古诗词

冯燕歌

司空图

魏中义士有冯燕,游侠幽并最少年。wèi zhōng yì shì yǒu féng yàn,yóu xiá yōu bìng zuì shǎo nián。
避雠偶作滑台客,嘶风跃马来翩翩。bì chóu ǒu zuò huá tái kè,sī fēng yuè mǎ lái piān piān。
此时恰遇莺花月,堤上轩车昼不绝。cǐ shí qià yù yīng huā yuè,dī shàng xuān chē zhòu bù jué。
两面高楼语笑声,指点行人情暗结。liǎng miàn gāo lóu yǔ xiào shēng,zhǐ diǎn xíng rén qíng àn jié。
掷果潘郎谁不慕,朱门别见红妆露。zhì guǒ pān láng shuí bù mù,zhū mén bié jiàn hóng zhuāng lù。
故故推门掩不开,似教欧轧传言语。gù gù tuī mén yǎn bù kāi,shì jiào ōu yà chuán yán yǔ。
冯生敲镫袖笼鞭,半拂垂杨半惹烟。féng shēng qiāo dèng xiù lóng biān,bàn fú chuí yáng bàn rě yān。
树间春鸟知人意,的的心期暗与传。shù jiān chūn niǎo zhī rén yì,de de xīn qī àn yǔ chuán。
传道张婴偏嗜酒,从此香闺为我有。chuán dào zhāng yīng piān shì jiǔ,cóng cǐ xiāng guī wèi wǒ yǒu。
梁间客燕正相欺,屋上鸣鸠空自斗。liáng jiān kè yàn zhèng xiāng qī,wū shàng míng jiū kōng zì dòu。
婴归醉卧非雠汝,岂知负过人怀惧。yīng guī zuì wò fēi chóu rǔ,qǐ zhī fù guò rén huái jù。
燕依户扇欲潜逃,巾在枕傍指令取。yàn yī hù shàn yù qián táo,jīn zài zhěn bàng zhǐ lìng qǔ。
谁言狼戾心能忍,待我情深情不隐。shuí yán láng lì xīn néng rěn,dài wǒ qíng shēn qíng bù yǐn。
回身本谓取巾难,倒柄方知授霜刅。huí shēn běn wèi qǔ jīn nán,dào bǐng fāng zhī shòu shuāng chuāng。
冯君抚剑即迟疑,自顾平生心不欺。féng jūn fǔ jiàn jí chí yí,zì gù píng shēng xīn bù qī。
尔能负彼必相负,假手他人复在谁。ěr néng fù bǐ bì xiāng fù,jiǎ shǒu tā rén fù zài shuí。
窗间红艳犹可掬,熟视花钿情不足。chuāng jiān hóng yàn yóu kě jū,shú shì huā diàn qíng bù zú。
唯将大义断胸襟,粉颈初回如切玉。wéi jiāng dà yì duàn xiōng jīn,fěn jǐng chū huí rú qiè yù。
凤皇钗碎各分飞,怨魄娇魂何处追。fèng huáng chāi suì gè fēn fēi,yuàn pò jiāo hún hé chù zhuī。
凌波如唤游金谷,羞彼揶揄泪满衣。líng bō rú huàn yóu jīn gǔ,xiū bǐ yé yú lèi mǎn yī。
新人藏匿旧人起,白昼喧呼骇邻里。xīn rén cáng nì jiù rén qǐ,bái zhòu xuān hū hài lín lǐ。
诬执张婴不自明,贵免生前遭考捶。wū zhí zhāng yīng bù zì míng,guì miǎn shēng qián zāo kǎo chuí。
官将赴市拥红尘,掉臂人来擗看人。guān jiāng fù shì yōng hóng chén,diào bì rén lái pǐ kàn rén。
传声莫遣有冤滥,盗杀婴家即我身。chuán shēng mò qiǎn yǒu yuān làn,dào shā yīng jiā jí wǒ shēn。
初闻僚吏翻疑叹,呵叱风狂词不变。chū wén liáo lì fān yí tàn,hē chì fēng kuáng cí bù biàn。
缧囚解缚犹自疑,疑是梦中方脱免。léi qiú jiě fù yóu zì yí,yí shì mèng zhōng fāng tuō miǎn。
未死劝君莫浪言,临危不顾始知难。wèi sǐ quàn jūn mò làng yán,lín wēi bù gù shǐ zhī nán。
已为不平能割爱,更将身命救深冤。yǐ wèi bù píng néng gē ài,gèng jiāng shēn mìng jiù shēn yuān。
白马贤侯贾相公,长悬金帛募才雄。bái mǎ xián hóu jiǎ xiāng gōng,zhǎng xuán jīn bó mù cái xióng。
拜章请赎冯燕罪,千古三河激义风。bài zhāng qǐng shú féng yàn zuì,qiān gǔ sān hé jī yì fēng。
黄河东注无时歇,注尽波澜名不灭。huáng hé dōng zhù wú shí xiē,zhù jǐn bō lán míng bù miè。
为感词人沈下贤,长歌更与分明说。wèi gǎn cí rén shěn xià xián,zhǎng gē gèng yǔ fēn míng shuō。
此君精爽知犹在,长与人间留炯诫。cǐ jūn jīng shuǎng zhī yóu zài,zhǎng yǔ rén jiān liú jiǒng jiè。
铸作金燕香作堆,焚香酬酒听歌来。zhù zuò jīn yàn xiāng zuò duī,fén xiāng chóu jiǔ tīng gē lái。
司空图

