shǐ quán yí sú jìn,huó shuǐ zhàn chǎng wú。
月换思乡陌,星回记斗枢。yuè huàn sī xiāng mò,xīng huí jì dòu shū。
岁容归万象,和气发鸿垆。suì róng guī wàn xiàng,hé qì fā hóng lú。
沦落而谁遇,栖遑有是夫。lún luò ér shuí yù,qī huáng yǒu shì fū。
不才羞拥肿,干禄谢侏儒。bù cái xiū yōng zhǒng,gàn lù xiè zhū rú。
契阔惭行迈,羁离忆友于。qì kuò cán xíng mài,jī lí yì yǒu yú。
田园同季子,储蓄异陶朱。tián yuán tóng jì zi,chǔ xù yì táo zhū。
方欲呈高义,吹嘘揖大巫。fāng yù chéng gāo yì,chuī xū yī dà wū。
永怀吐肝胆,犹惮阻荣枯。yǒng huái tǔ gān dǎn,yóu dàn zǔ róng kū。
解榻情何限,忘言道未殊。jiě tà qíng hé xiàn,wàng yán dào wèi shū。
从来贵缝掖,应是念穷途。cóng lái guì fèng yē,yīng shì niàn qióng tú。
高适

高适

高适是我国唐代著名的边塞诗人,世称“高常侍”。 作品收录于《高常侍集》。高适与岑参并称“高岑”,其诗作笔力雄健,气势奔放,洋溢着盛唐时期所特有的奋发进取、蓬勃向上的时代精神。 高适的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞蓟门行五首

高适

幽州多骑射,结发重横行。yōu zhōu duō qí shè,jié fā zhòng héng xíng。
一朝事将军,出入有声名。yī cháo shì jiāng jūn,chū rù yǒu shēng míng。
纷纷猎秋草,相向角弓鸣。fēn fēn liè qiū cǎo,xiāng xiàng jiǎo gōng míng。

送魏八

高适

更沽淇上酒,还泛驿前舟。gèng gū qí shàng jiǔ,hái fàn yì qián zhōu。
为惜故人去,复怜嘶马愁。wèi xī gù rén qù,fù lián sī mǎ chóu。
云山行处合,风雨兴中秋。yún shān xíng chù hé,fēng yǔ xīng zhōng qiū。
此路无知己,明珠莫暗投。cǐ lù wú zhī jǐ,míng zhū mò àn tóu。

送李侍御赴安西

高适

行子对飞蓬,金鞭指铁骢。xíng zi duì fēi péng,jīn biān zhǐ tiě cōng。
功名万里外,心事一杯中。gōng míng wàn lǐ wài,xīn shì yī bēi zhōng。
虏障燕支北,秦城太白东。lǔ zhàng yàn zhī běi,qín chéng tài bái dōng。
离魂莫惆怅,看取宝刀雄!lí hún mò chóu chàng,kàn qǔ bǎo dāo xióng!

送郑侍御谪闽中

高适

谪去君无恨,闽中我旧过。zhé qù jūn wú hèn,mǐn zhōng wǒ jiù guò。
大都秋雁少,只是夜猿多。dà dōu qiū yàn shǎo,zhǐ shì yè yuán duō。
东路云山合,南天瘴疠和。dōng lù yún shān hé,nán tiān zhàng lì hé。
自当逢雨露,行矣慎风波。zì dāng féng yǔ lù,xíng yǐ shèn fēng bō。

淇上送韦司仓往滑台

高适

饮酒莫辞醉,醉多适不愁。yǐn jiǔ mò cí zuì,zuì duō shì bù chóu。
孰知非远别,终念对穷秋。shú zhī fēi yuǎn bié,zhōng niàn duì qióng qiū。
滑台门外见,淇水眼前流。huá tái mén wài jiàn,qí shuǐ yǎn qián liú。
君去应回首,风波满渡头。jūn qù yīng huí shǒu,fēng bō mǎn dù tóu。

别冯判官

高适

碣石辽西地,渔阳蓟北天。jié shí liáo xī dì,yú yáng jì běi tiān。
关山唯一道,雨雪尽三边。guān shān wéi yī dào,yǔ xuě jǐn sān biān。
才子方为客,将军正渴贤。cái zi fāng wèi kè,jiāng jūn zhèng kě xián。
遥知慕府下,书记日翩翩。yáo zhī mù fǔ xià,shū jì rì piān piān。

