古诗词

许浑

高人亦未闲,来往楚云间。gāo rén yì wèi xián,lái wǎng chǔ yún jiān。
剑在心应壮,书穷鬓已斑。jiàn zài xīn yīng zhuàng,shū qióng bìn yǐ bān。
落帆秋水寺,驱马夕阳山。luò fān qiū shuǐ sì,qū mǎ xī yáng shān。
明日南昌尉,空斋又掩关。míng rì nán chāng wèi,kōng zhāi yòu yǎn guān。
许浑

许浑

许浑,晚唐最具影响力的诗人之一,七五律尤佳,后人拟之与诗圣杜甫齐名,更有“许浑千首诗,杜甫一生愁”之语。 许浑的作品>>

猜您喜欢

赠柳璟冯陶二校书

许浑

霄汉两飞鸣,喧喧动禁城。xiāo hàn liǎng fēi míng,xuān xuān dòng jìn chéng。
桂堂同日盛,芸阁间年荣。guì táng tóng rì shèng,yún gé jiān nián róng。
香掩蕙兰气,韵高鸾鹤声。xiāng yǎn huì lán qì,yùn gāo luán hè shēng。
应怜茂陵客,未有子虚名。yīng lián mào líng kè,wèi yǒu zi xū míng。

王秀才自越见寻

许浑

南斋知数宿,半为木兰开。nán zhāi zhī shù sù,bàn wèi mù lán kāi。
晴阁留诗遍,春帆载酒回。qíng gé liú shī biàn,chūn fān zài jiǔ huí。
烟深杨子宅,云断越王台。yān shēn yáng zi zhái,yún duàn yuè wáng tái。
自有孤舟兴,何妨更一来。zì yǒu gū zhōu xīng,hé fáng gèng yī lái。

秋霁潼关驿亭

许浑

霁色明高巘,关河独望遥。jì sè míng gāo yǎn,guān hé dú wàng yáo。
残云归太华,疏雨过中条。cán yún guī tài huá,shū yǔ guò zhōng tiáo。
鸟散绿萝静,蝉鸣红树凋。niǎo sàn lǜ luó jìng,chán míng hóng shù diāo。
何言此时节,去去任蓬飘。hé yán cǐ shí jié,qù qù rèn péng piāo。

送客归兰溪

许浑

花下送归客,路长应过秋。huā xià sòng guī kè,lù zhǎng yīng guò qiū。
暮随江鸟宿,寒共岭猿愁。mù suí jiāng niǎo sù,hán gòng lǐng yuán chóu。
众水喧严濑,群峰抱沈楼。zhòng shuǐ xuān yán lài,qún fēng bào shěn lóu。
因君几南望,曾向此中游。yīn jūn jǐ nán wàng,céng xiàng cǐ zhōng yóu。

贻终南山隐者

许浑

中岩多少隐,提榼抱琴游。zhōng yán duō shǎo yǐn,tí kē bào qín yóu。
潭冷薜萝晚,山香松桂秋。tán lěng bì luó wǎn,shān xiāng sōng guì qiū。
瓢闲高树挂,杯急曲池流。piáo xián gāo shù guà,bēi jí qū chí liú。
独有迷津客,东西南北愁。dú yǒu mí jīn kè,dōng xī nán běi chóu。

送李文明下第鄜州觐兄

许浑

征夫天一涯,醉赠别吾诗。zhēng fū tiān yī yá,zuì zèng bié wú shī。
雁迥参差远,龙多次第迟。yàn jiǒng cān chà yuǎn,lóng duō cì dì chí。
宁歌还夜苦,宋赋更秋悲。níng gē hái yè kǔ,sòng fù gèng qiū bēi。
的的遥相待,清风白露时。de de yáo xiāng dài,qīng fēng bái lù shí。

送段觉归东阳兼寄窦使君

许浑

山水引归路,陆郎从此谙。shān shuǐ yǐn guī lù,lù láng cóng cǐ ān。
秋茶垂露细,寒菊带霜甘。qiū chá chuí lù xì,hán jú dài shuāng gān。
台倚乌龙岭,楼侵白雁潭。tái yǐ wū lóng lǐng,lóu qīn bái yàn tán。
沈公如借问,心在浙河南。shěn gōng rú jiè wèn,xīn zài zhè hé nán。

