古诗词

单父逢邓司仓覆仓库因而有赠

高适

邦牧今坐啸,群贤趋纪纲。bāng mù jīn zuò xiào,qún xián qū jì gāng。
四人忽不扰,耕者遥相望。sì rén hū bù rǎo,gēng zhě yáo xiāng wàng。
粲粲府中妙,授词如履霜。càn càn fǔ zhōng miào,shòu cí rú lǚ shuāng。
炎炎伏热时,草木无晶光。yán yán fú rè shí,cǎo mù wú jīng guāng。
匹马度睢水,清风何激扬。pǐ mǎ dù suī shuǐ,qīng fēng hé jī yáng。
校缗阅帑藏,发廪欣斯箱。xiào mín yuè tǎng cáng,fā lǐn xīn sī xiāng。
邂逅得相逢,欢言至夕阳。xiè hòu dé xiāng féng,huān yán zhì xī yáng。
开襟自公馀,载酒登琴堂。kāi jīn zì gōng yú,zài jiǔ dēng qín táng。
举杯挹山川,寓目穷毫芒。jǔ bēi yì shān chuān,yù mù qióng háo máng。
白鸟向田尽,青蝉归路长。bái niǎo xiàng tián jǐn,qīng chán guī lù zhǎng。
醉中不惜别,况乃正游梁。zuì zhōng bù xī bié,kuàng nǎi zhèng yóu liáng。
高适

高适

高适是我国唐代著名的边塞诗人,世称“高常侍”。 作品收录于《高常侍集》。高适与岑参并称“高岑”,其诗作笔力雄健,气势奔放,洋溢着盛唐时期所特有的奋发进取、蓬勃向上的时代精神。 高适的作品>>

猜您喜欢

同鲜于洛阳于毕员外宅观画马歌

高适

知君爱鸣琴,仍好千里马。zhī jūn ài míng qín,réng hǎo qiān lǐ mǎ。
永日恒思单父中,有时心到宛城下。yǒng rì héng sī dān fù zhōng,yǒu shí xīn dào wǎn chéng xià。
遇客丹青天下才,白生胡雏控龙媒。yù kè dān qīng tiān xià cái,bái shēng hú chú kòng lóng méi。
主人娱宾画障开,只言骐骥西极来。zhǔ rén yú bīn huà zhàng kāi,zhǐ yán qí jì xī jí lái。
半壁䟃?势不住,满堂风飘飒然度。bàn bì cān tán shì bù zhù,mǎn táng fēng piāo sà rán dù。
家僮愕视欲先鞭,枥马惊嘶还屡顾。jiā tóng è shì yù xiān biān,lì mǎ jīng sī hái lǚ gù。
始知物妙皆可怜,燕昭市骏岂徒然。shǐ zhī wù miào jiē kě lián,yàn zhāo shì jùn qǐ tú rán。
纵令剪拂无所用,犹胜驽骀在眼前。zòng lìng jiǎn fú wú suǒ yòng,yóu shèng nú dài zài yǎn qián。

同河南李少尹毕员外宅夜饮时洛阳告捷遂作春酒歌

高适

故人美酒胜浊醪,故人清词合风骚。gù rén měi jiǔ shèng zhuó láo,gù rén qīng cí hé fēng sāo。
长歌满酌惟吾曹,高谈正可挥麈毛。zhǎng gē mǎn zhuó wéi wú cáo,gāo tán zhèng kě huī zhǔ máo。
半醉忽然持蟹螯,洛阳告捷倾前后。bàn zuì hū rán chí xiè áo,luò yáng gào jié qīng qián hòu。
武侯腰间印如斗,郎官无事时饮酒。wǔ hóu yāo jiān yìn rú dòu,láng guān wú shì shí yǐn jiǔ。
杯中绿蚁吹转来,瓮上飞花拂还有。bēi zhōng lǜ yǐ chuī zhuǎn lái,wèng shàng fēi huā fú hái yǒu。
前年持节将楚兵,去年留司在东京。qián nián chí jié jiāng chǔ bīng,qù nián liú sī zài dōng jīng。
今年复拜二千石,盛夏五月西南行。jīn nián fù bài èr qiān shí,shèng xià wǔ yuè xī nán xíng。
彭门剑门蜀山里,昨逢军人劫夺我。péng mén jiàn mén shǔ shān lǐ,zuó féng jūn rén jié duó wǒ。
到家但见妻与子,赖得饮君春酒数十杯,不然令我愁欲死。dào jiā dàn jiàn qī yǔ zi,lài dé yǐn jūn chūn jiǔ shù shí bēi,bù rán lìng wǒ chóu yù sǐ。

同李九士曹观壁画云作

高适

始知帝乡客,能画苍梧云。shǐ zhī dì xiāng kè,néng huà cāng wú yún。
秋天万里一片色,只疑飞尽犹氛氲。qiū tiān wàn lǐ yī piàn sè,zhǐ yí fēi jǐn yóu fēn yūn。