送裴别将之安西

高适

绝域眇难跻,悠然信马蹄。jué yù miǎo nán jī,yōu rán xìn mǎ tí。
风尘经跋涉,摇落怨暌携。fēng chén jīng bá shè,yáo luò yuàn kuí xié。
地出流沙外,天长甲子西。dì chū liú shā wài,tiān zhǎng jiǎ zi xī。
少年无不可,行矣莫悽悽。shǎo nián wú bù kě,xíng yǐ mò qī qī。

答侯少府

高适

常日好读书,晚年学垂纶。cháng rì hǎo dú shū,wǎn nián xué chuí lún。
漆园多乔木,睢水清粼粼。qī yuán duō qiáo mù,suī shuǐ qīng lín lín。
诏书下柴门,天命敢逡巡。zhào shū xià chái mén,tiān mìng gǎn qūn xún。
赫赫三伏时,十日到咸秦。hè hè sān fú shí,shí rì dào xián qín。
褐衣不得见,黄绶翻在身。hè yī bù dé jiàn,huáng shòu fān zài shēn。
吏道顿羁束,生涯难重陈。lì dào dùn jī shù,shēng yá nán zhòng chén。
北使经大寒,关山饶苦辛。běi shǐ jīng dà hán,guān shān ráo kǔ xīn。
边兵若刍狗,战骨成埃尘。biān bīng ruò chú gǒu,zhàn gǔ chéng āi chén。
行矣勿复言,归欤伤我神。xíng yǐ wù fù yán,guī yú shāng wǒ shén。
如何燕赵陲,忽遇平生亲。rú hé yàn zhào chuí,hū yù píng shēng qīn。
开馆纳征骑,弹弦娱远宾。kāi guǎn nà zhēng qí,dàn xián yú yuǎn bīn。
飘飖天地间,一别方兹晨。piāo yáo tiān dì jiān,yī bié fāng zī chén。
东道有佳作,南朝无此人。dōng dào yǒu jiā zuò,nán cháo wú cǐ rén。
性灵出万象,风骨超常伦。xìng líng chū wàn xiàng,fēng gǔ chāo cháng lún。
吾党谢王粲,群贤推郤诜。wú dǎng xiè wáng càn,qún xián tuī xì shēn。
明时取秀才,落日过蒲津。míng shí qǔ xiù cái,luò rì guò pú jīn。
节苦名已富,禄微家转贫。jié kǔ míng yǐ fù,lù wēi jiā zhuǎn pín。
相逢愧薄游,抚己荷陶钧。xiāng féng kuì báo yóu,fǔ jǐ hé táo jūn。
心事正堪尽,离居宁太频。xīn shì zhèng kān jǐn,lí jū níng tài pín。
两河归路遥,二月芳草新。liǎng hé guī lù yáo,èr yuè fāng cǎo xīn。
柳接滹沱暗,莺连渤海春。liǔ jiē hū tuó àn,yīng lián bó hǎi chūn。
谁谓行路难,猥当希代珍。shuí wèi xíng lù nán,wěi dāng xī dài zhēn。
提握每终日,相思犹比邻。tí wò měi zhōng rì,xiāng sī yóu bǐ lín。
江海有扁舟,丘园有角巾。jiāng hǎi yǒu biǎn zhōu,qiū yuán yǒu jiǎo jīn。
君意定何适,我怀知所遵。jūn yì dìng hé shì,wǒ huái zhī suǒ zūn。
浮沉各异宜,老大贵全真。fú chén gè yì yí,lǎo dà guì quán zhēn。
莫作云霄计,遑遑随缙绅。mò zuò yún xiāo jì,huáng huáng suí jìn shēn。

送董判官

高适

逢君说行迈,倚剑别交亲。féng jūn shuō xíng mài,yǐ jiàn bié jiāo qīn。
幕府为才子,将军作主人。mù fǔ wèi cái zi,jiāng jūn zuò zhǔ rén。
近关多雨雪,出塞有风尘。jìn guān duō yǔ xuě,chū sāi yǒu fēng chén。
长策须当用,男儿莫顾身。zhǎng cè xū dāng yòng,nán ér mò gù shēn。
219«9101112131415