司空图

司空图(837~908)晚唐诗人、诗论家。字表圣,自号知非子,又号耐辱居士。祖籍临淮(今安徽泗县东南),自幼随家迁居河中虞乡(今山西永济)。唐懿宗咸通十年(869年)应试,擢进士上第,天复四年(904年),朱全忠召为礼部尚书,司空图佯装老朽不任事,被放还。后梁开平二年(908年),唐哀帝被弑,他绝食而死,终年七十二岁。司空图成就主要在诗论,《二十四诗品》为不朽之作。《全唐诗》收诗三卷。 司空图的作品>>

猜您喜欢

杨柳枝·寿杯词十八首

司空图

锦城分得映金沟,两岸年年引胜游。jǐn chéng fēn dé yìng jīn gōu,liǎng àn nián nián yǐn shèng yóu。
若似松篁须带雪,人间何处认风流。ruò shì sōng huáng xū dài xuě,rén jiān hé chù rèn fēng liú。

杨柳枝·寿杯词十八首

司空图

日暖津头絮已飞,看看还是送君归。rì nuǎn jīn tóu xù yǐ fēi,kàn kàn hái shì sòng jūn guī。
莫言万绪牵愁思,缉取长绳系落晖。mò yán wàn xù qiān chóu sī,jī qǔ zhǎng shéng xì luò huī。

杨柳枝·寿杯词十八首

司空图

大堤时节近清明,霞衬烟笼绕郡城。dà dī shí jié jìn qīng míng,xiá chèn yān lóng rào jùn chéng。
好是梨花相映处,更胜松雪日初晴。hǎo shì lí huā xiāng yìng chù,gèng shèng sōng xuě rì chū qíng。

杨柳枝·寿杯词十八首

司空图

圣主千年乐未央,御沟金翠满垂杨。shèng zhǔ qiān nián lè wèi yāng,yù gōu jīn cuì mǎn chuí yáng。
年年织作升平字,高映南山献寿觞。nián nián zhī zuò shēng píng zì,gāo yìng nán shān xiàn shòu shāng。

杨柳枝·二首

司空图

陶家五柳簇衡门,还有高情爱此君。táo jiā wǔ liǔ cù héng mén,hái yǒu gāo qíng ài cǐ jūn。
何处更添诗境好,新蝉欹枕每先闻。hé chù gèng tiān shī jìng hǎo,xīn chán yī zhěn měi xiān wén。

杨柳枝·二首

司空图

数枝珍重蘸沧浪,无限尘心暂免忙。shù zhī zhēn zhòng zhàn cāng làng,wú xiàn chén xīn zàn miǎn máng。
烦暑若和烟露裛,便同佛手洒清凉。fán shǔ ruò hé yān lù yì,biàn tóng fú shǒu sǎ qīng liáng。

酒泉子

司空图

买得杏花,十载归来方始坼。mǎi dé xìng huā,shí zài guī lái fāng shǐ chè。
假山西畔药阑东,满枝红。jiǎ shān xī pàn yào lán dōng,mǎn zhī hóng。
旋开旋落旋成空,白发多情人更惜。xuán kāi xuán luò xuán chéng kōng,bái fā duō qíng rén gèng xī。
黄昏把酒祝东风,且从容。huáng hūn bǎ jiǔ zhù dōng fēng,qiě cóng róng。