见薛大臂鹰作

高适

寒楚十二月,苍鹰八九毛。hán chǔ shí èr yuè,cāng yīng bā jiǔ máo。
寄言燕雀莫相啅,自有云霄万里高。jì yán yàn què mò xiāng zhuó,zì yǒu yún xiāo wàn lǐ gāo。

画马篇

高适

君侯枥上骢,貌在丹青中。jūn hóu lì shàng cōng,mào zài dān qīng zhōng。
马毛连钱蹄铁色,图画光辉骄玉勒。mǎ máo lián qián tí tiě sè,tú huà guāng huī jiāo yù lēi。
马行不动势若来,权奇蹴踏无尘埃。mǎ xíng bù dòng shì ruò lái,quán qí cù tà wú chén āi。
感兹绝代称妙手,遂令谈者不容口。gǎn zī jué dài chēng miào shǒu,suì lìng tán zhě bù róng kǒu。
麒麟独步自可珍,驽骀万匹知何有,终未如他枥上骢。qí lín dú bù zì kě zhēn,nú dài wàn pǐ zhī hé yǒu,zhōng wèi rú tā lì shàng cōng。
载华毂,聘飞鸿,荷君剪拂与君用,一日千里如旋风。zài huá gǔ,pìn fēi hóng,hé jūn jiǎn fú yǔ jūn yòng,yī rì qiān lǐ rú xuán fēng。

咏马鞭

高适

龙竹养根凡几年,工人截之为长鞭。lóng zhú yǎng gēn fán jǐ nián,gōng rén jié zhī wèi zhǎng biān。
一节一目皆天然,珠重重,星连连。yī jié yī mù jiē tiān rán,zhū zhòng zhòng,xīng lián lián。
绕指柔,纯金坚,绳不直,规不圆。rào zhǐ róu,chún jīn jiān,shéng bù zhí,guī bù yuán。
把向空中捎一声,良马有心日驰千。bǎ xiàng kōng zhōng shāo yī shēng,liáng mǎ yǒu xīn rì chí qiān。

塞下曲

高适

君不见芳树枝,春花落尽蜂不窥。jūn bù jiàn fāng shù zhī,chūn huā luò jǐn fēng bù kuī。
君不见梁上泥,秋风始高燕不栖。jūn bù jiàn liáng shàng ní,qiū fēng shǐ gāo yàn bù qī。
荡子从军事征战,蛾眉婵娟守空闺。dàng zi cóng jūn shì zhēng zhàn,é méi chán juān shǒu kōng guī。
独宿自然堪下泪,况复时闻鸟夜啼。dú sù zì rán kān xià lèi,kuàng fù shí wén niǎo yè tí。

渔父歌

高适

曲岸深潭一山叟,驻眼看钩不移手。qū àn shēn tán yī shān sǒu,zhù yǎn kàn gōu bù yí shǒu。
世人欲得知姓名,良久问他不开口。shì rén yù dé zhī xìng míng,liáng jiǔ wèn tā bù kāi kǒu。
笋皮笠子荷叶衣,心无所营守钓矶。sǔn pí lì zi hé yè yī,xīn wú suǒ yíng shǒu diào jī。
料得孤舟无定止,日暮持竿何处归。liào dé gū zhōu wú dìng zhǐ,rì mù chí gān hé chù guī。

同李员外贺哥舒大夫破九曲之作

高适

遥传副丞相,昨日破西蕃。yáo chuán fù chéng xiāng,zuó rì pò xī fān。
作气群山动,扬军大旆翻。zuò qì qún shān dòng,yáng jūn dà pèi fān。
奇兵邀转战,连孥绝归奔。qí bīng yāo zhuǎn zhàn,lián nú jué guī bēn。
泉喷诸戎血,风驱死虏魂。quán pēn zhū róng xuè,fēng qū sǐ lǔ hún。
头飞攒万戟,面缚聚辕门。tóu fēi zǎn wàn jǐ,miàn fù jù yuán mén。
鬼哭黄埃暮,天愁白日昏。guǐ kū huáng āi mù,tiān chóu bái rì hūn。
石城与岩险,铁骑皆云屯。shí chéng yǔ yán xiǎn,tiě qí jiē yún tún。
长策一言决,高踪百代存。zhǎng cè yī yán jué,gāo zōng bǎi dài cún。
威棱慑沙漠,忠义感乾坤。wēi léng shè shā mò,zhōng yì gǎn qián kūn。
老将黯无色,儒生安敢论。lǎo jiāng àn wú sè,rú shēng ān gǎn lùn。
解围凭庙算,止杀报君恩。jiě wéi píng miào suàn,zhǐ shā bào jūn ēn。
唯有关河渺,苍茫空树墩。wéi yǒu guān hé miǎo,cāng máng kōng shù dūn。