韶州送窦司直北归

许浑

江曲山如画,贪程亦驻舟。jiāng qū shān rú huà,tān chéng yì zhù zhōu。
果随岩狖落,槎带水禽流。guǒ suí yán yòu luò,chá dài shuǐ qín liú。
客散他乡夜,人归故国秋。kè sàn tā xiāng yè,rén guī gù guó qiū。
樽前挂帆去,风雨下西楼。zūn qián guà fān qù,fēng yǔ xià xī lóu。

伤冯秀才

许浑

旅葬不可问,茫茫西陇头。lǚ zàng bù kě wèn,máng máng xī lǒng tóu。
水云青草湿,山月白杨愁。shuǐ yún qīng cǎo shī,shān yuè bái yáng chóu。
琴信有时罢,剑伤无处留。qín xìn yǒu shí bà,jiàn shāng wú chù liú。
淮南旧烟月,孤棹更逢秋。huái nán jiù yān yuè,gū zhào gèng féng qiū。

送郑寂上人南行

许浑

儒家有释子,年少学支公。rú jiā yǒu shì zi,nián shǎo xué zhī gōng。
心出是非外,迹辞荣辱中。xīn chū shì fēi wài,jì cí róng rǔ zhōng。
锡寒秦岭月,杯急楚江风。xī hán qín lǐng yuè,bēi jí chǔ jiāng fēng。
离怨故园思,小秋梨叶红。lí yuàn gù yuán sī,xiǎo qiū lí yè hóng。

赠王处士

许浑

归卧养天真,鹿裘乌角巾。guī wò yǎng tiān zhēn,lù qiú wū jiǎo jīn。
茂陵闲久病,彭泽醉长贫。mào líng xián jiǔ bìng,péng zé zuì zhǎng pín。
冠盖西园夜,笙歌北里春。guān gài xī yuán yè,shēng gē běi lǐ chūn。
谁怜清渭曲,又老钓鱼人。shuí lián qīng wèi qū,yòu lǎo diào yú rén。

送友人归荆楚

许浑

调瑟劝离酒,苦谙荆楚门。diào sè quàn lí jiǔ,kǔ ān jīng chǔ mén。
竹斑悲帝女,草绿怨王孙。zhú bān bēi dì nǚ,cǎo lǜ yuàn wáng sūn。
潮落九疑迥,雨连三峡昏。cháo luò jiǔ yí jiǒng,yǔ lián sān xiá hūn。
同来不同去,迢遰更伤魂。tóng lái bù tóng qù,tiáo dì gèng shāng hún。

重伤

许浑

绿云多学术,黄发竟无成。lǜ yún duō xué shù,huáng fā jìng wú chéng。
酒纵山中性,诗留海上名。jiǔ zòng shān zhōng xìng,shī liú hǎi shàng míng。
读书新树老,垂钓旧矶平。dú shū xīn shù lǎo,chuí diào jiù jī píng。
今日悲前事,西风闻哭声。jīn rì bēi qián shì,xī fēng wén kū shēng。

重伤

许浑

从官任直道,几处脱长裾。cóng guān rèn zhí dào,jǐ chù tuō zhǎng jū。
殁后儿犹小,葬来人渐疏。mò hòu ér yóu xiǎo,zàng lái rén jiàn shū。
新邻占池馆,长史觅图书。xīn lín zhàn chí guǎn,zhǎng shǐ mì tú shū。
身贱难相报,平生恨有馀。shēn jiàn nán xiāng bào,píng shēng hèn yǒu yú。

送友人罢举归东海

许浑

沧波天堑外,何岛是新罗。cāng bō tiān qiàn wài,hé dǎo shì xīn luó。
舶主辞番远,棋僧入汉多。bó zhǔ cí fān yuǎn,qí sēng rù hàn duō。
海风吹白鹤,沙日晒红螺。hǎi fēng chuī bái hè,shā rì shài hóng luó。
此去知投笔,须求利剑磨。cǐ qù zhī tóu bǐ,xū qiú lì jiàn mó。