塞上

司空图

万里隋城在,三边虏气衰。wàn lǐ suí chéng zài,sān biān lǔ qì shuāi。
沙填孤障角,烧断故关碑。shā tián gū zhàng jiǎo,shāo duàn gù guān bēi。
马色经寒惨,雕声带晚悲。mǎ sè jīng hán cǎn,diāo shēng dài wǎn bēi。
将军正闲暇,留客换歌辞。jiāng jūn zhèng xián xiá,liú kè huàn gē cí。

寄永嘉崔道融

司空图

旅寓虽难定,乘闲是胜游。lǚ yù suī nán dìng,chéng xián shì shèng yóu。
碧云萧寺霁,红树谢村秋。bì yún xiāo sì jì,hóng shù xiè cūn qiū。
戍鼓和潮暗,船灯照岛幽。shù gǔ hé cháo àn,chuán dēng zhào dǎo yōu。
诗家多滞此,风景似相留。shī jiā duō zhì cǐ,fēng jǐng shì xiāng liú。

下方

司空图

三十年来往,中间京洛尘。sān shí nián lái wǎng,zhōng jiān jīng luò chén。
倦行今白首,归卧已清神。juàn xíng jīn bái shǒu,guī wò yǐ qīng shén。
坡暖冬抽笋,松凉夏健人。pō nuǎn dōng chōu sǔn,sōng liáng xià jiàn rén。
更惭徵诏起,避世迹非真。gèng cán zhēng zhào qǐ,bì shì jì fēi zhēn。

僧舍贻友

司空图

笑破人间事,吾徒莫自欺。xiào pò rén jiān shì,wú tú mò zì qī。
解吟僧亦俗,爱舞鹤终卑。jiě yín sēng yì sú,ài wǔ hè zhōng bēi。
竹上题幽梦,溪边约敌棋。zhú shàng tí yōu mèng,xī biān yuē dí qí。
旧山归有阻,不是故迟迟。jiù shān guī yǒu zǔ,bù shì gù chí chí。

下方

司空图

昏旦松轩下,怡然对一瓢。hūn dàn sōng xuān xià,yí rán duì yī piáo。
雨微吟思足,花落梦无聊。yǔ wēi yín sī zú,huā luò mèng wú liáo。
细事当棋遣,衰容喜镜饶。xì shì dāng qí qiǎn,shuāi róng xǐ jìng ráo。
溪僧有深趣,书至又相邀。xī sēng yǒu shēn qù,shū zhì yòu xiāng yāo。

华下送文浦

司空图

郊居谢名利,何事最相亲。jiāo jū xiè míng lì,hé shì zuì xiāng qīn。
渐与论诗久,皆知得句新。jiàn yǔ lùn shī jiǔ,jiē zhī dé jù xīn。
川明虹照雨,树密鸟冲人。chuān míng hóng zhào yǔ,shù mì niǎo chōng rén。
应念从今去,还来岳下频。yīng niàn cóng jīn qù,hái lái yuè xià pín。

效陈拾遗子昂感遇二首其一

司空图

高燕飞何捷,啄害恣群雏。gāo yàn fēi hé jié,zhuó hài zì qún chú。
人岂玩其暴,华轩容尔居。rén qǐ wán qí bào,huá xuān róng ěr jū。
强欺自天禀,刚吐信吾徒。qiáng qī zì tiān bǐng,gāng tǔ xìn wú tú。
乃知不平者,矫世道终孤。nǎi zhī bù píng zhě,jiǎo shì dào zhōng gū。

早春

司空图

伤怀同客处,病眼却花朝。shāng huái tóng kè chù,bìng yǎn què huā cháo。
草嫩侵沙短,冰轻着雨消。cǎo nèn qīn shā duǎn,bīng qīng zhe yǔ xiāo。
风光知可爱,容发不相饶。fēng guāng zhī kě ài,róng fā bù xiāng ráo。
早晚丹丘去,飞书肯见招。zǎo wǎn dān qiū qù,fēi shū kěn jiàn zhāo。
3441234567»