和窦侍御登凉州七级浮图之作

高适

化塔屹中起,孤高宜上跻。huà tǎ yì zhōng qǐ,gū gāo yí shàng jī。
铁冠雄赏眺,金界宠招携。tiě guān xióng shǎng tiào,jīn jiè chǒng zhāo xié。
空色在轩户,边声连鼓鼙。kōng sè zài xuān hù,biān shēng lián gǔ pí。
天寒万里北,地豁九州西。tiān hán wàn lǐ běi,dì huō jiǔ zhōu xī。
清兴揖才彦,峻风和端倪。qīng xīng yī cái yàn,jùn fēng hé duān ní。
始知阳春后,具物皆筌蹄。shǐ zhī yáng chūn hòu,jù wù jiē quán tí。

营州歌

高适

营州少年厌原野,狐裘蒙茸猎城下。yíng zhōu shǎo nián yàn yuán yě,hú qiú méng rōng liè chéng xià。
虏酒千钟不醉人,胡儿十岁能骑马。lǔ jiǔ qiān zhōng bù zuì rén,hú ér shí suì néng qí mǎ。

送桂阳孝廉

高适

桂阳年少西入秦,数经甲科犹白身。guì yáng nián shǎo xī rù qín,shù jīng jiǎ kē yóu bái shēn。
即今江海一归客,他日云霄万里人。jí jīn jiāng hǎi yī guī kè,tā rì yún xiāo wàn lǐ rén。

赠任华

高适

丈夫结交须结贫,贫者结交交始亲。zhàng fū jié jiāo xū jié pín,pín zhě jié jiāo jiāo shǐ qīn。
世人不解结交者,唯重黄金不重人。shì rén bù jiě jié jiāo zhě,wéi zhòng huáng jīn bù zhòng rén。
黄金虽多有尽时,结交一成无竭期。huáng jīn suī duō yǒu jǐn shí,jié jiāo yī chéng wú jié qī。
君不见管仲与鲍叔,至今留名名不移。jūn bù jiàn guǎn zhòng yǔ bào shū,zhì jīn liú míng míng bù yí。

奉寄平原颜太守

高适

皇皇平原守,驷马出关东。huáng huáng píng yuán shǒu,sì mǎ chū guān dōng。
银印垂腰下,天书在箧中。yín yìn chuí yāo xià,tiān shū zài qiè zhōng。
自承到官后,高枕扬清风。zì chéng dào guān hòu,gāo zhěn yáng qīng fēng。
豪富已低首,逋逃还力农。háo fù yǐ dī shǒu,bū táo hái lì nóng。
始余梁宋间,甘与麋鹿同。shǐ yú liáng sòng jiān,gān yǔ mí lù tóng。
散发对浮云,浩歌追钓翁。sàn fā duì fú yún,hào gē zhuī diào wēng。
如何顾疵贱,遂肯偕穷通。rú hé gù cī jiàn,suì kěn xié qióng tōng。
耿介出宪司,慨然见群公。gěng jiè chū xiàn sī,kǎi rán jiàn qún gōng。
赋诗感知己,独立争愚蒙。fù shī gǎn zhī jǐ,dú lì zhēng yú méng。
金石谁不仰,波澜殊未穷。jīn shí shuí bù yǎng,bō lán shū wèi qióng。
微躯枉多价,朽木惭良工。wēi qū wǎng duō jià,xiǔ mù cán liáng gōng。
上将拓边西,薄才忝从戎。shàng jiāng tuò biān xī,báo cái tiǎn cóng róng。
岂论济代心,愿效匹夫雄。qǐ lùn jì dài xīn,yuàn xiào pǐ fū xióng。
骅骝满长皂,弱翮依雕笼。huá liú mǎn zhǎng zào,ruò hé yī diāo lóng。
行军动若飞,旋旆信严终。xíng jūn dòng ruò fēi,xuán pèi xìn yán zhōng。
屡陪投醪醉,窃贺铭山功。lǚ péi tóu láo zuì,qiè hè míng shān gōng。
虽无汗马劳,且熟沙塞空。suī wú hàn mǎ láo,qiě shú shā sāi kōng。
去去勿复道,所思积深衷。qù qù wù fù dào,suǒ sī jī shēn zhōng。
一为天涯客,三见南飞鸿。yī wèi tiān yá kè,sān jiàn nán fēi hóng。
应念萧关外,飘飖随转蓬。yīng niàn xiāo guān wài,piāo yáo suí zhuǎn péng。

饯故人

高适

祈君辞丹墀,负杖归海隅。qí jūn cí dān chí,fù zhàng guī hǎi yú。
离庭自萧索,别心何郁纡。lí tíng zì xiāo suǒ,bié xīn hé yù yū。
天高白云断,野旷青山孤。tiān gāo bái yún duàn,yě kuàng qīng shān gū。
欲知肠断处,明月照江湖。yù zhī cháng duàn chù,míng yuè zhào jiāng hú。