古诗词

朝中措

倪称

森然修竹满晴窗。sēn rán xiū zhú mǎn qíng chuāng。
山色净明妆。shān sè jìng míng zhuāng。
无限凄凉古意,白蘋红蓼斜阳。wú xiàn qī liáng gǔ yì,bái píng hóng liǎo xié yáng。
松风一枕借僧床。sōng fēng yī zhěn jiè sēng chuáng。
馥馥桂花香。fù fù guì huā xiāng。
暂远世尘萦染,坐令心地清凉。zàn yuǎn shì chén yíng rǎn,zuò lìng xīn dì qīng liáng。

倪称

宋湖州归安人,字文举,号绮川。高宗绍兴八年进士。曾受业于张九成。南渡后居吴兴,与芮国瑞友善,国瑞称为药石友。历官常州教授、太常寺主簿。有《绮川集》。 倪称的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·其四九日怀文伯

倪称

去岁登高感叹长。qù suì dēng gāo gǎn tàn zhǎng。
今年九日倍幽凉。jīn nián jiǔ rì bèi yōu liáng。
怀人独下西州泪,对菊谁空北海觞。huái rén dú xià xī zhōu lèi,duì jú shuí kōng běi hǎi shāng。
夸酒量,斗新狂。kuā jiǔ liàng,dòu xīn kuáng。
尚馀醉墨在巾箱。shàng yú zuì mò zài jīn xiāng。
眼前风物都非旧,只有青山带夕阳。yǎn qián fēng wù dōu fēi jiù,zhǐ yǒu qīng shān dài xī yáng。
31123